Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 13: Tiểu sư thúc phát hiện phó bản (length: 8057)

Huyền Mặc lại tu luyện mấy ngày, củng cố cảnh giới của mình xong, mới tiến vào game.
Hắn mấy ngày không vào game, thời gian trong game đã trôi qua hơn một tháng. Đa số người chơi đều đã đến thành chính, nơi các đại tông môn chiêu mộ đệ tử bị chen chúc chật như nêm cối.
Huyền Mặc nhìn đám người chen chúc như biển, hơi chùn bước.
Tuy có hứng thú với La Nguyên tông, nhưng với tình hình trước mắt, vẫn là thôi đi.
Hắn có một thế giới làm bàn tay vàng, không bái nhập sư môn cũng không thiếu công pháp tu luyện, làm một tán tu cũng rất tốt.
Đó là hắn nghĩ vậy, người chơi khác thì tranh nhau đổ máu đầu để vào tông môn.
Công pháp trong game, ngoài các công pháp cơ bản giai đoạn đầu có thể mua hoặc kiếm được từ quái vật, về sau muốn tiếp tục tu luyện, nhất định phải nhận được thông qua việc làm nhiệm vụ cho sư môn. Các công pháp này, chỉ bản thân người chơi dùng được, không thể giao dịch cho người khác.
Mà người chơi lên cấp còn bị hạn chế bởi công pháp. Nếu không có công pháp tu luyện tiếp theo, người chơi dù giết bao nhiêu quái, thu được nhiều kinh nghiệm cũng chỉ có thể tích lũy kinh nghiệm mà không thể lên cấp.
Vì vậy, người chơi đều chọn bái nhập sư môn. Trừ khi có ai đó "sáng tạo" được công pháp như Huyền Mặc.
Huyền Mặc đi dạo trong thành, trước đến tiệm may, cửa hàng trang sức và lò rèn bán hết đồ trang bị trong nhẫn trữ vật, thu được một khoản tiền lớn.
Sau đó đến quán ăn vặt gọi một bát hoành thánh ăn.
Hắn đã sớm muốn nếm thử những món ăn trần tục này. Trước đây ở thôn chỉ có bánh bao, quẩy với sữa đậu nành, Huyền Mặc ăn thấy rất ngon, nên càng mong chờ những món khác. Giờ đến thành, đồ ăn ngon khắp nơi, Huyền Mặc làm sao bỏ qua được?
Ăn hoành thánh, rồi lại ăn một bát chè trôi nước hoa quế, Huyền Mặc đã no bụng. Hắn đành từ bỏ ý định ăn thêm một bát mì cay Thành Đô.
Huyền Mặc bắt đầu dạo phố tiêu thực, nghĩ bụng đợi hết no lại ăn tiếp đồ ngon.
Hai bên đường không chỉ có các sạp hàng của NPC mà còn có nhiều người chơi bày bán đồ dùng không đến.
Huyền Mặc xem từng sạp, đồ của NPC thì khá lạ mắt, tuy không có tác dụng gì nhưng rất tinh xảo, Huyền Mặc thấy thích thì mua về ngắm.
Đồ của người chơi, Huyền Mặc chẳng để mắt tới. Phần lớn là trang bị đồ trang sức, hắn có thể tự mình đánh quái mà kiếm được.
Ánh mắt Huyền Mặc dừng lại ở một hòn đá đen sì.
Người chơi dùng kỹ năng giám định, chỉ có thể thấy miêu tả về hòn đá là: Một hòn đá kỳ lạ.
Hết. Đối với người chơi nó vô dụng lại còn chiếm chỗ, nên chủ nhân đem nó ra bán. Với hy vọng gặp một người cả tin, biết đâu lại bán được giá cao.
Huyền Mặc không phải kẻ cả tin, hắn mặc cả với người chơi kia một hồi, cuối cùng mua được hòn đá đen với một cái giá cả hai bên đều hài lòng.
Cầm được hòn đá đen, Huyền Mặc về phòng trọ của mình, truyền chân khí vào hòn đá. Chân khí trong cơ thể cạn sạch, hắn liền ngậm thuốc hồi phục, nhưng vẫn không ngừng truyền chân khí vào.
Cho đến khi Huyền Mặc dùng hết hai lọ thuốc hồi phục mana, mới ngừng việc truyền chân khí vào hòn đá. Lúc này hòn đá đen cũng biến đổi, thành một chiếc chìa khóa bằng đá đen.
"Quả nhiên là nó." Huyền Mặc thì thầm.
Trước đây hắn đã thấy thiết kế của game này giống với Hiểu Vân đại lục, giờ càng chắc chắn, người làm game này có thể đã từng đến Hiểu Vân đại lục.
Hòn đá đen này và chiếc chìa khóa kia thực sự tồn tại ở Hiểu Vân đại lục.
Đây là chìa khóa bí cảnh, chỉ người có chìa khóa mới vào được, mỗi chìa khóa có thể mang bốn người vào.
Ở Hiểu Vân đại lục, việc tồn tại chìa khóa bí cảnh là chuyện ai cũng biết, hơn nữa số lượng chìa khóa không ít, có thể cho người ta vào bí cảnh nhiều lần. Thái Nhất Môn có cả trăm cái chìa khóa.
Giờ thì đồ tốt trong bí cảnh kia đã bị lấy hết rồi, giờ nó chỉ là hậu hoa viên cho đám tu sĩ Hiểu Vân đại lục.
Huyền Mặc từng vào bí cảnh đó một lần, ngoài việc cảm thấy linh khí ở đó dày đặc hơn trong tông môn ra, thì không còn gì khác. Ngược lại có vài tu sĩ đã khai khẩn một khoảnh ruộng để trồng lúa linh trong bí cảnh này, dùng nó kiếm linh thạch. Nghe nói việc làm ăn khá khẩm.
Thúc giục chiếc chìa khóa đá đen, Huyền Mặc tiến vào bí cảnh.
Bí cảnh trong game tương đương với phó bản, nên đương nhiên là không giống với bí cảnh thật mà Huyền Mặc nhớ.
Phong cảnh bên trong không giống với bí cảnh thật, huống chi phó bản đầy quái vật, hoàn toàn không giống bí cảnh với cảnh đẹp, yêu thú hiền lành được nuôi dưỡng.
Ở đây trái lại là một chỗ cày quái lên cấp tốt.
Quái vật trong phó bản có cấp độ từ 20 đến 100, phân bố ở các khu khác nhau. Huyền Mặc không cần phải đến tông môn làm nhiệm vụ để lấy công pháp tu luyện tiếp theo, hắn có sẵn công pháp hoàn chỉnh để luyện, nên có thể cày quái trong phó bản này mãi cho đến khi max cấp.
Quái vật ở đây nhiều như vậy, mà chỉ có một mình hắn, không ai tranh quái với hắn, thoải mái thật!
Chán nhất là lúc người chơi thì đông mà quái vật thì ít, một lũ xông vào giết một con quái, cuối cùng chẳng biết kinh nghiệm về tay ai.
Huyền Mặc xoa xoa tay, đang định bắt đầu hành động thì đột nhiên bên cạnh ánh trắng lóe lên, bốn người chơi xuất hiện bên cạnh hắn.
Huyền Mặc: ...
Bốn người chơi: ...
Hắn không phải là có cái miệng quạ đi?
Mới nói là không có ai tranh quái, liền lòi ra bốn người.
Bốn người chơi thấy Huyền Mặc thì giật mình, một người trong số đó kêu lên: "Trong phó bản này lại có người! Chẳng lẽ chúng ta không phải người chơi đầu tiên phát hiện ra phó bản, thế chẳng phải không nhận được thưởng?"
Một người chơi khác nói: "Phát hiện phó bản vốn không có thưởng, chỉ có người đầu tiên thành công qua phó bản mới có thưởng."
Huyền Mặc chen vào: "Bốn vị muốn nhận thưởng qua phó bản có lẽ hơi khó đấy."
Tuổi thật của Huyền Mặc là 23, nhưng vì tu chân, lại kết thành Kim Đan sớm, nên bề ngoài của hắn cố định ở khoảng 16, 17 tuổi, trông non nớt như một thiếu niên, làm cho bốn người kia xem hắn như con nít.
Huyền Mặc mỉm cười: "Ta có thể nhanh hơn các ngươi hay không, phải so mới biết được. Nhưng, việc các ngươi muốn nhận thưởng qua phó bản thật sự khó. Không tin thì các ngươi tự mình đi mà xem."
Bốn người chơi: ? ?
Bọn họ nhìn nhau, một người chơi nhanh chân chạy ra ngoài.
Tốc độ kia...
Xem ra người này chuyên tu luyện công pháp rèn luyện thể chất.
Một lúc sau, người đi dò xét trở về: "Thằng nhóc này nói không sai, chúng ta không thể nhận được thưởng vượt ải."
"Sao lại vậy?"
"Phó bản này không phải loại bình thường, mà là chỗ dành riêng cho người chơi cày quái. Quái vật ở đây có cấp độ từ 20 đến 100, phân bố ở các khu vực khác nhau."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận