Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 137: Tiểu sư thúc tiến vào yêu quái trò chơi ba (length: 7720)

Kuroyama Haruhiko bước vào căn hộ nhỏ của mình.
Thật là một căn hộ "nhỏ", diện tích nhỏ đến đáng thương.
Chỉ có một gian phòng khoảng mười mét vuông, kê giường, bàn đọc sách và tủ quần áo là hết chỗ, may mà có phòng vệ sinh riêng và bếp, cũng nhỏ bé đáng thương như nhau.
Kuroyama Haruhiko mặt lạnh, nhìn kẻ không mời mà đến chiếm cứ phòng khách của mình.
Là một con búp bê không cao đến nửa thước.
Búp bê được làm rất tinh xảo, mặc bộ kimono xinh đẹp, trên tóc cài một chiếc nơ bướm lớn.
Búp bê không hề nhúc nhích, nằm trên bàn đọc sách của Kuroyama Haruhiko, trông như ai đó đã đặt ở đó.
Kuroyama Haruhiko lại biết con búp bê này tự mình chạy đến.
Đối với loại khách không mời mà đến này, cách đối phó của Kuroyama Haruhiko là mở hé cửa sổ ra rồi kéo rộng, đưa tay túm lấy con búp bê, ném thẳng ra ngoài cửa sổ.
Đóng cửa sổ lại, Kuroyama Haruhiko bắt đầu ăn tối.
Bữa tối là cơm lươn, một trong những món ăn yêu thích của Kuroyama Haruhiko, còn có thêm một phần khoai tây chiên tempura.
Sau khi ăn uống ngon lành, Kuroyama Haruhiko nghỉ ngơi một chút, chờ đồ ăn trong bụng tiêu hóa bớt, rồi bắt đầu luyện thể thuật và tu luyện tinh thần lực.
Trong thế giới game nguy hiểm như thế này, vẫn là phải nâng cao thực lực bản thân mới được.
Hắn tại sao có thể đánh được liệt khẩu nữ và Jorōgumo?
Chẳng phải là do thực lực của hắn mạnh sao.
Lúc hắn đánh hai con yêu quái, hắn đã dồn tinh thần lực vào nắm đấm, như vậy mới có thể đánh trúng yêu quái. Nếu không, thật sự không thể đánh ngã chúng, dù gì thì chúng cũng là yêu quái.
Tu luyện đến mười giờ tối, Kuroyama Haruhiko liền đi ngủ.
Ngủ sớm dậy sớm thân thể khỏe, cũng có thể phòng ngừa mấy thứ chuyên hoạt động về đêm tìm đến cửa.
Trong giấc ngủ say, Kuroyama Haruhiko đột nhiên bị đánh thức, hắn cảm thấy có thứ gì đó đang dò xét mình.
Kuroyama Haruhiko nhíu mày, mở to mắt, và bắt gặp một đôi mắt được vẽ bằng mực tàu.
Mực tàu đó tựa như tan ra, bắt đầu biến dạng, biến thành hình xoáy trôn ốc.
Vòng xoáy trông sâu thăm thẳm, muốn nuốt chửng tất cả trước mắt.
Kuroyama Haruhiko cười lạnh một tiếng.
Chuyện đoạt xá trong giới tu chân, hắn còn có thể đối phó, huống chi là đoạt xá trong thế giới game này!
Chỉ là một con quỷ nhỏ bé, mà cũng muốn chiếm thân xác của hắn.
Tinh thần lực của Kuroyama Haruhiko ngưng tụ thành hai thanh trường kiếm sắc bén, đâm vào hai xoáy đen.
"A —— "
Tiếng kêu thảm thiết the thé đâm vào màng nhĩ, nhưng âm thanh này chỉ có số ít người và những kẻ tồn tại trong bóng tối mới nghe được.
Nghe thấy tiếng kêu thảm, những kẻ tồn tại trong bóng tối không còn chút may mắn trong lòng, một đám vội vàng rút lui.
Kuroyama Haruhiko xoa xoa lỗ tai hơi đau vì tiếng kêu thảm, đứng dậy, nhặt con búp bê dưới gầm giường lên.
Bây giờ con búp bê đã rách nát, tựa như mất đi linh hồn.
Kuroyama Haruhiko đi đến bên cửa sổ, lại mở hé cửa sổ rồi kéo rộng, dùng sức ném con búp bê ra ngoài.
Con búp bê biến mất trong bóng tối, không có cơ hội đến đoạt xá hắn nữa.
Xoa xoa mặt mình, Kuroyama Haruhiko thở dài một hơi.
Ý nghĩ trước đây của hắn sai rồi, lớn lên đẹp trai không chỉ giúp hắn dễ tìm việc, mà còn khiến hắn dễ bị những thứ quái gở nhòm ngó.
Con búp bê kia chắc chắn là đã nhắm trúng vẻ ngoài xinh đẹp của hắn, nên mới muốn đổi thân xác với hắn.
Haizz, lớn lên đẹp trai cũng thật rắc rối!
Kuroyama Haruhiko chợt rất hiểu suy nghĩ của nhân vật chính trong thế giới này.
"Kuroyama kun, đây là bữa sáng tự tay tớ làm, mong cậu nhận cho."
Nói xong câu đó, cô gái nhét hộp cơm màu hồng vào tay Kuroyama Haruhiko, xoay người bỏ chạy.
Tay Kuroyama Haruhiko thậm chí còn chưa kịp đưa ra.
"Kuroyama kun đúng là được hoan nghênh thật!"
Nam sinh cùng lớp có chút ghen tị nói.
Kuroyama Haruhiko trực tiếp nhét hộp cơm vào ngực nam sinh Ishida Youichi: "Ăn xong nhớ rửa hộp cơm sạch sẽ, rồi trả giúp tớ cho cô gái kia."
Ishida Youichi ôm hộp cơm, nói: "Cậu không ăn sao? Đây là tâm ý của người ta đó."
Kuroyama Haruhiko: "Cho cậu đó."
Ishida Youichi cười hì hì: "Người ta đâu có thích tớ."
Nói rồi đánh mở hộp cơm, cầm lấy một nắm cơm bắt đầu ăn.
Vừa ăn vừa nói không rõ ràng: "Kuroyama kun, cuối tuần bọn mình muốn đi thăm nhà Matsuda, cậu có muốn đi không?"
Kuroyama Haruhiko gật gật đầu.
Matsuda Anko là cán bộ lớp, một cô bé rất có trách nhiệm, rất quan tâm đến các bạn trong lớp. Cô bé bị ốm, mọi người đều rất lo lắng.
Kuroyama Haruhiko có ấn tượng tốt về Matsuda Anko, nếu Ishida Youichi gọi, hắn liền cùng mọi người đi thăm người tốt.
Một nhóm học sinh đâm đầu đi tới, trong đó có một người có vẻ ngoài tinh xảo, là một mỹ thiếu niên hiếm có, chẳng phải là nhân vật chính thì là ai?
Kobayashi Shouta thấy Kuroyama Haruhiko, mắt sáng lên, định tiến lên chào hỏi, làm quen với người thiếu niên đẹp trai như mình, lại bị một tiếng hét chói tai cắt ngang kế hoạch.
"Có người muốn nhảy lầu!"
Sự chú ý của tất cả mọi người đều bị tiếng hét này thu hút, Kobayashi Shouta lập tức bỏ xuống ý định làm quen Kuroyama Haruhiko, chạy về phía tiếng kêu.
Trước đó, ở trường đã từng xảy ra một vụ nhảy lầu rồi, còn là cách đây không lâu.
Kobayashi Shouta cảm thấy có điều bất thường, tựa hồ chuyện này có yêu quái giở trò.
Hắn là một đứa trẻ rất chính nghĩa, gặp chuyện yêu quái gây tổn thương người, hắn sẽ ra tay ngăn cản. Hắn cho rằng nếu mình có năng lực, sao lại không dùng năng lực đó để giúp đỡ người khác?
Cũng chính vì lòng chính nghĩa này mà hắn đã thu hút được âm dương sư lợi hại làm bạn tốt, và thu hút được thức thần cường đại của riêng mình bảo vệ.
Ishida Youichi tóm lấy tay áo Kuroyama Haruhiko, nói: "Chúng ta cũng đi xem thử."
Kuroyama Haruhiko rút tay áo mình khỏi tay cậu ta, cùng Ishida Youichi đi về phía nơi xuất phát tiếng kêu, làm một người hóng chuyện đạt chuẩn.
Lần này chính là lúc nhóm nhân vật quần chúng ăn dưa như hắn có liên quan đến nhân vật chính duy nhất một lần trong kịch bản.
Kuroyama Haruhiko đứng trong đám người, nhìn Kobayashi Shouta đi theo sau các thầy giáo xông vào tòa nhà học, chạy lên tầng cao nhất để ngăn cản người muốn nhảy lầu.
Đáng tiếc bọn họ chậm một bước, trong lúc bọn họ còn đang chạy cầu thang, thì người trên tầng cao nhất đã nhảy xuống rồi.
May mắn là có thầy giáo đã nhanh chóng đưa nệm thể dục ra ngoài để ở dưới lầu.
Tuy mấy tấm nệm đó không thể so sánh với nệm cứu hộ, nhưng vẫn có tác dụng, ít nhất đã giữ được tính mạng cho người nhảy lầu.
Xe cứu thương nhanh chóng tới nơi, đưa người nhảy lầu bị thương rất nặng đi.
Các thầy giáo đi xuống dưới lầu, nhưng Kobayashi Shouta không đi cùng bọn họ.
Kuroyama Haruhiko ngẩng đầu nhìn lên, thấy một bóng dáng thon dài đang đứng ở chỗ người vừa nhảy lầu, đang nhìn xuống.
Kuroyama Haruhiko thu hồi tầm mắt, cùng Ishida Youichi rời đi.
Sự việc các thầy cô giáo rối rắm vụ nhảy lầu này, rất nhanh thôi sẽ được Kobayashi Shouta giải quyết.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận