Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 33: Tiểu sư thúc cái thứ nhất nhân vật (length: 8158)

Phó đạo diễn và đám đầu gấu sau đó cũng không dám ức hiếp người nữa, ai mà biết trong đám diễn viên quần chúng kia có ẩn chứa cao thủ nào không chứ!
Ngươi nói xem bọn họ có báo cảnh sát vạch trần Huyền Mặc là sát thủ không?
Bọn họ đâu dám chứ!
Không sợ cảnh sát còn chưa tìm ra Huyền Mặc, bọn họ đã bị Huyền Mặc xử lý trước rồi sao?
Từ đó về sau, hai kẻ sợ xanh mặt rất biết điều, thật thà làm việc, không còn bắt nạt đám diễn viên quần chúng nữa. Điều này giúp thanh danh của bọn họ trong đoàn làm phim và ở Hoành Điếm trở nên tốt hơn. Rất nhiều người đến Hoành Điếm tìm kiếm giấc mơ, kiếm sống bằng nghề diễn viên quần chúng đều tìm đến nương tựa mấy tên đầu lĩnh, khiến cho bọn họ trở thành tay to có nhiều tài nguyên nhất trong số các đầu lĩnh ở Hoành Điếm, cuối cùng dứt khoát thành lập công ty quản lý nghệ sĩ, bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Phó đạo diễn cũng nhờ vào thái độ làm việc nghiêm túc, không loạn quan hệ nam nữ mà được một vị đạo diễn lớn nào đó nhìn trúng, mang về bên cạnh dạy dỗ, sau này hắn tự mình đạo diễn phim điện ảnh và truyền hình, trở thành một đạo diễn nổi tiếng.
Đương nhiên, những chuyện này không liên quan đến Huyền Mặc tiểu sư thúc, đây đều là diễn biến tự nhiên của thế giới trò chơi.
Sau khi giải quyết được mối uy hiếp, tiểu sư thúc liền đến khu thành phố phim trường, mặc dù bây giờ đã là hoàng hôn, nhưng bên trong vẫn còn rất nhiều đoàn làm phim đang quay. Đôi khi, một số đoàn phim quay cả đêm, khiến cho phim trường đến tối vẫn rất náo nhiệt.
Tiểu sư thúc không tìm mấy tên đầu lĩnh mà trực tiếp đi đến trường quay.
Hắn không có kinh nghiệm diễn kịch, nên cần phải xem người khác diễn như thế nào trước đã, học hỏi chút ít.
Trước đây xem mấy truyện mạng về giới giải trí, trong đó nói diễn kịch còn phải chú ý đến ống kính các kiểu, hắn thực sự không có một chút kinh nghiệm nào.
Tiểu sư thúc đến một đoàn phim, đây là một đoàn phim cung đình thời Thanh. Bình thường người không phải nhân viên công tác thì không được vào trường quay, nhưng tiểu sư thúc nhìn thấy một bên có thùng đạo cụ lớn, trông rất nặng, ít nhất phải hai ba người mới khiêng nổi, tiểu sư thúc đảo mắt một vòng, nhẹ nhàng ôm lấy thùng rồi đi vào trong.
Nhân viên công tác tưởng tiểu sư thúc là nhân viên khuân vác nên thoải mái để cho tiểu sư thúc trà trộn vào trường quay.
Tiểu sư thúc đặt thùng xuống, đứng sau thùng, để thùng che gần nửa người mình, bắt đầu quan sát đám diễn viên đang diễn trong sân.
Tiểu sư thúc rất thông minh, nhanh chóng nắm bắt được cách đứng, cách thể hiện bản thân trước ống kính, chính là cái gọi là kỹ năng diễn xuất, tiểu sư thúc cũng đã hiểu được một chút. Chẳng phải là việc tưởng tượng bản thân thành một người khác, thể hiện hỉ nộ ái ố của người đó sao?
Học hỏi được một số điều, đoàn phim này kết thúc công việc. Tiểu sư thúc tiếp tục tìm đoàn phim khác để học lỏm.
Đoàn phim thứ hai cũng là đoàn phim cổ trang, lần này không có thùng lớn để tiểu sư thúc đóng giả nhân viên khuân vác, nhưng vừa vặn đoàn phim đang thiếu một diễn viên quần chúng. Phó đạo diễn đang định đi tìm đầu lĩnh để lấy diễn viên thì đụng mặt tiểu sư thúc.
Phó đạo diễn vừa ngẩng đầu đã thấy tiểu sư thúc "mặt mày khôi ngô", trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, kéo tiểu sư thúc lại: "Cậu trai trẻ, muốn đóng phim không?"
Tiểu sư thúc: "..."
Tiểu sư thúc: "Có tiền không?"
Không có tiền, hắn sẽ không đi diễn kịch, cho dù diễn kịch là nhiệm vụ chính tuyến trong thế giới này của hắn. Tiểu sư thúc sẽ không làm công không đâu.
"Có, có, có." Phó đạo diễn cho rằng tiểu sư thúc đến phim trường chơi, sợ hắn chạy mất, kéo tiểu sư thúc đi tìm đạo diễn.
Tiểu sư thúc không thích tiếp xúc gần với người khác, hất tay phó đạo diễn ra: "Hai gã đàn ông con trai, đừng có giằng co."
Khóe miệng phó đạo diễn giật giật, không buồn so đo với tiểu sư thúc, dẫn đường đi phía trước, đưa tiểu sư thúc đến gặp đạo diễn của bộ phim.
Đạo diễn nhìn thấy khuôn mặt tiểu sư thúc, hai mắt sáng lên, lập tức tìm đến thợ trang điểm hóa trang thay quần áo cho tiểu sư thúc.
Tiểu sư thúc thay một thân thị vệ đi ra, mũ bạc giáp bạc, tôn lên tiểu sư thúc càng thêm tuấn dật đẹp trai.
"Được, được, được." Đạo diễn liên tục khen ba tiếng tốt, tự mình kéo tiểu sư thúc đến giữa sân, nói với tiểu sư thúc: "Lát nữa cậu cứ đứng ở đây là được."
Tiểu sư thúc gật đầu tỏ vẻ hiểu, chẳng phải là làm một cái phông nền sao?
Quá dễ dàng.
Tiểu sư thúc đứng thẳng tắp, động tác chuẩn mực, còn chuẩn hơn cả thị vệ thật sự.
Đạo diễn không khỏi nghi ngờ tiểu sư thúc vừa mới xuất ngũ.
Đạo diễn rất hài lòng với điều này.
Thị vệ trong hoàng cung, tinh thần vốn dĩ đã khác người rồi.
Nam chính và nữ chính ra sân, một người đóng vai vương gia, một người là phi tần, hai người có tình cảm, nhưng lại không thể gần nhau, sau khi gặp mặt chỉ có thể dựa vào ánh mắt để truyền đạt nỗi nhớ mong với đối phương.
Khung cảnh này rất đẹp, đặc biệt là giữa họ còn có một thị vệ làm nền, mà vị thị vệ này còn đẹp trai hơn cả nam chính.
Đạo diễn và phó đạo diễn nhìn thấy cảnh này khóe miệng không khỏi run rẩy.
Phó đạo diễn đề nghị: "Hay là đổi người thị vệ khác?"
Đạo diễn bác bỏ đề nghị này: "Không cần, cứ dùng thị vệ này đi. Một khung cảnh đẹp như vậy, sao có thể phá hỏng được?"
Phó đạo diễn: "Nhưng cảnh này đối với nam chính quá bất lợi."
Đối với nữ chính cũng không tốt. Phó đạo diễn thầm nghĩ, nữ chính có tướng mạo còn không bằng một nam nhân. Cảnh này mà phát sóng ra, nữ chính chắc chắn sẽ bị cư dân mạng mắng té tát.
Đạo diễn hừ nhẹ một tiếng: "Không tốt thì thôi, do bản thân anh ta không đẹp bằng diễn viên quần chúng. Trách ai?"
Đạo diễn đối với nam chính có rất nhiều bất mãn, lơ là kịch bản thì không nói, lời thoại lại thường xuyên quên, toàn cho qua loa, những động tác không nguy hiểm cũng đòi đóng thế... Diễn viên không chuyên nghiệp như vậy, đạo diễn thật sự không muốn dùng. Nhưng ai bảo người ta có hậu thuẫn, giới giải trí bây giờ là tiền lên tiếng chứ sao.
Tuy nhiên hắn có thể nhẫn nhịn mà nhận một nam chính như vậy, không có nghĩa là hắn không thể ngấm ngầm chơi xỏ tên nam chính này.
Đạo diễn hài lòng nhìn tiểu sư thúc, trong lòng nghĩ nếu chàng trai này có ý muốn tham gia giới giải trí, hắn có thể giúp một tay.
Đạo diễn nói với phó đạo diễn: "Cậu trai này hình tượng rất tốt, có thể thêm vai cho cậu ta, sau này cứ cảnh nào có thị vệ xuất hiện thì để cậu ta ra diễn, cho cậu ta thêm vài câu thoại."
Phó đạo diễn khó xử: "Cậu ta chắc là đến phim trường chơi thôi, e là không thể ở lại lâu đâu, chắc vài hôm nữa sẽ đi thôi."
Đạo diễn: "Vậy thì tranh thủ trước khi cậu ta đi, quay nhiều những cảnh có thị vệ tham gia vào. Cậu lát nữa nói chuyện cho khéo với cậu ta, xem có thể ở lại thêm mấy ngày hay không."
Tiểu sư thúc đang mặt không cảm xúc nhưng trong lòng đang chửi diễn xuất của nam nữ chính quá tệ, hoàn toàn không thể so với nam nữ chính ở đoàn phim trước, bỗng nhiên bảng điều khiển trò chơi hiện thông báo nhiệm vụ mới.
Tiểu sư thúc mở bảng điều khiển ra, trên đó hiện nhiệm vụ mới là làm việc ở đoàn phim này nửa tháng, hỏi có chấp nhận không.
Đương nhiên là chấp nhận rồi, tiểu sư thúc không chút do dự bấm "Chấp nhận", tiện thể xem nội dung nhiệm vụ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận