Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 797: Tiểu sư thúc là thủ công nghiệp người 7 (length: 7878)

Nghe được khoai tây phát điện là tiểu sư thúc lấy ra, Hà Niệm Thu căn bản không tin. Nhưng sự thật bày ra trước mặt nàng, không phải do nàng không tin.
Hà Niệm Thu lại bắt đầu hoài nghi tiểu sư thúc là trọng sinh, nàng quyết định đi dò xét tiểu sư thúc một chút.
Tiểu sư thúc lưng sọt nhàn nhã đi trên đường núi.
Hắn đã không kiếm củi cũng không hái cỏ, những việc này đều có mấy đứa cháu trai cháu gái làm, hắn thuần túy chỉ là thèm thịt, nghĩ lên núi kiếm chút thịt ăn.
Bỗng nhiên một bóng người từ trong rừng cây chui ra, chặn đường tiểu sư thúc.
Tiểu sư thúc dừng chân, nhìn người chặn đường: "Hà Niệm Thu? Ngươi không phải muốn kết hôn sao? Chặn ta làm gì? Thế nào? Lại không nỡ ta, vị hôn phu này à?"
Hà Niệm Thu nhìn chằm chằm mặt tiểu sư thúc, trầm giọng nói: "Triệu lão tứ, ngươi còn nhớ Bằng Binh không?"
"Ai?" Tiểu sư thúc nghi hoặc.
Cái gọi là "Bằng Binh" là ai?
Nguyên thân quen biết sao?
Có thể trong giả thiết trò chơi không có người này.
Vẻ mặt nghi hoặc mờ mịt của hắn thật không thể giả được.
Hà Niệm Thu thở phào nhẹ nhõm, xem ra Triệu lão tứ thật không phải là trọng sinh.
Phải biết Bằng Binh là đứa con đầu lòng của nàng và Triệu lão tứ ở kiếp trước, là đứa con Triệu lão tứ coi trọng nhất, quan hệ với Triệu lão tứ còn thân thiết hơn cả nàng, mẹ ruột. Nếu Triệu lão tứ trọng sinh thì không thể nào không nhớ con trai này.
Có lẽ khoai tây phát điện chỉ là hắn vô tình lấy ra, rốt cuộc hắn cũng là học sinh tốt nghiệp trung học, giờ rời trường chưa đến nửa năm, kiến thức trung học vẫn còn nhớ.
Hà Niệm Thu xoay người rời đi.
Tiểu sư thúc nghiêng đầu.
Cô Hà Niệm Thu này bị sao vậy?
Bất quá với kinh nghiệm trà trộn tiểu thuyết nhiều năm, tiểu sư thúc đã có chút suy đoán, Hà Niệm Thu này không trọng sinh thì cũng xuyên qua.
Khả năng trọng sinh cao hơn một chút.
Nghĩ đến Giản Đằng Xung đời trước chắc hẳn là rất khá, Hà Niệm Thu mới tìm mọi cách từ hôn với Triệu lão tứ, leo lên Giản Đằng Xung.
Chậc chậc, mấy cô gái trọng sinh này sao cứ muốn đi đường tắt, không nghĩ tự mình cố gắng?
Không học tập tiện nghi tỷ tỷ Triệu Ngọc Mai của hắn trong trò chơi sao?
Người ta dựa vào tự mình cố gắng, không những tốt nghiệp đại học danh tiếng mà còn tự kiếm được rất nhiều tiền, đương nhiên sẽ hấp dẫn nam nhân ưu tú theo đuổi.
Hà Niệm Thu so với Triệu Ngọc Mai, xách giày cho người ta cũng không xứng.
Tiểu sư thúc bĩu môi, đối với cô gái trọng sinh này không có chút hứng thú nào, tiếp tục hành trình của mình.
Bên ngoài khu rừng này thường có dân làng nhặt củi hái rau dại, không có động vật hoang dã nào. Tiểu sư thúc đi vào sâu trong rừng một đoạn khá dài, mới bắt được một con gà rừng, lại lấy thêm một ổ trứng gà rừng.
Tiểu sư thúc mang gà rừng về nhà họ Triệu, lại nhận được sự khen ngợi nhất trí của người nhà họ Triệu.
Giờ đây, cả nhà họ Triệu không ai chê bai tiểu sư thúc.
Tiểu sư thúc làm bất cứ việc gì, sau lưng đều có người vỗ tay khen hay.
"Lão Tứ, ngày mai cùng cha vào thành một chuyến." Triệu phụ bưng bát cơm nói với con trai út.
"Được." Tiểu sư thúc đáp.
Triệu phụ đã làm xong hết số máy giặt mà người trong thành đặt, lần này vào thành là để giao hàng.
Triệu phụ đã mượn xe bò của đội, Triệu lão nhị và Triệu lão tam đã chở máy giặt lên xe.
Mỗi máy giặt đều được đựng trong sọt tre trúc, bên trên đậy cỏ khô, khiến người ta không nhìn ra bên trong đựng cái gì.
Sọt hơi nhiều, đã chiếm hết cả xe ba gác, không còn chỗ cho tiểu sư thúc ngồi.
Tiểu sư thúc chỉ có thể đi bộ cùng Triệu phụ vào thành.
Vừa đến nhà Triệu đại tỷ, hàng xóm xung quanh liền chạy đến, nhận máy giặt của mình.
Dạo gần đây, mẹ chồng Triệu đại tỷ thường dùng máy giặt để giặt quần áo, những người xung quanh đều đã thấy.
Trông nó tiện lợi hơn so với giặt tay rất nhiều.
Những người trước đây không đặt hàng cũng bắt đầu thấy động lòng.
Lần này Triệu phụ giao xong hàng, lại nhận được thêm mấy đơn đặt hàng.
Triệu phụ mừng rõ mặt mày, vẫn là tiểu sư thúc nhắc nhở một lần, Triệu phụ mới kiềm chế lại cảm xúc.
Tiểu sư thúc ngồi trong nhà chính nhà Triệu đại tỷ, ăn bí đao xào của Triệu đại tỷ, cùng Triệu đại tỷ tùy ý trò chuyện.
Triệu đại tỷ nói chuyện nhà hàng xóm gả con gái.
Nhà trai rất có tiền, sính lễ thế mà cho hẳn một chiếc máy may!
Nói đến máy may, Triệu đại tỷ không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ.
Điều kiện nhà họ cũng xem như không tệ, nhưng mua máy may vẫn còn hơi khó.
Không nói đến việc mua máy may cần không ít tiền, còn phải có phiếu.
Mà phiếu mua máy may lại không dễ có được.
Tiểu sư thúc nói với Triệu đại tỷ: "Tỷ, mấy ngày nữa, ta tặng tỷ một món quà."
Triệu đại tỷ: "Thôi đừng. Con có tiền thì giữ lại mà cưới vợ, đừng lãng phí tiền mua quà cho ta."
Tiểu sư thúc: "Tỷ, yên tâm, không tốn tiền đâu."
Triệu đại tỷ nghe nói không tốn tiền, lúc này mới không từ chối tiểu sư thúc nữa.
Hai người lại nói chuyện một hồi lâu, đợi đến khi Triệu phụ và những người đặt máy giặt đã xác định rõ thời gian giao hàng, tiểu sư thúc mới đứng lên cáo từ, cùng Triệu phụ rời nhà Triệu đại tỷ.
Trên xe bò không còn sọt nữa, sọt được xếp cạnh nhau. Triệu đại tỷ cầm một cái sọt trống, bỏ đồ vào trong.
Đường đỏ, sữa mạch nha, đồ hộp hoa quả...
Đều là những thứ tốt trong mắt mọi người hiện giờ.
Mẹ chồng Triệu đại tỷ cũng không tiếc, con rể đưa cho nhà họ chiếc máy giặt có khi còn giá trị hơn, giúp bà giặt quần áo thoải mái hơn nhiều.
Tiểu sư thúc kéo Triệu phụ lại vựa ve chai phế liệu, lần này tìm ra không ít thứ nhỏ nhặt mà tiểu sư thúc thấy có ích.
Triệu phụ không biết con trai út định làm gì, nhưng ông vô điều kiện tin con trai làm gì cũng thành công.
Nhìn máy giặt và khoai tây phát điện thì biết.
Con trai mình, thực sự quá lợi hại!
Sau này lão Triệu gia sẽ phải dựa vào con trai út mà nở mày nở mặt!
Những thứ nhỏ nhặt đó đều không đáng tiền, tiểu sư thúc chỉ trả một hào, liền mua hết đồ.
Lần này tiểu sư thúc phát hiện một bộ tùng thư toán lý hóa, lập tức bỏ tiền mua luôn.
Hắn thì không cần xem sách này, nhưng có thể cho người khác dùng mà!
Ở lão Triệu gia, những người cùng tuổi hắn vẫn còn mấy người, là anh em họ và chị em họ của tiểu sư thúc, hắn đem sách mang về, chờ khi thi đại học khôi phục, sẽ để thúc bá giám sát các anh em chị em họ học tập, làm cho nhà lão Triệu thêm mấy sinh viên đại học.
Về đến nhà, tiểu sư thúc lại bắt đầu mày mò.
Triệu phụ thấy tiểu sư thúc lại muốn dùng dụng cụ mộc, vội vàng nói: "Con muốn làm gì? Nói với cha, cha làm cho con."
Tiểu sư thúc: "Chúng ta cùng nhau làm."
Nói cho Triệu phụ biết đồ mình cần, tiện thể giao việc cho cả Triệu lão nhị và Triệu lão tam, sau đó mình cầm dao nhỏ, bắt đầu chế tác các linh kiện tinh xảo.
Có sự giúp sức của ba cha con Triệu phụ, các linh kiện lớn mà tiểu sư thúc cần không đến hai ngày đã làm xong.
Tiểu sư thúc hỏi Triệu mẫu xin một cái kim khâu, tiến hành cải tạo một chút, rồi bắt đầu lắp ráp linh kiện.
Triệu phụ và hai anh trai đứng bên xem, muốn xem tiểu sư thúc chế tạo ra cái gì.
Một lát sau, ba người trợn mắt há mồm!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận