Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 298: Tiểu sư thúc tiến vào không biết kịch bản trò chơi 10 (length: 7289)

Jeremy cũng kể về những trải nghiệm của mình ở Ai Cập.
Namesia có chút mất mát: "Lăng mộ nữ hoàng? Nói cách khác, công chúa Sitette trở thành vương phi Ai Cập, cuối cùng lại trở thành nữ hoàng? Mà công chúa Sitette đã chết từ lâu, vậy nữ hoàng trong lăng mộ kia chỉ có thể là ta sao?"
Jeremy nhìn mặt Namesia gật đầu, hỏi: "Vậy ngươi có muốn cùng chúng ta trở về hiện đại không?"
Namesia liếc mắt: "Trở về? Chẳng phải là thay đổi lịch sử sao? Ta vẫn nên ở lại đây đi."
Về đến hiện đại, nàng cũng chỉ là một tiểu thư giàu có bình thường. Lưu lại cổ đại, nàng là vương phi của một nước, sau này còn là nữ hoàng nắm quyền, có rất nhiều tình nhân theo đuổi. Chọn thế nào? Vừa xem liền hiểu thôi mà?
Jeremy biết ngay Namesia sẽ chọn như vậy, nhìn vào miêu tả của đại quý tộc về nữ hoàng, liền hiểu rõ tâm tư Namesia.
Jeremy muốn dẫn Paris và Meria trở về hiện đại, nhưng hai người này biết có cơ hội trở về hiện đại lại không vội rời đi.
Theo lời của Meria, hiếm khi có cơ hội chạy đến mấy nghìn năm trước để chứng kiến một đoạn lịch sử, vì sao không ở lại xem thêm chút nữa?
Ít nhất cũng xem thử vương cung Ai Cập cổ như thế nào đi?
Trải nghiệm thần kỳ như vậy, không biết sau này còn có không.
Cũng là do bọn họ vừa tới cổ đại liền bị dân bản địa tìm được, trở thành công chúa thân phận cao quý và người hầu được công chúa tín nhiệm, không chịu nhiều khổ sở nên mới có ý định tiếp tục ở lại. Nếu như bọn họ giống như Jeremy và Perez Elda ba người, vừa đến đã phải bôn ba trong sa mạc, ăn khổ mấy ngày, thì sau khi nhìn thấy Jeremy, chắc chắn lập tức đòi trở về hiện đại.
Perez và Elda hai mắt cũng sáng lên, bọn họ cũng muốn ở thêm vài ngày nữa, xem thử Ai Cập cổ đại và vương cung Ai Cập như thế nào. Về hiện đại mới có thêm vốn để khoe khoang.
Jeremy thiểu số phục tùng đa số.
Paris tìm đến ba bộ quần áo của Sitette, để ba người Jeremy thay.
Ngày thứ hai, ba người Jeremy mặc đồ Sitette xuất hiện ở bên ngoài ốc đảo, bị lính Ai Cập bắt lại.
Jeremy giả vờ bộ dáng sợ hãi, nói ba người bọn họ là thị vệ của công chúa Sitette, vì bảo vệ công chúa, nên đã bị tách ra. Bây giờ thoát khỏi nguy hiểm, mới đến tìm công chúa.
Lính dẫn ba người đến trước mặt Namesia, "xác định" thân phận của ba người, liền để họ ở lại.
Ba người liền đi theo bên cạnh Namesia, cùng nhau tiến vào kinh đô Cairo của Ai Cập cổ.
Họ được thấy sông Nile cổ đại.
Thời điểm này, nước sông Nile quả thực trong hơn rất nhiều so với sông Nile hiện đại, hai bên bờ sông đều có người lấy nước.
Cairo rất náo nhiệt, lại còn có cảm giác náo nhiệt hơn Cairo hiện đại.
Nam và nữ trên người mặc rất ít vải vóc, đàn ông nửa thân trên trần truồng, nửa thân dưới mặc váy ngắn. Phụ nữ thì ở ngực có thêm một tấm vải so với đàn ông.
Đó còn là dân thường mới có vải để mặc, những nô lệ kia, ngay cả một tấm vải cũng không có, cứ trần trụi làm việc, thực sự rất đau mắt.
Jeremy thở dài, quay mặt đi.
Hắn không phải thánh nhân, không thể cứu được nhiều người như vậy.
Hắn chỉ là khách qua đường, cũng không thể trong chốc lát mà thay đổi kết cấu xã hội được.
Namesia nghe thấy Jeremy thở dài, hỏi: "Tiểu thiếu niên, tuổi còn trẻ có gì mà phiền não? Thở than gì vậy?"
Jeremy nói: "Đợi đến một ngày ngươi trở thành nữ hoàng, hãy đối xử tốt một chút với những nô lệ đó được không?"
Namesia nghe vậy liền nhìn về phía những nô lệ, lập tức hiểu được tâm trạng của Jeremy.
"Ừm. Ta sẽ." Namesia đảm bảo với Jeremy.
Một đoàn người tiến vào bên trong vương cung.
Pharaoh cho người chuẩn bị cho công chúa Sitette một cung điện lớn, bên trong cung điện được bày trí vô cùng xa hoa, các cung nữ đều đứng nghênh đón công chúa ở cửa.
Những cung nữ này, à, phải nói là nữ quan, thực ra cũng có thân phận, đều xuất thân từ quý tộc. Dù chỉ là con gái của tiểu quý tộc.
Con gái dân thường không có tư cách vào cung.
Trong cung ngược lại có nô tỳ, nhưng chỉ làm những công việc nặng nhọc.
Những việc hầu hạ cận thân này đều do các nữ quan đảm nhận.
Namesia và Jeremy nhìn thấy các nữ quan động tác cung kính, nhưng trong ánh mắt lại mang theo địch ý.
Nghĩ một chút liền rõ, những nữ quan này trên danh nghĩa đều là nữ nhân của Pharaoh, đều muốn từ danh nghĩa biến thành sự thật.
Mà vợ Pharaoh chính là tình địch của các nàng.
Nếu vị tình địch này là con gái của đại quý tộc bản quốc, các nàng còn có thể chấp nhận, còn có thể bái phục.
Nhưng chỉ là một công chúa nước láng giềng, sao các nàng có thể chịu phục? Tự nhiên trong lòng coi Namesia là địch nhân, bên ngoài thì ra vẻ cung kính, ngấm ngầm chắc chắn sẽ tìm đủ cách ngáng chân.
Bọn họ lại là rắn địa phương, không tin một công chúa Sitette không có bất cứ căn cơ nào ở Ai Cập có thể đấu lại họ.
Chỉ cần bọn họ làm tốt, làm cho công chúa Sitette mất mạng lúc nào không hay cũng có thể.
Namesia lập tức cảnh giác cao độ, bất quá cũng hừng hực ý chí chiến đấu.
Đại chiến giữa nữ nhân, sắp sửa triển khai.
Vừa nói triển khai là triển khai, chẳng phải, tối hôm đó, trên giường của Namesia có thêm một con rắn độc.
Nếu Namesia thật là một công chúa Sitette yếu đuối, không bị rắn độc cắn bị thương thì cũng sẽ bị dọa sợ, nhưng nàng không phải vậy, nàng là nữ tiến sĩ lịch sử hay chạy ngược chạy xuôi với đội khảo cổ, có thể xem như nửa người đàn ông dùng nữ hán tử, thường xuyên chạy ngoài dã ngoại, với rắn, côn trùng, chuột, kiến thì cũng đã quen nhìn.
Lúc này nhìn thấy rắn độc trên giường, nàng cũng không sợ, gọi Jeremy và người khác đến.
Perez tiến lên, nhanh chóng dùng dao đâm vào bảy tấc của rắn độc, giết chết con rắn.
Thân thủ lưu loát đó làm Namesia vỗ tay tán thưởng.
"Làm cho các ngươi một mối làm ăn, thế nào?" Namesia vừa khen ngợi vừa nhìn chằm chằm hai người đàn ông, nhìn dáng người cơ bắp của họ, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Đáng tiếc trong vương cung này đều là cơ sở ngầm của người khác, không thể cùng hai người này làm một trận nam nữ hoan ái hưởng thụ.
"Làm ăn gì?" Perez vừa nắm rắn độc vừa hỏi.
Con rắn độc này không nhỏ, lột da ra có thể nướng lên ăn được.
Namesia nói: "Ta mời các ngươi làm huấn luyện viên cho ta, dạy ta và người ta chọn các kỹ thuật vật lộn tuyệt sát. Như thế nào? Ta sẽ trả thù lao hậu hĩnh cho các ngươi."
Perez nhìn sang Jeremy, trưng cầu ý kiến của Jeremy.
Dù sao thì Jeremy hiện tại vẫn là chủ nhân của bọn họ.
Jeremy nói: "Giao dịch này không xung đột với giao dịch của chúng ta, tất cả đều tùy vào ý của hai người."
Perez và Elda tự nhiên là đồng ý.
Ngày hôm sau, thấy Namesia an toàn xuất hiện trước mặt mọi người, một vài nữ quan trên mặt lộ vẻ đáng tiếc.
Namesia quan sát kỹ biểu cảm của các nàng, từ đó đoán được người hôm qua ra tay với mình là ai.
Nàng cũng không phải thánh mẫu, người khác đã ra tay với nàng thì nàng sẽ nhẫn nhịn, không trả thù trở lại.
Ai dám hãm hại nàng, nàng liền muốn lấy mạng người đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận