Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 146: Tiểu sư thúc tiến vào yêu quái trò chơi mười hai (length: 7602)

"Thì ra là trên đời này thật sự có yêu quái quỷ thần tồn tại!" Kosaka Tadayoshi cảm thán.
Kuroyama Haruhiko nói: "Đương nhiên là có rồi. Itou tiên sinh thân là thám tử, hẳn phải biết trong nước có rất nhiều vụ án mà cảnh sát không thể phá được, phải không? Kỳ thực những vụ án đó đã được phá rồi, là chính phủ nhờ người chuyên nghiệp xử lý."
Itou Hirokatsu nhíu mày: "Vậy sau này ta gặp lại vụ án, phải phán đoán thế nào là do người hay do yêu quái gây ra?"
Kuroyama Haruhiko đề nghị với Itou Hirokatsu: "Ngươi có thể thỉnh giáo Không Khê đại sư."
Itou Hirokatsu nhìn về phía vị hòa thượng ngồi trên xe lăn, vừa hay Ishida Shingo cũng nhìn về phía họ, đối diện ánh mắt với Itou Hirokatsu, lộ ra nụ cười thân thiện.
Ishida Shingo: "Chùa miếu ta có làm bùa hộ mệnh, khi cảm nhận được yêu khí và quỷ khí, sẽ phát ra tín hiệu để nhắc nhở chủ nhân. Bất quá cái này cần phải trả bằng tiền mặt để mua!"
Itou Hirokatsu: "..."
"Bao nhiêu tiền?" Kosaka Tadayoshi hỏi.
Việc hòa thượng bán bùa hộ mệnh kiếm tiền là rất bình thường mà, rất nhiều chùa chiền cũng bán cái gọi là "bùa hộ mệnh" để đổi lấy tiền, mà những thứ đó chưa chắc đã là thật.
Hiện giờ có cao thủ thật sự chế tác bùa hộ mệnh, dù bao nhiêu tiền cũng nên mua mới được.
Trước kia không biết rằng thế giới này có những sức mạnh phi khoa học tồn tại, bây giờ đã biết, nhất định phải trang bị cho mình nhiều lớp bảo hộ mới được.
"Không nhiều, không nhiều." Ishida Shingo cười như một tên gian thương, xòe bàn tay ra để chỉ con số.
Kosaka Tadayoshi cảm thấy con số này quả thực không đắt, vì thế nói với Ishida Shingo: "Đại sư, chúng tôi mua mười hai cái bùa hộ mệnh."
Không chỉ hắn và Itou Hirokatsu cần, mà các thành viên trong gia đình cũng muốn mỗi người đeo một cái.
Ishida Shingo mặt mày hớn hở: "Được thôi, ta sẽ chiết khấu cho các ngươi, giảm giá 50%."
Itou Hirokatsu: Đúng là một ông sư keo kiệt!
Kosaka Tadayoshi nhờ bùa hộ mệnh mà gợi ra chủ đề, hỏi thăm rất nhiều chuyện liên quan đến yêu ma quỷ quái, đồng thời hỏi kỹ càng về vụ cắt đầu này.
"Đại sư, vụ cắt đầu lần này là do loại yêu quái nào gây ra? Ngài có biết không?" Kosaka Tadayoshi hỏi, Itou Hirokatsu cũng tập trung tinh thần chờ đợi câu trả lời.
Ishida Shingo không có giữ bí mật, trả lời luôn cho họ, đồng thời giải thích quỷ bà bà và hắc trủng là cái gì.
"Vậy vụ việc lần này trong giới giải trí là do hai yêu quái hợp tác gây ra sao?" Itou Hirokatsu hỏi.
Ishida Shingo lắc đầu, giơ lên một ngón tay: "Chỉ có một yêu quái."
"Một cái thôi ư? Nhưng người bị cắt đầu lại có cả nam lẫn nữ." Itou Hirokatsu chất vấn.
Ishida Shingo: "Yêu quái cũng sẽ thôn phệ lẫn nhau."
Khi ông bước vào nhà tù đã cảm nhận được yêu khí quái dị, hai loại yêu khí trộn lẫn vào nhau, vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, nghĩ đến không phải là quỷ bà bà thôn phệ hắc trủng, thì cũng là hắc trủng thôn phệ quỷ bà bà.
"Là hắc trủng, hắn đã thôn phệ một con quỷ bà bà không lâu trước đây." Người lên tiếng là Abe Hiroaki.
Hắn và Kobayashi Shouta đã quay trở lại, cô gái tóc bạc vẫn theo sát sau Kobayashi Shouta, để mấy người chờ đợi có thể nhìn rõ mặt nàng.
Đây là một người phụ nữ có dung mạo vô cùng yêu diễm xinh đẹp, từ lông mày kéo dài xuống má có những vệt màu đỏ.
Kosaka Tadayoshi và Itou Hirokatsu đã biết từ phần giải thích của Ishida Shingo vừa rồi, đây là yêu văn.
Người phụ nữ cúi người 90 độ chào mọi người, ngay lập tức biến mất không dấu vết.
Abe Hiroaki nói với Itou Hirokatsu: "Gọi điện thoại cho cảnh sát đi, những cái đầu của nạn nhân đều ở trong hang ổ của hắc trủng, hãy để cảnh sát mang những cái đầu đó về cho thân nhân của người đã mất."
Itou Hirokatsu lập tức gọi điện thoại cho bạn làm ở đồn cảnh sát Tokyo, Ishida Shingo cũng thông báo cho người của Căn Tương sở cảnh sát.
Khi đoàn người xuống núi, người của hai bên đều đã xuất phát, họ chờ hơn một tiếng dưới chân núi thì hai bên người đều đến.
Trong đám cảnh sát có người nhận ra Abe Hiroaki, thái độ vô cùng cung kính với ông.
Abe Hiroaki liền phái một thức thần dẫn đường cho đám cảnh sát, đưa họ đến hang ổ của hắc trủng.
Mấy cái đầu xinh đẹp được cảnh sát đưa ra ngoài, dù đã qua lâu như vậy, những cái đầu này không có chút dấu hiệu hư thối nào, trông cứ như đầu người sống bình thường. Cảnh sát nhìn mà trong lòng lạnh lẽo.
Itou Hirokatsu và Kosaka Tadayoshi cũng cảm thấy chột dạ, khi trở về đến Căn Tương, hai người liền đi theo Ishida Shingo về chùa của ông, mua bùa hộ mệnh đã đặt.
Ishida Shingo đếm tiền mặt, mặt mày hớn hở, không hề có phong thái cao tăng chút nào: "Hắc hắc, lần này kiếm lời không ít."
Ishida Youichi thì vô cùng ghen tị a.
Cái này đúng là quá dễ kiếm tiền rồi đi.
Ishida Shingo liếc nhìn cậu.
Dễ kiếm tiền?
Tưởng bùa hộ mệnh dễ làm lắm sao? Bên trong cái đó là ngưng tụ pháp lực của hắn đó. Mỗi một lá đều rất tiêu hao pháp lực và tinh lực, được không hả?
Ishida Youichi tiến đến gần Ishida Shingo: "Chú à, con có thể học cách đối phó với yêu quái từ chú không?"
Ishida Shingo nhíu mày: "Cháu thật sự muốn học sao? Nhưng mà rất vất vả đó."
Ishida Youichi ra sức gật đầu: "Con không sợ vất vả."
Thế giới này yêu quái nhiều quá, nếu không tự học một vài bản lĩnh để bảo toàn tính mạng, lẽ nào lần nào cũng phải nhờ Kuroyama kun và chú cứu mạng sao?
Ishida Shingo đồng ý dạy cho Ishida Youichi bản lĩnh.
Khi Ishida Youichi còn nhỏ, Ishida Shingo đã phát hiện cậu rất phù hợp để học bản lĩnh của mình, chỉ là trẻ con không tin trên thế giới này có yêu ma quỷ quái, nên không có tâm trí để học Phật pháp, ông chỉ có thể tiếc nuối không thôi.
Không ngờ lớn lên rồi, cậu lại có ý muốn học tập.
Khóe miệng Ishida Shingo nhếch lên: Muốn học được bản lĩnh lợi hại, thì phải chuẩn bị tinh thần chịu khổ.
Ishida Youichi ở lại chùa để học bản lĩnh với chú, còn Kuroyama Haruhiko thì không muốn học Phật pháp, vì vậy cáo từ hai người, một mình trở về Tokyo.
Ngồi trên tàu cao tốc, Kuroyama Haruhiko đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên một tiếng rít chói tai vang lên, trong toa xe trở nên ồn ào hỗn loạn.
Lại nghe một giọng nói vang lên: "Mọi người đừng hoảng loạn, cứ ngồi yên ở chỗ mình, đừng phá hoại hiện trường."
Kuroyama Haruhiko mở to mắt, phát hiện người vừa lên tiếng là một thanh niên có mái tóc thắt bím phía sau đầu, tầm tuổi mình không sai biệt lắm. Vẻ bề ngoài của anh ta có phần xấu xí, nhưng đôi mắt lại vô cùng có thần thái.
"Dựa vào cái gì mà phải nghe ngươi?" Một vài hành khách muốn rời khỏi toa xe chết chóc này, không muốn tiếp tục ở lại, vì thế rất khó chịu với lời của chàng trai.
Thanh niên nói: "Ta là thám tử, ta nghi đây là một vụ mưu sát, những người đang ngồi ở đây cũng có thể là nghi phạm, xin mọi người hãy ở lại để phối hợp điều tra."
Lúc này, nhân viên tàu và phục vụ cũng chạy đến, thanh niên đó báo tên mình.
Xem ra thanh niên này khá nổi tiếng, nhân viên trên tàu nghe xong tên của anh ta, lập tức đặt anh ta lên làm người cầm đầu, phối hợp cùng nhau điều tra vụ việc.
Kuroyama Haruhiko nhắm mắt lại tiếp tục ngủ, thầm nghĩ rằng đất nước này chẳng những yêu ma quỷ quái nhiều, mà thám tử cũng nhiều thật. Điều này làm hắn nhớ lại những bộ manga thám tử mình từng đọc, cái để lại ấn tượng sâu sắc nhất là Tokyo song sát.
Mà nói đi thì cũng phải nói lại, thanh niên trước mắt này trông có vẻ giống một trong hai người của song sát nhỉ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận