Bắt Đầu Mười Liên Rút Triệu Hoán, Sáng Tạo Vạn Cổ Thần Triều

Chương 258: An Lan thân phận

"Chương 258: Thân phận của An Lan"
"Phụ thân ta là hội trưởng Thiên Hương hội, ta là con gái duy nhất của ông ấy." An Lan vừa nói ra lời này, Lục Phàm lập tức ngẩn người, vẻ mặt hiện lên sự hoảng hốt.
Hắn không ngờ rằng An Lan lại trực tiếp nói ra thân phận của mình, càng không thể ngờ được thân phận của An Lan lại tôn quý đến thế.
Sau một thoáng bàng hoàng, Lục Phàm lại lần nữa xác nhận: "Người chưởng quản toàn bộ Thiên Hương hội?"
"Không sai!" An Lan gật đầu khẳng định.
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của An Lan, trong lòng Lục Phàm lập tức chấn động vô cùng, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Thân phận của An Lan tôn quý như vậy, tại sao lại ở lại vùng bắc cảnh này chứ?
Dù sao Thiên Hương hội ở toàn bộ Đông Thắng Thần Châu đều thuộc loại quái vật khổng lồ, hơn nữa còn có chân rết ở các Thần Châu khác.
Mà Đại Càn chỉ chiếm một vùng lãnh thổ nhỏ bé ở phía đông của Đông Thắng Thần Châu mà thôi. Thiên Hương hội ở Đông Thắng Thần Châu không hề yếu hơn Thánh Giáo, thậm chí ở một số mặt còn vượt trội hơn.
Nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Lục Phàm, An Lan cười khổ nói: "Có phải ngươi rất hiếu kỳ tại sao ta lại ở bắc cảnh không?"
"Chính xác là rất ngạc nhiên, có thể cho ta biết lý do không?"
Lục Phàm tò mò nhìn An Lan, Lục Vô Song cũng có vẻ mặt đầy hiếu kỳ, nàng cũng muốn biết đáp án này.
Trước đó nàng đã muốn hỏi An Lan, chỉ là vì mối quan hệ của cả hai nên nàng vẫn không mở miệng.
Nhưng lúc này Lục Phàm đã hỏi, nàng cũng muốn thỏa mãn sự tò mò của mình.
Hạ Hầu Đôn và Bàng Đức cũng có chút hiểu biết về Thiên Hương hội, đối với điều này cũng rất tò mò.
Trước ánh mắt soi mói của bốn người Lục Phàm, An Lan im lặng một lát rồi lắc đầu, nhìn Lục Phàm nói: "Đợi thời điểm thích hợp ta sẽ nói cho ngươi biết."
Lúc nói chuyện, thần sắc của An Lan có chút phức tạp, Lục Phàm thấy vậy cũng không hỏi thêm.
Dù sao theo sắc mặt của An Lan, hắn cũng đoán được nàng có điều khó nói.
Hắn cũng không có hứng thú quá lớn với việc nhìn trộm chuyện riêng của người khác.
Cứ như vậy im lặng chờ đợi một lát, Đỗ lão trở lại lầu mười hai, trong tay cầm hai hộp ngọc hình chữ nhật.
Đỗ lão đưa hai hộp ngọc cho An Lan, An Lan lại đưa hai hộp ngọc cho Lục Phàm.
Đỗ lão thấy cảnh này, trong mắt thoáng lóe lên một tia dị dạng, ánh mắt nhìn Lục Phàm cũng có chút cổ quái.
Nhưng Lục Phàm lại không để ý, sau khi nhận hộp ngọc liền mở ra, chỉ thấy trong mỗi hộp đều đựng một thẻ ngọc.
Cầm một thẻ ngọc lên, hắn liền mở linh thức ra dò xét thông tin bên trong.
Trong thẻ ngọc này ghi chép thông tin về một số cơ sở của Xích Dương Thánh Giáo tại Đại Càn, ví dụ như thành viên Thánh Giáo xuất hiện ở khu vực nào, từng tiếp xúc với thế lực nào, và những thứ tương tự.
Sau khi kiểm tra xong thông tin trong thẻ ngọc, sắc mặt Lục Phàm có chút khó coi.
Theo như ghi chép trong thông tin, dấu vết của Thánh Giáo rải rác khắp nơi ở Đại Càn, và gần như đã có tiếp xúc với các thế lực hàng đầu ở Đại Càn.
Thậm chí cả các văn thần võ tướng trong triều đình cũng không ít người đã tiếp xúc với Thánh Giáo.
Tất nhiên, trong thẻ ngọc cũng chỉ ghi chép những thông tin này, về mức độ tiếp xúc giữa Thánh Giáo với những người này và các thế lực sâu đến đâu, thì không được rõ.
Nhưng Thiên Hương hội có thể thu thập được nhiều thông tin như vậy, cũng đã rất đáng sợ.
Nếu tổ tình báo của Đông Xưởng có năng lực và hiệu suất như vậy, hắn đã vô cùng hài lòng.
Chỉ tiếc Đông Xưởng được thành lập trong thời gian quá ngắn, muốn phát triển đến mức này cần rất nhiều thời gian.
Tất nhiên, cũng không phải là không có con đường tắt.
Nếu Đông Xưởng có thể hợp nhất và thôn tính bộ phận tình báo của Thiên Hương hội, như vậy chắc chắn có thể nhảy lên trở thành cơ cấu tình báo số một của Đông Thắng Thần Châu.
Nghĩ đến đây, trong sâu thẳm đôi mắt của Lục Phàm lóe lên một tia tinh quang.
Tuy rằng bây giờ hắn và An Lan đang có quan hệ hợp tác, nhưng hắn vẫn không quên mình còn có một nhiệm vụ hệ thống.
Đó chính là khống chế Thiên Hương hội, biến Thiên Hương hội thành thế lực trong tay của mình.
Vì thế, bản thân cần phải thu thập trước những thông tin có liên quan tới Thiên Hương hội.
Hiểu biết càng nhiều về Thiên Hương hội, thì việc hắn khống chế và thu phục Thiên Hương hội sau này sẽ càng đơn giản hơn, cũng bớt việc hơn.
Nhưng chuyện này cũng không thể nóng vội.
Dù sao hiện tại hắn đang có quan hệ hợp tác với An Lan, coi như người của mình.
Nếu để An Lan phát giác được ý đồ đánh chiếm Thiên Hương hội của mình, nàng nhất định sẽ trở mặt ngay lập tức.
Đắc tội một Thánh Giáo đã đủ đau đầu, nếu lại đắc tội Thiên Hương hội nữa thì thật sự phiền phức.
Sau khi những suy nghĩ hỗn loạn này lóe lên trong đầu, Lục Phàm khống chế linh thức lui ra khỏi thẻ ngọc.
Tiếp theo, hắn liền cầm lên thẻ ngọc thứ hai, lại lần nữa khống chế linh thức dò xét vào bên trong.
Trong thẻ ngọc này ghi chép các cứ điểm của Xích Dương Thánh Giáo ở Đại Càn, các địa điểm có khả năng là cứ điểm, cũng như những nơi có thành viên Xích Dương Thánh Giáo xuất hiện nhiều lần hoặc có số lượng người khá đông.
Nhưng các địa điểm xác định thì chỉ có ba, những địa điểm còn lại đều là nghi vấn suy đoán, vẫn chưa có sự xác nhận.
Sau khi xem hết những tình huống bên trong, Lục Phàm lui linh thức ra, đem thẻ ngọc một lần nữa đặt lại vào hộp rồi trả lại cho An Lan, An Lan lại đưa cho Đỗ lão.
Đỗ lão sau khi nhận hộp ngọc liền biết điều rời đi, để lại không gian này cho Lục Phàm và An Lan.
Đợi sau khi Đỗ lão rời đi, An Lan nhìn Lục Phàm nói: "Ngươi định động thủ với những cứ điểm này của Thánh Giáo?"
"Không tệ." Lục Phàm gật đầu khẳng định, trong mắt sát ý lấp lóe: "Muốn đối đầu với bản vương, vậy phải chuẩn bị trả cái giá thật đắt."
"Trước tiên phải nhổ tận gốc mấy cứ điểm đã được xác định, rồi nói những thứ khác."
Hắn không tin rằng sau khi hắn nhổ bỏ những cứ điểm này của Xích Dương Thánh Giáo, thì Thánh Giáo vẫn có thể thản nhiên âm mưu phía sau.
Chỉ cần Xích Dương Thánh Giáo điều động cường giả đến đuổi giết, thì đó sẽ là lúc hắn thu hoạch đầu người và kiếm được điểm tích lũy.
Thánh Giáo liên kết với các thế lực khác thì quả thực khó đối phó.
Nhưng trong tình huống một đối một, hắn không hề có gì phải e ngại, thậm chí còn ước gì Thánh Giáo phái thêm cường giả đến.
Nhưng trước đó, hắn phải nâng cao thực lực của phe mình lên đã.
Nếu không có đủ át chủ bài và thực lực, thì việc thu hút cường giả của Thánh Giáo đến bao vây chỉ là hành động tự sát.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Lục Phàm, trong mắt An Lan lóe lên một tia khác thường, nàng trầm ngâm một chút nói: "Có cần ta điều động lực lượng của Thiên Hương hội phối hợp với ngươi không?"
Nghe An Lan nói vậy, Lục Phàm không hề bất ngờ, trầm ngâm một chút rồi nói: "Cũng không cần phối hợp, chỉ cần xác nhận lại xem những cứ điểm đó có còn tồn tại không là được."
Dù sao, những thông tin mà Thiên Hương hội thu thập được cũng đã có một khoảng thời gian, không ai biết liệu các cứ điểm này có còn tồn tại không.
Một khi đã quyết định ra tay, ít nhất phải đảm bảo thông tin chính xác mới được.
An Lan nghe vậy không chút do dự gật đầu: "Được, chuyện này giao cho ta."
"À đúng rồi, muốn dừng lại đây một hai ngày hay là trực tiếp xuất phát đi đến cứ điểm đầu tiên?"
Nhìn An Lan hỏi ý kiến của mình, Lục Phàm trầm ngâm một chút nói: "Ở lại đây một ngày, sáng ngày kia sẽ xuất phát, trước đó phải điều tra rõ ràng tình hình của các cứ điểm này, để tránh mất công vô ích."
Thấy Lục Phàm nói vậy, An Lan gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Lục Vô Song đứng bên cạnh nhìn An Lan phối hợp như thế với đường ca mình, vẻ mặt không khỏi hiện lên sự cổ quái.
An Lan quay đầu đúng lúc thấy vẻ mặt cổ quái của Lục Vô Song, nhất thời không nhịn được mà hơi đỏ mặt.
Thấy An Lan lộ ra vẻ e thẹn như một tiểu nữ nhi, Lục Vô Song nhất thời có vẻ mặt kinh ngạc như vừa nhìn thấy ma.
Nàng và An Lan đã quen biết nhau rất lâu, mối quan hệ của cả hai cũng không tệ, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một An Lan như thế này.
Lục Phàm vì đang suy nghĩ về chuyện của Thánh Giáo, ngược lại không phát hiện ra phản ứng của An Lan và Lục Vô Song.
Cứ như vậy đợi ở lầu mười hai một lúc lâu, An Lan dẫn theo bốn người Lục Phàm xuống lầu mười...
Bạn cần đăng nhập để bình luận