Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 196: Tiểu sư thúc tiến vào giang hồ thế giới mười (length: 7833)

Triệu Huyền dứt khoát đem công pháp đã được mình chỉnh sửa lại đọc lên.
Triệu Nguyên nghe mà mắt càng lúc càng mở lớn.
Đây là công pháp mà người nhà họ Triệu tu luyện, hắn luyện hơn mười mấy năm, tự nhiên là quá quen thuộc. Nhưng vì sao chỉ thay đổi một vài chi tiết nhỏ thôi, công pháp này liền hoàn toàn khác đi, trở nên tốt hơn rất nhiều. Từ một công pháp bình thường, nâng lên thành tuyệt thế công pháp, không hề kém công pháp hắn đang luyện hiện giờ chút nào.
"Tiểu đệ, công pháp này, công pháp này là làm sao vậy?" Triệu Nguyên nghe xong toàn bộ công pháp, có chút hoảng hốt hỏi Triệu Huyền.
Tốc độ tu luyện của công pháp này tuy không nhanh bằng công pháp hắn đang tu luyện bây giờ, nhưng cũng nhanh hơn các công pháp khác, hơn nữa lại không có tác dụng phụ như công pháp hắn đang tu luyện hiện giờ.
Tiểu đệ có thể tu luyện một công pháp như thế, thật sự quá tốt rồi.
Sau này võ lực của tiểu đệ cường đại rồi, hắn sẽ không còn phải lo lắng cho tiểu đệ nữa.
Triệu Huyền mỉm cười: "Đây là do ta tự mình chỉnh sửa đấy. Ca, thấy thế nào?"
"Cái gì? Đây là do ngươi tự mình chỉnh sửa? Sao có thể?" Triệu Nguyên không dám tin.
Triệu Huyền cười tủm tỉm: "Ca, ta là thiên tài mà."
Triệu Nguyên: "..."
Triệu Nguyên vẫn là không dám tin.
Triệu Huyền nói: "Ca, ca thấy ta có công pháp tu luyện thích hợp rồi thì sẽ không học các công pháp khác nữa. Cho nên hãy cho ta xem « hóa khí quyết » đi. Ta nghiên cứu một chút xem có thể cải biến được không, loại bỏ hoàn toàn những tác dụng phụ của công pháp, để ca có thể vừa tu luyện công pháp này lại có thể cưới vợ sinh con, kéo dài hương hỏa của Triệu gia ta."
Nghe được những lời này, Triệu Nguyên có chút dao động.
Nếu thật sự có thể cải tiến công pháp, loại bỏ tác dụng phụ thì… Là đàn ông, ai mà chẳng muốn có dòng dõi của riêng mình?
Chỉ là tiểu đệ vẫn còn nhỏ, thật sự có bản lĩnh cải tiến công pháp sao?
Triệu Nguyên lên tiếng, bắt đầu đọc thuộc lòng « hóa khí quyết ».
Cho dù tiểu đệ không thể cải tiến công pháp thì cũng chẳng sao. Dù sao thì, dù sao trước khi tu luyện « hóa khí quyết » hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý cho tương lai rồi.
Triệu Huyền chăm chú lắng nghe công pháp, ghi lại từng chữ không sót.
"Ca, để ta về từ từ nghiên cứu, nghiên cứu xong sẽ đưa công pháp cải tiến cho ca." Triệu Huyền xách hộp cơm lên, "Ta phải đi đây."
"Không vội, ngươi cứ từ từ mà làm, đừng quá hao tâm tổn sức." Triệu Nguyên nhìn theo bóng dáng đệ đệ rời khỏi Hồng Vu viện, khẽ thở dài.
Triệu Huyền về đến phòng bếp, vừa làm việc vừa nghiên cứu « hóa khí quyết », nhất tâm nhị dụng.
Từng thấy qua vô số công pháp tu chân, hắn liếc mắt một cái đã thấy công pháp này là công pháp tu chân nông cạn nhất, lại còn là một công pháp tu chân không hoàn chỉnh.
« hóa khí quyết » ứng với giai đoạn tu luyện luyện tinh hóa khí.
Luyện tinh hóa khí, là luyện hóa hết nguyên tinh trong cơ thể thành nội lực hoặc linh lực, tự nhiên sẽ không có tinh trùng để phụ nữ có thai.
Chẳng lẽ môn công pháp này là do Phật môn tạo ra?
Triệu Huyền tiến hành cải biến công pháp, đổi yêu cầu tu luyện là "Luyện tinh" "Tinh", từ nguyên tinh của người thành năng lượng từ bên ngoài đến. Thế giới trò chơi này là thế giới võ hiệp, không có linh khí, hấp thu linh khí chuyển hóa thành sức mạnh bản thân là không làm được. Nhưng mà có thể hấp thụ năng lượng từ đồ ăn và dược liệu. Đặc biệt là những dược liệu có phẩm chất càng cao, năng lượng hấp thụ càng nhiều.
Như vậy, người tu luyện vừa có thể giữ được tinh trùng, vừa có thể kết hôn sinh con, có được dòng dõi của chính mình.
Triệu Huyền vì không để cho mình bị Triệu Nguyên xem thành ngựa giống mà tốn không ít tâm tư sức lực, phải cải tiến « hóa khí quyết » đến mức hoàn hảo nhất.
Về phần công pháp luyện khí hóa thần « hóa thần quyết » phía sau, Triệu Huyền cũng có thể suy diễn ra, nhưng lại không có hứng thú suy diễn.
Vẫn là cái vấn đề đó, đây là một thế giới võ hiệp không linh, chỉ cần « hóa khí quyết » là đủ, có đưa ra « hóa thần quyết » cũng không có cách nào tu luyện.
Triệu Huyền dành ba ngày để cải tiến « hóa khí quyết », trước khi hắn cải tiến xong, thọ yến đã bắt đầu.
Mộ Dung Vân Đình sợ chết, ngoài lực lượng bảo vệ ở bên ngoài thì bên trong còn âm thầm bố trí người bảo hộ, khiến Triệu Nguyên và Triệu Huyền đều không tìm được cơ hội để giết chết hắn.
Mà ba người khác, hai anh em cũng không có tìm được cơ hội tiếp cận.
Cứ như vậy, ba người kia sau khi thọ yến kết thúc, liền thản nhiên rời khỏi thành phố nơi gia tộc Mộ Dung đặt trụ sở.
Triệu Huyền trấn an người anh trai hờ của mình: "Ca, lần này không có cơ hội thì còn lần sau. Hay là đợi đến khi ca đạt đến cảnh giới tông sư rồi, quang minh chính đại đánh tan thế lực của bọn chúng, giết chết bọn chúng đi."
Triệu Nguyên hít một hơi thật sâu: "Ngươi nói đúng. Chờ khi ta trở thành cao thủ tông sư, tuyệt đối sẽ không để cho đám người này có cơ hội sống sót."
Triệu Huyền lấy ra « hóa khí quyết » đã được hắn cải tiến.
Đây là hắn dùng than củi viết trên một miếng vải, miếng vải đó còn là lấy được từ cái miếng vải mà hạ nhân ở Mộ Dung phủ được phát để nuốt nước bọt kéo xuống.
Hết cách rồi, ai bảo hắn một "Hạ nhân" không có bút mực giấy nghiên chứ.
Đương nhiên Triệu Nguyên cũng không chê, cầm lấy miếng vải, xem nội dung trên đó.
Xem xong toàn bộ nội dung, hai mắt Triệu Nguyên càng mở lớn, nhìn Triệu Huyền như nhìn một vị thần tiên.
Đây thật là em trai ruột của hắn? Không phải là lão quái vật nào đó giả trang sao?
Triệu Huyền sờ sờ mặt mình, hỏi: "Ca, ca đang nhìn cái gì thế? Nhìn nữa thì nó cũng không phải là mặt thật của ta đâu, đây là ta dựa theo mặt người khác để vẽ ra thôi mà."
"Ta đang nhìn thần tiên đấy." Triệu Nguyên vô cùng kích động, "Tiểu đệ, chẳng lẽ ngươi là thần tiên chuyển thế à? Ngươi có ký ức của kiếp trước không?"
Triệu Huyền cười tủm tỉm: "Đúng vậy, kiếp trước ta chính là thần tiên đấy. Làm em trai thần tiên, ca có thấy vinh hạnh lắm không?"
Triệu Nguyên gật đầu: "Ừm, ta rất vinh hạnh."
Hai anh em nói đùa mấy câu, Triệu Huyền lại kéo chủ đề về công pháp: "Ca, từ hôm nay trở đi hãy sửa sang công pháp này mà tu luyện đi. Sau này nếu ca gặp cô nương mà ca yêu thích, không cần phải kìm nén tình cảm của mình, cứ mạnh dạn mà theo đuổi."
Triệu Nguyên ôm công pháp trong lòng, cảm kích người em trai vô vàn: "Tiểu đệ, cảm ơn, ca không nói thêm gì nữa. Sau này nếu ai dám làm tổn thương ngươi, nhất định phải bước qua xác của ta trước đã."
Triệu Huyền vỗ vỗ vai Triệu Nguyên, xách hộp cơm rời đi.
Đêm hôm đó, Triệu Huyền nghe đám hạ nhân bàn tán, "Viên cô nương" ở Hồng Vu viện bị bệnh, nghe nói là bệnh cũ, cần dược liệu tốt mới có thể chữa khỏi hoàn toàn.
Nhà họ Mộ Dung không thiếu tiền, nhị thiếu gia Mộ Dung Nhị chuẩn bị một chút dược liệu quý giá đưa đến Hồng Vu viện, nghe nói có linh chi và nhân sâm trăm năm tuổi trở lên.
Đó là còn có gia chủ ở trên kìm hãm, nếu không nhị thiếu gia đã mang hai ba trăm năm dược tài tốt đến Hồng Vu viện rồi ấy chứ.
Triệu Huyền biết Triệu Nguyên đây là đang tu sửa công pháp, không biết hiệu quả như thế nào.
Ngày hôm sau đi đưa cơm, Triệu Huyền dùng ánh mắt dò hỏi Triệu Nguyên, nhận được một đáp án vô cùng khả quan.
Ngày tháng cứ trôi qua như vậy, Triệu Nguyên thì danh là dưỡng bệnh nhưng thực chất là tu luyện, Mộ Dung Vân Đình vẫn không có đợi được người nhà họ Triệu đến trả thù, không khỏi nghi ngờ có phải mình nghĩ nhiều rồi không.
Lại qua vài ngày, đám thị vệ của nhà họ Mộ Dung cũng bắt đầu thả lỏng.
Hai anh em Triệu gia biết, cơ hội đã đến.
Đêm đó, Triệu Huyền đi ra khỏi sân ở của hạ nhân.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận