Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 275: Tiểu sư thúc tiến vào không biết kịch bản trò chơi A (length: 7483)

Huyền Mặc cùng Allent trò chuyện một hồi, liền cúp điện thoại, tiếp tục chơi đùa.
Lần này, hắn chơi vẫn là game X.
Vào game, Huyền Mặc phát hiện mình lần này vẫn là một học sinh trung học, còn là học sinh mới vào trung học không lâu.
Allent giống như hắn, chẳng những là học sinh trung học, hai người còn là bạn cùng lớp.
Chẳng những là bạn cùng lớp, còn là hàng xóm.
Bất quá lần này bọn họ ở không phải chung cư, mà là nhà riêng có sân vườn.
Vì vậy lần này bọn họ không ở thành phố mà là ở một thị trấn nhỏ khá xa xôi.
Thị trấn nằm gần rừng rậm, dân số trong trấn vốn đã không nhiều, phần lớn người trẻ tuổi đều chạy lên thành phố lớn làm việc, khiến cho người trong trấn càng ít.
Cha mẹ của Jeremy và Allent cũng làm việc ở thành phố lớn, bọn họ thuộc dạng trẻ bị bỏ lại, sống ở quê hương với ông bà.
Jeremy và Allent đều rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, so với thành phố lớn bận rộn, cuộc sống ở thị trấn nhỏ nhàn nhã hơn nhiều.
Trong game trước, hai người lao tâm khổ tứ một đời, game này hai người đều muốn nhẹ nhàng hơn một chút.
Sống ở thị trấn nhỏ thực sự không tệ, cuộc sống chậm rãi nhàn hạ, rất thích hợp để người ta dưỡng già.
Bất quá cũng chỉ có hai gã mang vỏ học sinh trung học là Jeremy và Allent thấy tốt, những người trẻ tuổi khác trong thị trấn không thích cuộc sống như vậy, bọn họ đều muốn tốt nghiệp trung học xong sẽ rời thị trấn, đến thành phố lớn sống.
Vì vậy, tỷ lệ đỗ đại học ở trường của thị trấn rất cao, học sinh nào cũng gần như là học bá.
Jeremy và Allent cũng không sợ học, hai người ở game trước đều là học bá, Allent ở bên Jeremy có thể nói là học một đời, cho dù hắn không chế tạo ra được tàu vũ trụ, nhưng chế tạo ra một cái máy bay không người lái thì hoàn toàn có thể.
Sáng sớm, Jeremy ăn bữa sáng do bà làm, rồi đi ra khỏi nhà.
Allent đã đợi ở cửa nhà hắn.
"Nhanh lên một chút! Nhanh lên một chút!" Allent thúc giục Jeremy.
Jeremy đưa cho Allent một cái bánh bao, hắn ta ba năm ngụm liền nuốt vào bụng.
Jeremy lại đưa sữa bò cho Allent, nhìn gia hỏa từng ngụm từng ngụm uống sữa bò.
Ông bà của Allent hai hôm trước có việc phải ra ngoài, nhờ hàng xóm giúp trông cháu mấy ngày.
Mấy ngày này, bữa sáng của Allent đều do Jeremy cung cấp cho hắn.
Thị trấn không lớn, trường học cách nhà bọn họ cũng không xa, chờ Allent uống xong sữa bò, trường học cũng tới.
Hai người chia tay ở cổng trường, Allent liền chạy đến chỗ huấn luyện đội bóng bầu dục.
Jeremy không có chút hứng thú nào với các môn thể thao thô lỗ như bóng bầu dục.
Nhưng Allent, một gã sinh trưởng ở địa phương, lại yêu thích môn này đến tận xương tủy. Ước mơ của hắn là được tham gia giải Super Bowl.
Học sinh trong trường tuy không đông bằng các trường trung học khác, nhưng sự náo nhiệt cũng không hề kém.
Buổi sáng là thời điểm các câu lạc bộ tập trung huấn luyện.
Ngoài các câu lạc bộ thể thao, còn có đội cổ vũ sôi động trên sân.
Các nữ sinh mặc váy siêu ngắn, đôi chân trắng như tuyết cao cao đá lên, vô cùng thu hút ánh mắt của đám con trai.
Jeremy đối với điều này làm như không thấy, cũng như một cậu nam sinh tuấn tú khác cũng làm như không thấy.
Cậu nam sinh này lớn lên vô cùng đẹp trai, khí chất lại như một quý tộc thời trung cổ ưu nhã.
Cậu nam sinh này tên là Davis, lớn hơn Jeremy một tuổi, là "hoàng tử" của trường, là đối tượng mà các nữ sinh muốn làm quen.
Nhưng từ khi Jeremy và Allent vào trung học, địa vị của Davis bị đe dọa.
Hắn không còn là hoàng tử duy nhất mà trở thành một trong F3.
Số lượng đối tượng các nữ sinh muốn làm quen tăng thêm hai.
Nhưng Allent thì rất dễ làm quen, còn Jeremy và Davis đều là kiểu lạnh lùng, rất khó làm quen.
Ví như bây giờ, nhìn thấy Jeremy và Davis vào cổng trường, các nữ sinh trong đội cổ vũ liền bắt đầu ra sức đá chân, muốn gây sự chú ý của hai người.
Cần biết rằng những người có thể vào đội cổ vũ, đều là những cô gái có dáng người đẹp nhất, ngoại hình cũng tốt nhất.
Đáng tiếc, dù họ ra sức khoe mình, vẫn không gây được sự chú ý của hai chàng đẹp trai.
Hai người đều không chớp mắt, xem các cô như không tồn tại vậy.
Điều này khiến cho các nữ sinh trong đội cổ vũ thất vọng không thôi.
Có cô không khỏi nhỏ giọng lẩm bẩm: "Hai người kia không lẽ là một cặp?"
Những cô khác vội phản bác: "Bọn họ đối với con trai cũng chẳng để ý mấy, không thể nào là một cặp."
Có cô chống hai tay lên má nói: "Tôi thì lại hy vọng bọn họ là một cặp, lẫn nhau là của nhau. Như vậy, chúng ta không cần lo lắng mấy con nhỏ khác sẽ làm quen hai chàng hoàng tử. Để họ tiêu hóa nội bộ có phải tốt hơn không?"
Mấy cô khác nghe được lời này đều liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Jeremy không hề hay biết chuyện các cô gái đang thảo luận, hắn nhìn thấy Davis thì lễ phép gật đầu chào.
Davis cũng gật đầu, đáp lễ.
Sau khi họ vào tòa nhà học, một người rẽ trái, một người rẽ phải.
Jeremy đi vào lớp, ngồi vào chỗ của mình, bắt đầu đọc tiểu thuyết.
Học sinh cần phải tham gia câu lạc bộ, việc này có tính vào điểm học phần. Jeremy lười vận động, nên gia nhập câu lạc bộ đọc sách, nội dung hoạt động là đọc sách, sau đó mỗi tuần nộp một bài ghi chép về việc đọc sách là được, rất tự do.
Một tiếng sau, những học sinh tham gia câu lạc bộ mới lục tục trở về lớp.
Allent toàn thân tóc ướt đẫm ngồi xuống bên cạnh Jeremy, tám chuyện với hắn: "Trường mình có một học sinh chuyển trường mới tới, là một em gái xinh lắm đó."
Vì trường không lớn, có người mới vào thì cho dù không cùng lớp, cùng tuổi, cũng sẽ rất nhanh chóng truyền khắp từng lớp từng khối.
"So với bạn gái mới của cậu còn xinh hơn à?" Jeremy hỏi.
Bạn gái mới của Allent là học tỷ lớp 11, "Hoàng hậu" của buổi dạ tiệc giáng sinh năm ngoái, một cô nàng tóc vàng nóng bỏng và ngọt ngào.
Nghe nói cô nàng tên Olia này, trước đây luôn theo đuổi Davis, nhưng Davis không hề đáp lại. Cô cuối cùng phải từ bỏ Davis, sau đó Allent chỉ mới ngỏ lời một câu, cô ta đã ngã vào vòng tay của Allent.
"Không cùng kiểu." Allent cười hề hề nói, "Olia là quyến rũ ngọt ngào, còn học sinh mới đến thì thanh thuần tiểu khả ái."
Jeremy: "Cậu sẽ không tính bắt cá hai tay đấy chứ? Không sợ lật thuyền sao?"
Allent cười hề hề: "Tôi sẽ làm chuyện đó chắc? Tôi chỉ định đưa học sinh chuyển trường vào danh sách dự bị bạn gái thôi. Chờ sau này tôi chia tay với Olia, rồi sẽ theo đuổi em ấy."
Jeremy đột nhiên dùng tiếng Hán nói một câu: "Mài sắt thành kim."
Allent: "? ?"
Allent học qua tiếng Hán cơ bản, nghe hiểu rõ lời của Jeremy, nhưng lại không biết hàm nghĩa sâu xa trong câu nói.
"Đó là thơ cổ tiếng Hán à? Cậu đọc thơ cổ làm gì?"
Khóe miệng Jeremy nhếch lên: "Không gì cả, chỉ là đột nhiên nhớ thôi."
Allent: "? ?"
Thầy giáo đã bước vào phòng giáo viên, Allent có nghi vấn cũng nghẹn trở về bụng.
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận