Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 335: Tiểu sư thúc gặp được hai vị sư huynh (length: 7881)

Hai sư huynh của Huyền Mặc chật vật hơn nhiều, nhưng may mà không bị thương nặng, chỉ xây xước nhẹ — vì không thể sử dụng tu vi, ngay cả không gian trữ vật cũng không mở ra được, thuốc trị thương bên trong cũng không lấy ra được. Bị thương đương nhiên không thể chữa trị.
Huyền Mặc ngẩn người, chắp tay với hai sư huynh, rồi lên tiếng trước: "Chào hai vị đạo hữu."
Tiêu Vô Hằng và Tư Vô Cữu vội vàng đáp lễ.
Họ không nhận ra người râu ria trước mặt là tiểu sư đệ, nhưng thấy người này có thể đập tan mười hai tượng đá, thì biết đây là một kẻ lợi hại, đương nhiên sẽ không gây thù chuốc oán.
Hai người họ đã tự mình kiểm chứng sự "mạnh mẽ" của tượng đá, ừm, mạnh mẽ so với người bình thường.
May mắn là chưởng môn đã mở rộng công pháp luyện thể trong môn phái.
Việc mở rộng công pháp không hề thuận lợi, rất nhiều tu sĩ xem thường tu sĩ luyện thể, họ thà ngồi thiền tu luyện còn hơn là luyện thể. Tiêu Vô Hằng và Tư Vô Cữu là đồ đệ của chưởng môn, đương nhiên phải giúp sư phụ mình, kiên trì rèn luyện luyện thể thuật.
Sau này, họ mới phát hiện lợi ích của luyện thể, không chỉ giúp tăng tốc hấp thụ linh khí, thúc đẩy tốc độ tu luyện mà còn có thể tăng cường thể chất. Bây giờ khi biến thành "người bình thường", lợi ích của cường thể chất mới phát huy tác dụng. Đối đầu với đám tượng đá, họ cũng có sức đánh một trận.
Tiểu sư thúc khách sáo mấy câu với hai sư huynh, mời họ đi cùng.
Tiểu sư thúc muốn bảo vệ hai sư huynh.
Hơn nữa, sau khi vào mê cung, tín hiệu điện thoại cũng biến mất, hắn không sợ việc dùng điện thoại sẽ để lộ thân phận.
Tiêu Vô Hằng và Tư Vô Cữu đương nhiên không từ chối lời mời của Huyền Mặc.
Người trước mắt trông rất mạnh mẽ, sau khi tổ đội thì độ nguy hiểm có thể giảm đi rất nhiều, cũng có thể sống sót ra khỏi mê cung này.
Ba người liền cùng nhau đồng hành.
Trên đường đi, Tiêu Vô Hằng liên tục trò chuyện với Huyền Mặc, muốn thăm dò lai lịch của hắn.
Tiểu sư thúc cười hì hì bịa ra một thân phận: Tên Trác Vũ Phàm, là trưởng tử của một gia tộc quý tộc nào đó, nhưng mẫu thân chết sớm. Kế mẫu sau khi vào cửa dùng thủ đoạn phủng sát để đối phó hắn, muốn nuôi hắn thành phế vật. May là có người do mẹ ruột hắn để lại âm thầm chiếu cố chỉ điểm hắn, trong đó có người từng được mẹ hắn giúp đỡ trong giới võ lâm, người này đã dạy võ công cho Trác Vũ Phàm.
Sau khi Trác Vũ Phàm trưởng thành, kế mẫu muốn con trai mình trở thành thế tử của hầu phủ, gia chủ tương lai, nên quyết định trừ khử Trác Vũ Phàm cho khuất mắt.
Kế mẫu phái người ám sát Trác Vũ Phàm, Trác Vũ Phàm lấy gậy ông đập lưng ông, đem đồ ăn tẩm độc của kế mẫu bưng đến trước mặt ả, trước mặt cha và các em, hắn ép ả ăn hết đồ ăn, làm cho kế mẫu bị trúng độc mà chết.
Cha hắn giận dữ, muốn giết đứa con trai này. Các em cũng muốn giết hắn để báo thù cho mẹ ruột.
Trác Vũ Phàm đánh cho các em một trận nhừ tử, rồi rời khỏi hầu phủ, ra ngoài tuyên dương chuyện cha ruột dung túng cho kế thê mưu sát đích tử và bị phản sát.
Danh dự của hầu gia bị ảnh hưởng lớn, bị ngự sử hặc tội, hoàng đế hạ chỉ tước vị, cả nhà họ Trác suy tàn.
Trác Vũ Phàm không hề có chút tình cảm nào với người cha ruột này. Lúc còn nhỏ có lẽ hắn còn từng mong chờ, nhưng việc trơ mắt nhìn kế thê nuôi phế trưởng tử thì một điểm đó thôi cũng đủ để Trác Vũ Phàm thất vọng với người cha này.
Trác Vũ Phàm rời khỏi Trác gia, bắt đầu du ngoạn giang hồ, sau này tình cờ gặp được một truyền thừa, biết sự tồn tại của tu chân giới, liền đến tu chân giới, trở thành tu sĩ luyện thể.
Vì tuổi đã cao, lại không chịu gò bó, nên hắn không gia nhập môn phái nào, mà trở thành một tán tu. Hiện giờ, hắn lang thang ở đại lục Hiểu Vân, bất tri bất giác đã đạt tới Nguyên Anh kỳ.
Tiêu Vô Hằng cảm thấy câu chuyện này có chút quen thuộc, giống như một vài tình tiết trong truyện tiểu thuyết trên app.
Ừm, lẽ nào đây là cái mà tiểu sư đệ gọi là tiểu thuyết bắt nguồn từ cuộc sống?
Huyền Mặc cười tủm tỉm.
Khả năng bịa chuyện của mình càng ngày càng giỏi.
Có nên phát triển ý tưởng vừa bịa thành một bộ tiểu thuyết trăm vạn chữ rồi đăng lên app đọc truyện không nhỉ?
Ba người cùng nhau tiến về phía trước, lại gặp không ít cạm bẫy, nhiều lần Huyền Mặc đều phải dựa vào thân thủ nhanh nhẹn linh hoạt để giúp Tiêu Vô Hằng và Tư Vô Cữu, khiến hai người vô cùng cảm kích.
Dù cảm thấy thân thế mà Huyền Mặc kể có chút hư cấu, nhưng Tiêu Vô Hằng cũng bỏ bớt nghi ngờ với Huyền Mặc.
Ba người bắt đầu hợp tác ăn ý, độ nguy hiểm cũng giảm dần.
Không thể dùng thần thức, nhưng Huyền Mặc có tinh não là hack siêu cấp.
Trên đường đi, Huyền Mặc dùng tinh não ghi lại đường đi, trong không gian tinh não, vẽ lại bản đồ những nơi đã qua.
Có bản đồ trong tay, Huyền Mặc tuyệt đối sẽ không đi lại đường cũ, tiết kiệm thời gian tìm lối ra.
Ba người rẽ qua một góc, lại tiến vào khu vực có tượng đá.
Nhưng bên trong đã có người, đang chém giết với tượng đá.
Không, không phải chém giết, mà là một bên chiến đấu.
Người này cũng mạnh mẽ giống tiểu sư thúc, một quyền giải quyết một tượng đá.
"Hiên Viên Minh?!" Tiêu Vô Hằng nhận ra người đang giải quyết tượng đá kia.
Tiểu sư thúc cũng nhận ra.
Cũng đúng thôi, Hiên Viên Minh có huyết mạch chân long trong người, lại tu luyện nguyên bộ công pháp, độ cường tráng của cơ thể không kém gì tiểu sư thúc, đối phó đám tượng đá này như ăn cháo. Có thể nói, mê cung này giống như sân nhà của Hiên Viên Minh. Nếu hắn gặp kẻ địch trong mê cung, cho dù kẻ địch mạnh hơn hắn bên ngoài, trong mê cung này, hắn có thể dễ dàng giải quyết đối thủ.
Có nên đáp lại lời khiêu chiến của Hiên Viên Minh, đánh một trận với hắn không nhỉ?
Nghĩ một hồi, tiểu sư thúc vẫn từ bỏ ý định.
Một là không muốn lộ áo, hai là so sức chiến đấu thuần túy thì tiểu sư thúc chưa chắc đã đấu lại Hiên Viên Minh. Thôi vậy đi.
Hiên Viên Minh đánh tan tượng đá cuối cùng, gật đầu với Tiêu Vô Hằng và Tư Vô Cữu, không hề lên tiếng chào hỏi, hình như quên luôn hai người đã từng là tiền bối trong sư môn.
Hắn chào hỏi năm mỹ nữ tu sĩ đang đứng đợi một bên, rồi được các mỹ nữ vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt mà rời đi.
Tiêu Vô Hằng khẽ hừ một tiếng: "Tính tình cuồng ngạo vô lễ, người như vậy không thể đi đến cuối cùng."
Tư Vô Cữu đồng ý gật đầu: "Đến ải tâm ma kiếp cuối cùng, hắn tuyệt đối không qua nổi."
Tiểu sư thúc cười nói: "Có lẽ người ta mục tiêu không phải là phi thăng, mà chỉ muốn cùng một đám hồng nhan hạnh phúc sống bên nhau thôi."
Tiêu Vô Hằng nói: "Sao có thể chứ? Tu sĩ sao có thể không nghĩ phi thăng?"
Hắn chợt nhớ ra điều gì, vẻ mặt cổ quái nói: "Hắn chẳng lẽ muốn giống nhân vật chính trong tiểu thuyết 'Phế vật nghịch tập ký', dẫn một đám hồng nhan tri kỷ cùng nhau phi thăng?"
Tiểu sư thúc cười: "Biết đâu đấy, hắn có ý định đó thật."
Tư Vô Cữu: "Hắn đúng là muốn chết!"
Bản thân mình phi thăng đã khó, còn muốn mang một đám phụ nữ phi thăng cùng?
Ông trời sẽ đồng ý mới là lạ!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận