Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 93: Tiểu sư thúc tiến vào đổi tử trò chơi mười sáu (length: 7920)

"Ta cháu trai đó thật là lợi hại..." Triệu bà bà huyên thuyên với mọi người một hồi.
Bà ấy ít hiểu biết, nhưng lại biết ở nước láng giềng có một vị đại sư xem tướng tên là Viên Thiên Cương, vì thế bà bèn khoác lác cháu trai mình là truyền nhân của Viên Thiên Cương, rồi bịa ra mấy chuyện Triệu Huyền xem tướng chỉ điểm sai lầm cho người ta, khiến đám người nghe được ngây người, phát ra những tiếng kinh hô liên hồi.
Triệu Huyền: "..."
Ta lợi hại đến vậy sao, sao chính ta không biết nhỉ?
Hắn bất đắc dĩ đứng ngoài đám người nghe Triệu bà bà khoác lác. Dù là người khoe hay người nghe đều không để ý đến chính chủ là hắn.
Đợi đến khi Triệu bà bà nói đến khô cả miệng lưỡi thì mới dừng lại, phát hiện ở ngoài đám đông có đứa cháu trai vẻ mặt bất đắc dĩ.
Triệu bà bà trong lòng giật mình, thôi chết rồi, mình nói quá hăng, gây thêm phiền phức cho cháu trai rồi.
Đám người theo ánh mắt của Triệu bà bà quay đầu lại, nhìn thấy Triệu Huyền, lập tức xúm lại, ồn ào: "Triệu đại sư, giúp ta tính cho một quẻ đi!"
"Triệu đại sư, giúp ta với."
"Triệu đại sư..."
"DỪNG LẠI!" Triệu Huyền hét lớn một tiếng, làm cho tất cả mọi người im bặt.
Triệu Huyền liếc mắt nhìn mọi người, mở miệng nói: "Đoán mệnh là tiết lộ thiên cơ, không thể làm nhiều, nếu không sẽ gây trở ngại cho nửa đời thầy tướng. Vì vậy, thầy tướng có bản lĩnh thật sự thì một ngày không thể tính nhiều, nhiều nhất một ngày chỉ có thể tính ba lần mệnh."
Trong đám người lập tức có người kêu lên: "Vậy tính cho ta đi, tính cho ta."
Những người khác cũng nhao nhao, đều muốn mình là một trong ba người đó.
Triệu Huyền lại một tiếng "DỪNG LẠI", quát lớn làm đám người im lặng.
"Hôm nay trời đã muộn, hơn nữa ba suất xem bói một ngày đã hết. Ngày kia đi, ngày kia ta xem tướng đoán mệnh cho các ngươi." Triệu Huyền nói, "Nhưng các ngươi không được giống bây giờ xông lên một lượt, cần phải hẹn trước mới được."
"Tại sao ngày mai lại không được?" Có người hỏi.
Triệu Huyền: "Ngày mai ta đã có hẹn trước rồi."
"Vậy ta hẹn trước đầu tiên." Một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi lập tức kêu lên.
Triệu Huyền gật gật đầu, nói với người phụ nữ: "Nói tên của ngươi, ta ghi lại trước."
Người phụ nữ vội vàng báo tên: "Ta tên là Lý Ngân Cát."
Triệu Huyền ghi tên người phụ nữ lại, sau đó lại một người khác miệng lưỡi lanh lẹ báo tên mình.
Ba suất hẹn trước rất nhanh đã đầy, nhưng những người khác không chịu rời đi, họ muốn hẹn trước suất ngày kia và các ngày sau đó.
Triệu Huyền lần lượt ghi tên mọi người lại, lịch hẹn đã kín tới nửa tháng sau.
Mọi người đều có được lịch hẹn, lúc này mới hài lòng rời đi.
Triệu bà bà bước nhỏ đến bên Triệu Huyền, sợ hãi nói: "A Huyền à, bà có lỗi với con, gây họa cho con rồi."
Triệu Huyền cười cười: "Không sao đâu, con có thể giải quyết."
"Con muốn giải quyết như thế nào? Cái nghề thần côn này không dễ làm đâu." Triệu bà bà lo lắng không thôi. Chính vì bà đã từng làm thần côn, nên mới biết làm thần côn thật không dễ dàng. Nhất là bây giờ sắp bước sang thế kỷ 21, khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, càng nhiều người tin vào khoa học hơn là tin vào quỷ thần, cuộc sống của những kẻ giả thần côn như họ càng thêm khó khăn, chỉ cần một chút sơ suất là bị người ta vạch trần, bị đưa đến cục cảnh sát để cải tạo.
Triệu Huyền mỉm cười: "Ta có cách."
Nếu Triệu bà bà đã tạo cho hắn một hình tượng thần côn, vậy thì hắn sẽ kinh doanh cái hình tượng này cho tốt vậy.
Triệu bà bà hỏi: "Cách gì?"
Triệu Huyền: "Hắc hắc, sơn nhân tự có diệu kế."
Về đến nhà, dưới ánh mắt nghi ngờ và lo lắng của Triệu bà bà, Triệu Huyền gọi năm đứa bạn thân của mình đến.
Triệu Huyền viết ra tên của ba người đã hẹn trước ngày đầu tiên, bảo đám bạn đi điều tra thông tin về ba người này cùng tình hình gia đình của họ.
Triệu bà bà lúc này mới hiểu được cháu trai có diệu kế gì, không kìm được vỗ đùi: "Cháu trai ta quả nhiên thông minh tài giỏi."
Năm đứa bạn của Triệu Huyền cũng nghe từ Triệu bà bà biết được tại sao Triệu Huyền lại bảo chúng đi điều tra ba người này, ai nấy đều im lặng.
Triệu bà bà thật đúng là hố cháu trai.
Triệu Huyền thì cười tủm tỉm: "Trang thần côn thành công thì tiền thù lao cũng không thấp hơn làm thám tử đâu. Các ngươi giúp ta điều tra thông tin những người này, còn ta đi lừa người, thu được thù lao thì chúng ta chia đều."
Đám bạn vỗ ngực đảm bảo, nhất định sẽ giúp Huyền ca tạo dựng tốt hình tượng cao nhân.
Một đám người ăn tối ở nhà Triệu Huyền xong, bữa tối rất phong phú, Triệu Huyền cố ý đến quán của Hàn quả phụ đặt đồ ăn, trước đưa tiền cho Hàn quả phụ, bảo bà mua thịt ba chỉ cùng với gà vịt cá ngon rồi về chế biến, mang đến nhà Triệu Huyền.
Ăn tối xong, đám bạn thỏa mãn xoa xoa cái bụng nhỏ nhô ra, rồi tách nhau ra đi thu thập thông tin của ba người đã hẹn trước.
Triệu Huyền đương nhiên cũng sẽ không ngồi ở nhà chờ tin tức, hắn cũng phải hành động.
Mấy ngày nay Triệu Huyền luyện tập thuật đoán thể và pháp tu luyện tinh thần lực, thân thủ so với người bình thường tốt hơn, ngũ quan nhạy bén, tinh thần lực càng có thể cảm nhận được động tĩnh ở bên ngoài mấy mét. Vì vậy, hắn lần lượt lẻn vào nhà của ba người đó, nghe lén cuộc trò chuyện của người nhà, thu thập thông tin quan trọng.
Qua hai ngày điều tra, Triệu Huyền đã nắm rõ thông tin chi tiết của ba nhà, dùng để lừa người là đủ.
Đám bạn tiếp tục giúp Triệu Huyền điều tra những người đã hẹn trước tiếp theo, còn Triệu Huyền thì đỡ Triệu bà bà đến chỗ họ thường ngồi nghỉ chân.
Nơi đó đã có không ít người đang chờ. Dù hôm nay họ không thể nhờ Triệu Huyền đoán mệnh cho mình, nhưng cũng muốn đứng xem náo nhiệt.
Trong số những người này không phải ai cũng tin Triệu Huyền có bản lĩnh thật sự, trước đó họ chẳng qua là a dua theo, bây giờ thì là đang quan sát.
Triệu Huyền trước tiên thu xếp ổn thỏa cho Triệu bà bà, sau đó mới mở miệng với đám người: "Bây giờ ta muốn xem tướng cho người, xin mọi người giữ im lặng."
Nói xong, hắn gọi tên Lý Ngân Cát.
Lý Ngân Cát lập tức chạy đến: "Ta đây, ta đây."
Triệu Huyền ngồi xuống ghế đá, chỉ vào chiếc ghế đối diện bàn đá, Lý Ngân Cát liền ngồi xuống.
Triệu Huyền mở miệng hỏi: "Ngươi muốn xem gì?"
Lý Ngân Cát: "Ta muốn xem cho hai đứa con gái ta, khi nào thì tìm được bạn trai, khi nào thì có thể kết hôn."
Lý Ngân Cát có hai cô con gái và một cậu con trai, con trai vẫn còn đang học đại học, tạm thời không cần nghĩ đến chuyện kết hôn. Hai cô con gái của bà một cô hai mươi bảy, một cô hai mươi lăm tuổi, tuổi tác cũng không còn nhỏ, nhưng vẫn còn độc thân. Không phải bà chưa từng sắp xếp cho hai con gái đi xem mặt, nhưng hai con gái không biết là mắt cao hay vì lý do gì khác mà đều không ưng ý đối tượng hẹn hò. Lý Ngân Cát thật sợ hai con gái đến ba mươi tuổi vẫn chưa kết hôn, vậy thì sẽ thành gái ế, càng khó tìm đối tượng kết hôn hơn.
Vì vậy, Lý Ngân Cát hỏi chuyện hôn nhân của hai con gái, hy vọng có thể được "Cao nhân" này chỉ điểm, để hai con gái có thể sớm kết hôn, có được cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Triệu Huyền vẻ mặt lạnh nhạt, khí chất cao nhân đầy mình, đối với yêu cầu của Lý Ngân Cát không hề có bất kỳ biểu hiện khó xử nào.
Thực tế thì Triệu Huyền đã đoán trước được, đêm hôm trước hắn đã lẻn vào nhà Lý Ngân Cát, nghe được cuộc trò chuyện của Lý Ngân Cát và chồng, biết Lý Ngân Cát hôm nay sẽ có yêu cầu gì.
Mà hắn đã đặc biệt điều tra hai cô con gái của Lý Ngân Cát.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận