Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 779: Tiểu sư thúc là vật thí nghiệm 10 (length: 7829)

Phàm là đi qua tất lưu lại dấu vết!
Tiểu sư thúc theo mênh mông mạng lưới bên trong tìm đến một chút manh mối.
Căn cứ manh mối, tiểu sư thúc xâm nhập vào máy tính cá nhân của khá nhiều nhân vật liên quan, từ đó lấy được càng nhiều manh mối.
Rồi lại dựa vào những manh mối này, tiểu sư thúc cuối cùng tìm đến nơi nghiên cứu của Bạch Dạ, xâm nhập vào chủ não của sở nghiên cứu.
Quả nhiên như tiểu sư thúc dự liệu, đây là một nơi chuyên nghiên cứu về yêu quái.
Những yêu quái bị bắt giữ ở sở nghiên cứu, có kết cục vô cùng thê thảm.
So với đám hài tử nhân bản như tiểu sư thúc còn thảm hơn gấp vạn lần.
Ít nhất trung tâm nghiên cứu vì nghiên cứu tài liệu thuộc hàng khan hiếm, đối với họ coi như nghiên cứu tài liệu còn có sự bảo vệ, không trực tiếp giải phẫu gì.
Nhưng sở nghiên cứu của Bạch Dạ đối với nghiên cứu tài liệu lại vô cùng tàn nhẫn, những yêu quái bị bắt ở đó thật sự rất thảm.
Tiểu sư thúc xem được rất nhiều video các nhân viên nghiên cứu đối xử với yêu quái, hắn thật sự không dám nhìn tiếp.
Đôi khi, sự tàn ác của con người còn hơn cả lệ quỷ.
Tiểu sư thúc sắp xếp những tài liệu đó, bỏ vào một chiếc USB.
Cầm theo USB, tiểu sư thúc rời khỏi chung cư, đón xe đi đến kịch ca múa đinh. Nơi này chính là địa phương náo nhiệt nhất của Đông Kinh.
Trời chiều đã hoàn toàn tắt, đèn hoa bắt đầu sáng, thời điểm kịch ca múa đinh trở nên nhộn nhịp bắt đầu từ giờ.
Tiểu sư thúc cất bước đi vào bên trong, trên phố có không ít các chị gái ăn mặc hở hang thấy tiểu sư thúc trẻ tuổi đẹp trai đều sáng mắt, tất cả đều nhiệt tình chào hỏi hắn.
Tiểu sư thúc mắt không hề chớp, không để ý đến phản ứng của họ.
Nhưng có một vài người quá nhiệt tình và quá quen thuộc, tiểu sư thúc không thể không để ý đến.
"Vị tiên sinh này, quán của ta ở ngay gần đây, muốn ghé qua uống chén trà không?"
Người chặn tiểu sư thúc là một thanh niên xinh đẹp, nhan sắc không thua kém mấy so với diện mạo trước đây của tiểu sư thúc, hắn mặc trang phục kiểu Trung Quốc màu sắc sặc sỡ, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy ánh mắt tán thưởng và vui vẻ.
Tiểu sư thúc im lặng.
Hắn dù không biết thanh niên trước mặt, nhưng tạo hình có chút quen thuộc và tính cách cũng quen thuộc, làm trong đầu tiểu sư thúc hiện ra một cái tên.
"Không cần, ta có chuyện quan trọng phải làm." Tiểu sư thúc mỉm cười lễ phép với thanh niên, từ chối lời mời của hắn.
Thanh niên lộ ra vẻ thất vọng trên mặt, trông như một chú chó nhỏ bị bỏ rơi, vừa đáng yêu vừa đáng thương.
Tiểu sư thúc trấn an thanh niên: "Đợi khi nào ta rảnh, sẽ ghé qua quán của ngươi ngồi một chút."
Thanh niên lập tức vui vẻ, cao hứng vẫy tay chào tạm biệt tiểu sư thúc.
Tiểu sư thúc: "Tạm biệt, bá tước!"
Sau khi tách khỏi bá tước, tiểu sư thúc tiếp tục đi lên phía trước, đến trước một khu vui chơi giải trí tổng hợp.
Tiểu sư thúc bước vào bên trong, nơi đây vô cùng xa hoa truỵ lạc, một không khí mù mịt bao phủ.
Tiểu sư thúc nhíu mày đi một vòng ở đại sảnh tầng một, sau đó đi lên tầng hai.
Tầng hai cũng chẳng khá hơn tầng một là bao, tiểu sư thúc tiếp tục đi lên tầng ba, tầng bốn, tầng năm...
Tiểu sư thúc hướng lên tầng sáu, thì bị nhân viên bảo vệ ngăn lại.
"Xin lỗi, thưa quý khách, bên trên không mở cửa cho khách."
Tiểu sư thúc: "Ta không đến để du ngoạn, ta đến tìm lão bản của các người."
Nhân viên bảo vệ đánh giá tiểu sư thúc từ trên xuống dưới, trong mắt là sự không tin tưởng, cảm thấy người trẻ tuổi này không thể nào quen biết lão bản nhà mình.
Tiểu sư thúc: "Ngươi có thể đi báo với lão bản một tiếng, nói Tamamo-no-Mae vãn bối đến bái phỏng."
Là người Nê Oanh, sao có thể không biết Tamamo-no-Mae là ai được?
Nhân viên bảo vệ dùng ánh mắt nhìn kẻ bị bệnh ảo tưởng nhìn tiểu sư thúc, tiểu sư thúc thản nhiên nhìn lại.
Nhân viên bảo vệ thu hồi ánh mắt trước, nói: "Ngươi ở đây chờ, ta đi báo cho ngươi."
Nói xong liền quay người, vội vàng rời đi như chạy trốn.
Chẳng bao lâu, nhân viên bảo vệ quay lại, nói với tiểu sư thúc: "Lão bản đồng ý gặp ngươi, ngươi tự mình đi đi, ở phòng sáu lẻ một."
Tiểu sư thúc gật đầu với nhân viên bảo vệ, đi thẳng đến phòng mà người bảo vệ vừa nói.
Đến trước cửa phòng, tiểu sư thúc giơ ngón tay gõ, cửa phòng tự động mở ra.
Bên trong là một phòng khách được trang trí vô cùng xa hoa, có quầy bar riêng.
Quanh một chiếc sofa cao cấp là mấy người đang ngồi, đều là trai xinh gái đẹp, nhìn bề ngoài đều rất trẻ trung.
Người nhỏ nhất nhìn như khoảng mười ba mười bốn tuổi, người lớn nhất cũng tầm ba mươi tuổi.
Nhưng đó chỉ là bề ngoài, tiểu sư thúc biết rõ, những kẻ này đều là những lão quái vật đã sống cả mấy trăm năm rồi.
"Ngươi thật sự là hậu bối của Tamamo-no-Mae? Nhìn giống người bình thường quá. Ta không cảm nhận được yêu khí của ngươi!"
Một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi nghi hoặc hỏi.
Tiểu sư thúc liếc nhìn thiếu nữ một cái, rất dễ dàng nhận ra thân phận của nàng: Tuyết nữ!
Tiểu sư thúc không trả lời, trực tiếp dùng hành động thực tế.
Hắn điều khiển yêu lực trong cơ thể để yêu hóa, chín chiếc đuôi cáo xuất hiện trước mặt một đám yêu quái.
"Quả nhiên là cửu vĩ hồ!" Người nhìn có vẻ lớn nhất, yêu quái trông như nhân vật ưu tú mở miệng, "Không ngờ Đông Kinh lại có hai người hậu bối của Tamamo-no-Mae, còn tưởng rằng từ khi Kiyohime chết đi, cửu vĩ hồ đã hoàn toàn biến mất rồi chứ."
Kiyohime chết rồi ư? Thảo nào Kondo Heiji lại trở thành trẻ mồ côi. Hắn nói hai hậu bối của Tamamo-no-Mae, vậy một trong số đó là Kondo Heiji rồi.
Tiểu sư thúc mở miệng, nói với yêu quái ưu tú đó – ừ, tiểu sư thúc thấy được chân thân của hắn, hắn là Sách ông: "Ta có chút quan hệ với Kiyohime. Sau đó có thể kể cho ta nghe về cái chết của Kiyohime được không?"
Sách ông: "Được. Nhưng ngươi tìm đến đây có chuyện gì sao?"
Tiểu sư thúc: "Có chuyện rất quan trọng, liên quan đến sự an toàn của tất cả yêu quái."
Đám yêu quái đang ngồi đều lộ vẻ không tin tưởng.
Tiểu sư thúc nhìn về phía lão bản trung tâm giải trí này, cũng là lão đại của tất cả yêu quái ở Đông Kinh, đại thiên cẩu, mở miệng: "Có thể cho ta mượn một chiếc máy tính không? Ta mang theo một ít tài liệu tới."
Đại thiên cẩu nhìn về phía thiếu nữ ngồi bên cạnh, khoảng mười ba mười bốn tuổi.
Thiếu nữ vốn là huỳnh thảo, nhận được ánh mắt của lão đại, lập tức nhanh nhẹn nhảy lên, rất nhanh đi tìm một chiếc laptop đưa cho tiểu sư thúc.
"Cảm ơn." Tiểu sư thúc cười, mở máy tính, rồi lấy USB từ trong túi ra, cắm vào máy tính.
Mở tài liệu trong USB, tiểu sư thúc xoay màn hình máy tính về phía đại thiên cẩu: "Các ngươi xem đi."
Đại thiên cẩu nhìn tiểu sư thúc một cái, thò người ra nhìn màn hình máy tính.
Mấy yêu quái khác cũng rất tò mò, tất cả đều chạy ra sau lưng đại thiên cẩu, cùng nhau nhìn màn hình.
Ngay khi đại thiên cẩu chạm vào màn hình máy tính, sắc mặt đã thay đổi, vươn một tay nắm chặt con chuột, kéo file trên màn hình, xem nhanh như lật sách.
Càng xem, sắc mặt của đại thiên cẩu càng khó coi.
Mấy yêu quái khác cũng vậy.
Yêu khí từ người bọn họ tuôn ra, như sắp bùng nổ.
Tiểu sư thúc vội vàng kết ấn tạo ra một kết giới, bao vây tất cả yêu quái bên trong.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận