Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 523: Tiểu sư thúc: Này chương không có ta (length: 7916)

"Ta có điện thoại." Mẫn Khê Quan lấy ra chiếc điện thoại trông có vẻ cồng kềnh của mình.
Khúc Tử Dương nói: "Bộ điện thoại này công năng mạnh hơn cái ngươi đang dùng, có thể vượt qua kết giới liên lạc với ta ở giới tu chân. Ngươi cầm lấy, nếu có chuyện gì nguy cấp mà ngươi không giải quyết được thì có thể liên lạc với ta. Nếu trong hậu bối của ngươi có ai có tư chất lại nguyện ý tu chân, ngươi cũng có thể liên hệ với ta."
Khúc Tử Dương cho Mẫn Khê Quan xem một công năng trong điện thoại: kiểm tra xem một người có linh căn hay không.
Mẫn Khê Quan cầm điện thoại lén lút kiểm tra mọi người trong nhà, tiếc thật, cả nhà bọn họ đều không có linh căn, bao gồm cả con trai và con gái của hắn.
Mẫn Khê Quan cũng không quá thất vọng, dù sao người có thể tu tiên vốn đã ít ỏi.
Con trai không có linh căn, còn có thể trông mong vào cháu trai chứ, còn có cháu chắt, chút chút...
Dù sao bản thân mình có Duyên Thọ đan, có thể sống lâu, có thể nhìn thấy cháu chắt ra đời.
Dù cho chúng đều không có linh căn cũng không sao.
Một nhà bọn họ đã đủ may mắn rồi.
Hai người đang trò chuyện thì bỗng nhiên ma ma bên cạnh Mẫn lão phu nhân hốt hoảng chạy tới tìm Mẫn Khê Quan.
Mẫn Khê Quan nghi hoặc hỏi ma ma kia: "Ngươi không phải cùng mẫu thân vào cung gặp đông cung thái hậu sao?"
Ma ma vẻ mặt lo lắng, thi lễ rồi đáp: "Nương nương trúng độc, lão phu nhân bảo ta tới tìm tam gia, nói bên ngươi có đồ giúp được nương nương."
"Trúng độc?" Mẫn Khê Quan bật dậy, nói với ma ma, "Ngươi chờ một lát."
Nói xong hắn vội vã chạy vào thư phòng, sau một hồi tìm kiếm, lấy ra một bình sứ đưa cho ma ma: "Ngươi nhanh cầm vào cung cho nương nương uống."
Ma ma nhận lấy bình sứ rồi nhanh chóng rời đi.
Mẫn Khê Quan đầy mặt lo lắng, mày nhíu chặt lại.
Khúc Tử Dương hỏi: "Đông cung thái hậu? Có quan hệ với nhà ngươi?"
Mẫn Khê Quan gật đầu: "Ngươi còn nhớ Khê Vân không? Nàng được tiên đế sắc phong làm hoàng hậu, giờ thành thái hậu rồi."
Khúc Tử Dương nhớ lại, đó là muội muội ruột của Mẫn Khê Quan, nhỏ hơn Mẫn Khê Quan năm tuổi, là một cô bé rất đáng yêu.
Không ngờ năm đó cô bé hay cười ngọt ngào gọi mình "Tử Dương ca ca" giờ đã là thái hậu rồi.
Khúc Tử Dương nói: "Ngươi lo lắng như vậy, chi bằng vào cung nhìn xem đi."
Mắt Mẫn Khê Quan sáng lên, nhìn Khúc Tử Dương: "Ngươi có thể mang ta ẩn vào hoàng cung?"
Khúc Tử Dương cười gật đầu, thi triển ẩn thân thuật, mang Mẫn Khê Quan bay về phía hoàng cung.
Không bao lâu đã vào được hoàng cung, theo chỉ đường của Mẫn Khê Quan, hai người đến được cung điện của Mẫn Khê Vân.
Mẫn Khê Vân sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, Mẫn lão phu nhân ngồi bên cạnh rơi nước mắt.
Ma ma vẫn chưa vào cung, Mẫn Khê Quan lấy thuốc giải độc ra nhưng chưa cho Mẫn Khê Vân uống.
Thần thức Khúc Tử Dương quét qua, phát hiện Mẫn Khê Vân quả nhiên trúng độc.
Loại độc này khiến người ta trông giống như bị cảm lạnh, đại phu bình thường sẽ không nhận ra là trúng độc mà cho rằng bị cảm lạnh xâm nhập, kê đơn thuốc trị cảm lạnh. Nhưng loại thuốc này lại làm tăng độc tính trong cơ thể, khiến bệnh nhân chết nhanh hơn.
Khúc Tử Dương nói cho Mẫn Khê Quan biết kết quả mình dò xét được, Mẫn Khê Quan mặt mày khó coi vô cùng, căm hận nói: "Chắc chắn là con đàn bà Từ Thu Nga hạ độc muội muội ta."
"Từ Thu Nga là tây cung thái hậu sao?" Khúc Tử Dương hỏi.
Mẫn Khê Quan gật đầu: "Con đàn bà này vận may tốt nên mới sinh được một đứa con trai, trở thành thái hậu. Nhưng trên đầu còn bị muội muội ta làm đông cung thái hậu đè ép nên ả trong lòng không cam tâm, muốn giết muội muội ta. Cũng may ma ma bên cạnh mẫu thân có y thuật cao minh, mới phát hiện muội muội bị trúng độc chứ không phải sinh bệnh, nếu không muội muội ta đã bị con đàn bà độc ác này hại chết."
Văn ma ma chính là người chạy về Mẫn phủ hỏi Mẫn Khê Quan để lấy đan dược giải độc kia.
Người này là do Mẫn lão phu nhân cứu được khi còn trẻ. Văn ma ma có gia truyền y thuật rất giỏi, nhưng bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu giang hồ, Văn gia chỉ còn lại mình Văn ma ma. Mà bản thân Văn ma ma cũng trọng thương sắp chết, may mắn Mẫn lão phu nhân đi ngang qua đã cứu người. Sau đó, Văn ma ma vẫn luôn ở bên cạnh Mẫn lão phu nhân. Nàng không phải nô tì, chỉ là giúp Mẫn lão phu nhân làm việc.
Độc mà Mẫn Khê Vân trúng rất lạ, y thuật tầm thường của thái y không nhìn ra, chỉ có người giang hồ hành sự không theo lẽ thường như Văn ma ma mới nhìn ra được.
Mẫn lão phu nhân vô cùng tín nhiệm Văn ma ma, vì vậy Văn ma ma cũng biết Mẫn gia có dược tốt.
Khúc Tử Dương bày kết giới, người khác không nghe được cuộc nói chuyện giữa hắn và Mẫn Khê Quan, nhưng những người khác nói chuyện thì họ lại có thể nghe thấy rõ ràng.
Mẫn lão phu nhân và Mẫn Khê Vân nói chuyện đều lọt vào tai hai người.
Thì ra, việc Từ Thu Nga xuống tay với Mẫn Khê Vân, ngoài việc không muốn bị Mẫn Khê Vân đè đầu ra, còn nghi ngờ Mẫn Khê Vân phát hiện ra chuyện tư tình của ả với nhiếp chính vương.
Với nguyên tắc thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, Từ Thu Nga đã động thủ với Mẫn Khê Vân.
Mà Mẫn Khê Vân cũng thực sự đã phát hiện ra tư tình của Từ Thu Nga và nhiếp chính vương, nàng còn đang nghĩ xem có nên vạch trần chuyện này không, nào ngờ chính mình lại "bệnh".
Lúc đầu nàng không nghĩ mình bị trúng độc mà chỉ cho rằng thân thể kém, không cẩn thận bị cảm lạnh. Cho đến hôm nay Mẫn lão phu nhân dẫn Văn ma ma tới xem bệnh, bắt mạch mới biết mình không phải sinh bệnh mà là trúng độc.
Ai hạ độc thì khỏi cần nói cũng biết.
Đến nước này, Mẫn Khê Vân cũng không do dự nữa.
Nàng nhất định phải vạch trần chuyện của Từ Thu Nga và nhiếp chính vương, còn về những thế lực của nhiếp chính vương ở triều trước thì chỉ có thể nhờ Mẫn gia hỗ trợ đối phó.
Mẫn Khê Vân không sợ Mẫn gia đối đầu với nhiếp chính vương sẽ chịu thiệt, vì người của triều trước không phục nhiếp chính vương không ít, những người trong hoàng thất một lòng muốn kéo nhiếp chính vương xuống để bản thân lên cũng không hề thiếu. Bọn họ đều muốn bắt nhược điểm của nhiếp chính vương.
Mẫn gia đưa cho họ một nhược điểm lớn như vậy, họ có thể không nhận sao?
Mẫn Khê Quan nghe xong thì hai mắt bốc lửa: "Hai con chó má này, ta nhất định không tha cho chúng nó."
Khúc Tử Dương vỗ vai Mẫn Khê Quan, an ủi: "Ta giúp ngươi."
Văn ma ma vào cung, đưa giải độc đan cho Mẫn lão phu nhân.
Mẫn lão phu nhân đưa dược hoàn cho con gái, nói: "Đây là do tam ca con vô tình có được một viên dược hoàn có thể hóa giải mọi loại độc, con mau uống vào."
Về lai lịch thật sự của dược hoàn, Mẫn lão phu nhân không nói cho con gái biết.
Cả Mẫn gia, người biết chuyện Mẫn Khê Quan có được dược hoàn từ Khúc Tử Dương chỉ có Mẫn Khê Quan, Mẫn lão gia, Mẫn lão phu nhân và hai người anh trai của Mẫn Khê Quan.
Mẫn Khê Vân uống dược hoàn vào, không lâu sau bụng đã quặn lên.
Cung nữ vội dìu Mẫn Khê Vân ra chỗ bô ngồi.
Sau một hồi, Mẫn Khê Vân quay trở lại tẩm điện thì sắc mặt đã có chút hồng hào, tinh thần cũng tốt lên nhiều.
Mẫn Khê Vân vui vẻ uống một bát cháo, cùng Mẫn lão phu nhân nói chuyện một lát rồi mới ngủ.
Mẫn lão phu nhân gửi gắm con gái xong quay về Mẫn gia, gọi Mẫn lão gia cùng đại nhi tử, nhị nhi tử vào thư phòng, bàn kế hoạch đối phó Từ Thu Nga và nhiếp chính vương.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận