Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 720: Tiểu sư thúc: Bạn gái cũ mất tích sau 4 (length: 8015)

Khó trách người ta nói cái trò chơi này là một nồi lẩu thập cẩm!
Quả nhiên là hỗn hợp rất nhiều yếu tố!
Hiện tại đến cả yếu tố "Cô gái sông Nin" trong truyện tranh thiếu nữ cũng bị trộn lẫn vào trò chơi.
Tiểu sư thúc cứ tưởng mình sẽ trà trộn vào giới huyền huyễn và giới giải trí, nhưng bây giờ xem ra, mình đang ở trong vòng "xuyên không yêu em" mới đúng!
Một bộ phim điện ảnh vừa kết thúc, tiểu sư thúc đã nắm bắt được tia sức mạnh thời không đó.
Chỉ thấy màn hình máy tính bỗng nhiên biến thành một vòng xoáy, tiểu sư thúc đưa một tay vào.
Tay thuận lợi chìm vào bên trong vòng xoáy.
Sau đó là đầu, rồi đến nửa người, rồi đến hai chân.
Cuối cùng, tiểu sư thúc cả người đều tiến vào trong vòng xoáy.
Chờ đến khi tiểu sư thúc biến mất hoàn toàn, vòng xoáy trên màn hình cũng biến mất theo.
Căn phòng trống không, không một bóng người.
Cha mẹ Triệu gia ba ngày sau mới phát hiện con trai cũng mất tích.
Hai người khóc lóc thảm thiết, vô cùng hối hận, vì chuyện con gái mất tích mà trút giận lên đầu con trai.
Bây giờ thì cả con trai cũng mất tích, bọn họ biết phải làm sao đây?
… Tiểu sư thúc đáp xuống một bệ đá giống như tế đàn, vì là giữa đêm nên xung quanh tế đàn không có ai.
Tuy nhiên, tiểu sư thúc vẫn cảm nhận được vài luồng khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn vội vàng thu liễm khí tức và thân hình, trước khi mấy kẻ mạnh mẽ kia phát hiện ra hắn, hắn đã nhanh chóng rời khỏi bệ đá.
Tiểu sư thúc dán bùa ẩn thân, luồn lách giữa đội thị vệ đang tuần tra.
Thế giới này giá trị võ lực rất cao, nhưng lại thể hiện ở khả năng đối chiến, còn những kỹ năng phụ trợ thì không được tinh thông.
Ít nhất thì, thế giới này không hề có sự tồn tại của bùa ẩn thân.
Sau khi tránh được đám thị vệ tuần tra, tiểu sư thúc chui vào một gia đình đại phú hào, trộm đi một thỏi kim hoa sinh.
Loại đồ nhỏ này, trong nhà những người giàu có thường có rất nhiều, thiếu một cái cũng sẽ không bị ai phát hiện.
Nhưng những thứ nhỏ bé này, giá trị vẫn không hề nhỏ.
Tiểu sư thúc lại chui vào một gia đình nghèo, để lại kim hoa sinh, lấy đi một bộ quần áo sạch.
Bộ quần áo này vá chằng vá đụp, có khi còn không đáng mười đồng tiền.
Một thỏi kim hoa sinh, có thể đổi được vài chục bộ quần áo còn chưa bị vá như thế này.
Mà gia đình này bỏ quần áo đi cũng không nói ra, nếu kêu to lên chẳng phải khiến người khác biết nhà bọn họ có tiền hay sao?
Tiểu sư thúc thay bộ quần áo vá vào.
Bộ quần áo rất thô ráp, mặc vào người không dễ chịu chút nào.
Nhưng tiểu sư thúc cũng chỉ mặc tạm thời, chờ đến hôm sau, hắn sẽ đi mua quần áo mới.
Hôm sau, tiểu sư thúc đến tiệm cầm đồ, đặt một chiếc bình hoa sứ men thanh hoa mô phỏng lên quầy hàng.
Chiếc bình sứ thanh hoa mô phỏng này là bình hoa trong phòng của tiểu sư thúc, bụng lớn cổ dài miệng nhỏ, cao không quá mười phân, là món quà lưu niệm tiền thân của tiểu sư thúc mua khi đi du lịch ở Cảnh Đức Trấn, trị giá ba mươi lăm tệ.
Khi tiểu sư thúc tiến vào màn hình máy tính, thuận tay cầm theo chiếc bình hoa để cạnh bên.
Hắn cũng mới nghĩ ra, đến thế giới khác, hắn còn cần đồ vật để đổi tiền!
Không lẽ cứ làm kẻ trộm cướp mãi được sao?
Như thế quá tổn hại phong cách của hắn.
Về phần những vật phẩm mang tính hiện đại hóa, tiểu sư thúc sẽ không lấy ra tùy tiện.
Trước khi điều tra rõ ràng Kiều Ngữ Yên và Triệu Bùi đã rơi vào tình huống nào, tiểu sư thúc không muốn bại lộ mình cũng là kẻ ngoại lai.
Bình hoa do công nghệ hiện đại chế tạo rất tinh xảo, chủ tiệm cầm đồ tuy ra sức ép giá như keo lột da, nhưng vẫn đưa cho tiểu sư thúc hai trăm lạng bạc trắng.
Tiểu sư thúc bảo lão bản đổi cho mình một trăm lượng ngân phiếu, năm mươi lượng bạc nén một cái, mười lượng bạc nén bốn cái, số bạc vụn còn lại gom lại, cất cẩn thận rồi rời khỏi tiệm cầm đồ.
Vừa ra khỏi tiệm cầm đồ, tiểu sư thúc đã bị người ta để mắt đến.
Một cái bóng lén lén lút lút đi theo sau lưng tiểu sư thúc, cùng hắn đi vào một con hẻm nhỏ.
Mấy người nọ cười dữ tợn: A, thằng ngu! ~ Tự tìm đường chết!
Tiểu sư thúc cười: A, thằng ngu! ~ Cung cấp thông tin tự đến cửa.
Còn ai nắm tin tức nhanh bằng mấy tên lưu manh hạng bét trong thành chứ?
Nửa canh giờ sau, tiểu sư thúc theo ngõ nhỏ đi ra.
Hắn vào một cửa tiệm may, lúc đi ra đã là một công tử cẩm y phiên phiên.
Đầu đội mũ che mái tóc ngắn lại.
Với bộ dạng hiện tại, không ai coi hắn là người ngoài.
Tiểu sư thúc dạo một vòng trong thành, mua chút đồ ăn rồi mua thêm một con ngựa, ra khỏi thành.
Tòa thành này chính là tác lan thành, kinh đô của Lan Thiên quốc, nhưng Kiều Ngữ Yên và Triệu Bùi đều không ở trong này.
Kinh đô của ba quốc gia đều có xây dựng một tòa tế đàn, chuyên dùng để cho người dân cầu khấn thánh nữ hạ thế, cũng là nơi thánh nữ cầu nguyện khi tham gia chiến tranh ngàn năm.
Cứ mỗi độ năm năm trước khi chiến tranh ngàn năm bắt đầu, người dân của ba nước sẽ lần lượt tập trung đến kinh đô của đất nước mình, ở dưới tế đàn cầu khẩn thượng thiên cho thánh nữ hạ thế.
Mà thánh nữ hạ thế xuống tế đàn của nước nào cũng không cố định, mà là tùy cơ.
Trước khi Kiều Ngữ Yên hạ thế đến thế giới này, tổng cộng có mười vị thánh nữ đã hạ thế rồi. Hai vị thánh nữ đầu tiên đều hạ xuống Lan Thiên quốc. Thời đó, người ở đại lục Nguyên Sắc đều cho rằng thánh nữ sẽ chỉ hạ xuống ở Lan Thiên quốc. Khiến cho hai quốc gia kia vô cùng không cam lòng, nhưng cũng đành phải cúi đầu trước Lan Thiên quốc.
Vị thánh nữ thứ ba hạ xuống Phi Vân quốc, khiến cho Phi Vân quốc ngẩng mặt lên, rốt cuộc cũng có thể đứng thẳng lưng trước mặt Lan Thiên quốc.
Vị thánh nữ thứ tư hạ xuống Hạnh Vũ quốc, vị thánh nữ thứ năm cũng hạ xuống Hạnh Vũ quốc. Vị thánh nữ thứ sáu hạ xuống Phi Vân quốc, vị thánh nữ thứ bảy hạ xuống Lan Thiên quốc...
Người đại lục Nguyên Sắc mới hiểu ra, thánh nữ hạ xuống là ngẫu nhiên, chứ không cố định ở một nước nào, không thuộc về nước nào cả.
Thánh nữ thuộc về toàn bộ đại lục.
Chỉ là, trong lòng họ vẫn hy vọng thánh nữ có thể ở lại lâu dài tại quốc gia của mình, trở thành người của đất nước mình.
Vì vậy, mỹ nam kế ra đời.
Mỗi khi thánh nữ hạ thế, ba nước đều sẽ phái những người xuất sắc nhất nước mình, đẹp trai nhất, thân phận cao nhất đến gần thánh nữ, làm cho thánh nữ có cảm tình với họ.
Nếu thánh nữ có thể yêu người nước họ thì tốt, như vậy thánh nữ sẽ thuộc về quốc gia họ.
Không thể không nói, ý tưởng này rất hay.
Thánh nữ sau khi yêu một nam tử ở một nước nào đó, đúng là sẽ càng nghiêng về nước đó hơn. Trong chiến tranh ngàn năm, người của đất nước đó cũng sẽ nhận được nhiều sự quan tâm hơn từ thánh nữ.
Chỉ là, trong số các thánh nữ cũng có người lăng nhăng!
Đã từng có một vị thánh nữ bề ngoài thì thanh thuần, nhưng thực chất là người vô cùng lăng nhăng, những nam nhân đến lấy lòng, người nào đẹp trai nàng cũng không nỡ từ bỏ.
Nàng mắt lệ rưng rưng làm bộ vô cùng khó xử: "Các ngươi đều là người ta yêu, ta không muốn làm tổn thương bất cứ ai trong các ngươi. Nếu ta chọn một người trong các ngươi, những người còn lại nhất định sẽ đau khổ. Chi bằng chúng ta cùng nhau đi, mọi người sống hạnh phúc bên nhau."
Những người còn lại: "..."
Những người còn lại đồng ý.
Bất quá, chỉ giới hạn trong thời gian chiến tranh ngàn năm!
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận