Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 640: Tiểu sư thúc là cái hảo ca ca 11 (length: 8096)

Về đến Hải Thị, Triệu Tiểu Nhược liền cùng người hai nhà tách ra.
Nàng tiếp tục đi học cùng bận bịu chuyện công ty, ngày tháng khôi phục bình thường.
Bất quá nửa tháng sau, người Lương gia đến Triệu gia bái phỏng tiểu sư thúc cùng Triệu Tiểu Nhược, bọn họ mang theo rất nhiều quà cáp.
Lương Hạ Niên thân thể đã hồi phục hơn phân nửa, mặc dù vẫn còn hơi yếu, nhưng có thể chạy nhảy, ăn uống bình thường.
Bất quá tinh thần của hắn lại không được tốt lắm, vẫn luôn trầm mặc ít nói, có thể không nói lời nào liền không nói lời nào.
Lương tiên sinh cùng Lương thái thái sợ Triệu Tiểu Nhược cùng tiểu sư thúc cảm thấy Lương Hạ Niên không lễ phép, nên giúp hắn giải thích với hai người.
"Đứa trẻ này lo lắng cho vị hôn thê, dạo gần đây tâm tình thập phần không tốt, mong hai vị thứ lỗi."
Tiểu sư thúc khoát tay, nói: "Chúng ta hiểu tâm tình của Lương thiếu gia. Cô Cố vẫn chưa tìm được sao?"
Lương tiên sinh và Lương thái thái thở dài lắc đầu, lâu như vậy rồi mà vẫn không tìm được người, càng tìm càng thấy tuyệt vọng.
Có lẽ, có lẽ Cố Đình Lan đã chết rồi.
Lương tiên sinh và Lương thái thái đều nghĩ như vậy, bất quá Lương Hạ Niên vẫn không từ bỏ ý định, ngày nào cũng cùng người Cố gia chạy khắp nơi, khiến Lương thái thái thương xót không thôi.
Nàng nghĩ Cố Đình Lan sống hay chết cũng phải rõ ràng, cứ sống không thấy người chết không thấy xác như thế, đối với người sống quả thực là một sự hành hạ không nhỏ.
Tiểu sư thúc cùng Triệu Tiểu Nhược qua lời Lương thái thái nghe được sự bất mãn và oán khí của bà đối với Cố Đình Lan.
Thì ra Lương Hạ Niên lúc đó không có rơi xuống kênh, mà đứng rất tốt ở trên bờ.
Nhưng Lương Hạ Niên thấy Cố Đình Lan cùng một người đàn ông cùng nhau ngã xuống kênh, còn bị nước cuốn đi, hắn liền không nghĩ ngợi gì, nhảy xuống sông muốn đi cứu Cố Đình Lan.
Kết quả...
Nếu không có Triệu Tiểu Nhược cứu Lương Hạ Niên lên, bọn họ đã mất con trai rồi.
Lương thái thái cảm thấy đều là do Cố Đình Lan liên lụy đến con trai mình.
Bởi vậy, nhắc đến Cố Đình Lan, giọng bà không khỏi mang theo vẻ bất mãn.
Tiểu sư thúc và Triệu Tiểu Nhược đều là người tinh ý, đều nghe ra sự bất mãn này, nhưng hai người sẽ không tiếp lời của Lương thái thái nói xấu Cố Đình Lan.
Triệu Tiểu Nhược mặc dù trước đây có mâu thuẫn với Cố Đình Lan, nhưng hiện tại người đã không còn, nếu nàng mà nói xấu Cố Đình Lan thì có chút không hay.
Người Lương gia ở Triệu gia không bao lâu thì rời đi.
Triệu Tiểu Nhược cho rằng mối giao hảo của nhà nàng với Lương gia chỉ có vậy thôi, nhưng không ngờ Lương thái thái là một người rất nhiệt tình, vừa cảm kích Triệu Tiểu Nhược có ơn cứu mạng con trai mình, mỗi lần tại các buổi tiệc xã hội thượng lưu gặp Triệu Tiểu Nhược, bà đều nhiệt tình chào hỏi và giới thiệu Triệu Tiểu Nhược cho những người bạn của mình.
Những người bạn này đều là các bà vợ giàu có, là người rất có quan hệ, vì vậy Triệu Tiểu Nhược rất phối hợp với Lương thái thái, hai người trở thành một đôi bạn vong niên có quan hệ rất tốt.
Những người khác nhìn vào, lại có những suy nghĩ khác.
Một bà vợ giàu có châm chọc Lương thái thái: "Bà đối với cô Triệu tốt như vậy, chẳng phải là muốn chọn cô ấy làm con dâu đấy chứ?"
Lương thái thái ngẩn ra, bà vốn không có ý tưởng này, nhưng qua lời nhắc của bà vợ giàu kia, lại cảm thấy ý tưởng này thật không tồi.
Triệu Tiểu Nhược ưu tú như vậy, làm con dâu bà thì quá tốt rồi!
Mà Cố Đình Lan đã mất tích hơn nửa năm, có lẽ đã chết rồi.
Chẳng lẽ con trai bà còn muốn vì một người đã chết mà cả đời không kết hôn sao?
Lương thái thái đảo mắt hai vòng, bà muốn tận lực tác hợp cho Lương Hạ Niên và Triệu Tiểu Nhược.
Từ sau chuyện này, mỗi lần Triệu Tiểu Nhược gặp mặt Lương thái thái, đều có thể thấy Lương Hạ Niên.
Lương thái thái lấy cớ là con trai đưa mình, để tạo cơ hội gặp mặt cho Triệu Tiểu Nhược và Lương Hạ Niên.
Triệu Tiểu Nhược và Lương Hạ Niên đều nhìn ra được, vài lần sau, Lương Hạ Niên liền từ chối đưa đón Lương thái thái nữa.
Triệu Tiểu Nhược vốn xem trên phân thế lực và quan hệ của Lương gia, đã từng nghiêm túc cân nhắc việc có nên gả cho Lương Hạ Niên hay không.
Dù Lương Hạ Niên đã từng là vị hôn phu của Cố Đình Lan, nàng cũng không cảm thấy gì.
Sự ưu tú của nàng đã sớm vượt xa Cố Đình Lan, nàng lại càng không để ý trong lòng chồng có người phụ nữ khác.
Nàng đâu phải là một người yêu đương mù quáng, hôn nhân của nàng càng phải cân nhắc lợi ích, tình yêu gì đó, Triệu Tiểu Nhược căn bản không trông cậy vào.
Nhưng kết quả là, còn chưa đợi nàng phát biểu ý kiến gì, Lương Hạ Niên đã trốn tránh nàng.
Thế nào? Xem thường nàng sao?
Nàng còn xem thường hắn nữa kìa!
Triệu Tiểu Nhược ngạo kiều hừ một tiếng, quay đầu bận bịu sự nghiệp của mình, không thèm để ý đến cuộc đấu đá của mẹ con nhà Lương gia.
Lương thái thái: "Con trai à, mẹ cũng rất thích Đình Lan, nhưng nó đã chết rồi. Chẳng lẽ con vì nó mà không thể lấy vợ sao? Mẹ nghĩ, cứ để người ta ở trong lòng là được rồi, ngày tháng vẫn phải tiếp diễn chứ. Mẹ với ba con cũng lớn tuổi rồi, muốn bế cháu. Con hãy tác thành cho chúng mẹ đi."
"Mẹ ——" Lương Hạ Niên nói, "Đình Lan chỉ là mất tích, chứ không phải chết. Con tin rằng, nàng nhất định sẽ bình an trở về."
"Con, con ——" Lương thái thái chỉ Lương Hạ Niên, không biết phải nói gì cho phải.
Cuối cùng bà thở dài.
Con trai bà vẫn luôn không thể chấp nhận sự thật Cố Đình Lan đã chết, vậy thì phải làm sao bây giờ.
Lỡ như hắn vẫn luôn không tiếp nhận sự thật, vẫn luôn không tìm người khác kết hôn thì phải làm sao?
Chẳng lẽ muốn ép buộc hắn kết hôn sao?
Nhưng con trai bà đừng nhìn vẻ ngoài ôn hòa, chứ tính khí bướng bỉnh lắm, nhỡ như bị ép quá đáng lại bỏ nhà ra đi thì sao? Đáng sợ nhất là nó trốn ra nước ngoài, bọn họ muốn tìm cũng không cách nào tìm được.
Lương thái thái trong lòng lo lắng.
Lại cảm thấy ngại ngùng đối mặt với Triệu Tiểu Nhược, dần dần cũng xa cách với Triệu Tiểu Nhược một chút.
Bất quá Lương Hạ Niên cùng Triệu Tiểu Nhược ngược lại là tiếp xúc nhiều hơn chút, Lương gia cùng Triệu Tiểu Nhược trở thành đối tác kinh doanh.
Lương Hạ Niên thấy Triệu Tiểu Nhược đối với mình lễ phép xa cách, chỉ xem mình là đối tác kinh doanh, trong lòng thở phào một hơi.
Trong chớp mắt hai năm đã qua, sự nghiệp của Triệu Tiểu Nhược càng làm càng phát đạt.
Mỹ phẩm trang điểm của nàng ở nước ngoài thập phần được ưa chuộng, hiện tại quy mô nhà máy đã nhỏ, sản phẩm sản xuất không kịp tiêu thụ. Triệu Tiểu Nhược cân nhắc muốn mở rộng dây chuyền sản xuất.
Bất quá, xét thấy tình hình trong nước hiện tại không được tốt, Triệu Tiểu Nhược có ý định chuyển nhà máy và công ty ra nước ngoài.
Vì điều này, Triệu Tiểu Nhược đã đặc biệt hỏi ý kiến tiểu sư thúc.
Tiểu sư thúc khẳng định ý kiến của Triệu Tiểu Nhược.
Trong nước mấy năm nữa vẫn còn bất ổn, ra nước ngoài phát triển quả thật là một lựa chọn tốt.
Tiểu sư thúc nói: "Ta ủng hộ việc ngươi chuyển công ty ra nước ngoài, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi là người Hoa Hạ, hy vọng ngươi đừng ra nước ngoài rồi quên mất thân phận của mình."
"Ca, ta biết, ta sẽ không quên. Câu nói anh hay nhắc nhở, ta có thể nhớ kỹ." Triệu Tiểu Nhược thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói câu nói đó, "Đời này kiên quyết vì Hoa Hạ."
Tiểu sư thúc: "Nhớ rồi thì phải làm được."
Triệu Tiểu Nhược gật đầu: "Ca à, anh yên tâm đi, ta sẽ làm được. Ta không bằng anh, không bằng anh cống hiến cho đất nước này, nhưng ta sẽ không làm ra chuyện gì khiến đất nước mất mặt."
Triệu Tiểu Nhược đã biết, ca ca mình không phải là người chơi bời lêu lổng, mà là có rất nhiều chuyện phải làm. Chỉ là những chuyện này, không thể để quá nhiều người biết thôi.
Vì biết tiểu sư thúc đang làm gì, tâm tính của Triệu Tiểu Nhược cũng có sự thay đổi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận