Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 288: Tiểu sư thúc chơi liên tục xem (length: 7857)

Nhân viên điều tra cùng Davis đi ăn ở một nhà hàng Trung Hoa, cũng gọi mấy món có huyết.
Ăn xong, nhân viên điều tra cũng mê luôn đồ ăn Trung Hoa.
Đồ ăn ngon như vậy, thảo nào nhà Davis tuần nào cũng tới ăn một lần.
Món mao huyết vượng này tuy rất cay, nhưng mà ngon thật, đặc biệt là ăn với cơm.
Còn món canh huyết vịt bún, hắn có thể ăn tận hai bát lớn.
Nhân viên điều tra xoa cái bụng căng tròn, tự mình đưa ra kết luận cho kết quả điều tra.
Người của giáo đình xem kết quả điều tra, đưa Sophie về lại thị trấn nhỏ, tốt bụng nói với mẹ Sophie rằng tinh thần con gái bà có thể đã có vấn đề, nên tìm bác sĩ chữa trị cẩn thận.
Mẹ Sophie biết chuyện của con gái từ những người khác trong thị trấn, cảm thấy vô cùng mất mặt. Bà ta làm đơn xin thuyên chuyển công tác, sau đó mang Sophie rời khỏi thị trấn.
Sophie không còn thấy Davis, nghĩ tới những tức giận và không cam lòng trong lòng sẽ dần dần lắng xuống thôi.
Sau đó, tại nhà đang cùng Allent ăn gà thì Jeremy nhận được thông báo hoàn thành trò chơi.
Hắn và Allent nhìn nhau, rồi thoát game.
Tiểu sư thúc không rời khỏi khoang game mà mở nhật ký trò chơi ra, xem xem mình đã vượt qua màn chơi này như thế nào.
Nhật ký nhắc nhở: Người chơi thành công đạt thành thành tựu chia rẽ đôi nam nữ chính trong trò chơi, trò chơi đã thông quan. Nhận được danh hiệu “Người se duyên đánh tan uyên ương thứ nhất”.
Tiểu sư thúc nhìn chằm chằm vào danh hiệu kia một hồi lâu, khẽ hừ một tiếng, rồi đóng nhật ký trò chơi.
Điện thoại của Allent gọi đến, tâng bốc tiểu sư thúc một tràng, khen tiểu sư thúc quá lợi hại, mình chơi với tiểu sư thúc, lần nào cũng thắng dễ.
Allent nói muốn ôm chặt cái đùi vàng tiểu sư thúc, sau này chơi game sẽ trực tiếp đi theo tiểu sư thúc.
Tiểu sư thúc bảo dạo này mình không chơi game, hắn muốn ra ngoài mấy ngày.
Allent: “Đi đâu thế?” Tiểu sư thúc: “Về nhà gặp lão cha ta.” “À.” Nếu là về nhà thăm người thân, Allent liền không nói gì nữa.
Cúp điện thoại, tiểu sư thúc liền rời khỏi thế giới đó.
Hắn tìm kiếm trong không gian tinh não một phen, cuối cùng cũng tìm được một chút manh mối về thế giới mạng thứ sáu.
Nhưng chỉ với một chút manh mối này, không lấy được tài liệu tiểu sư thúc muốn.
Hắn chỉ có thể để tinh não tiếp tục thu thập manh mối, còn người thì thoát khỏi không gian tinh não.
Ra khỏi động phủ, tiểu sư thúc liền đi tìm Chân Diễn.
Gã này giờ ngày nào cũng ngủ trên giường bằng linh thạch, ngày ngày được linh khí trong linh thạch tẩy rửa, thêm tâm trạng vui vẻ, tu vi thế mà tăng lên không ít.
Tiểu sư thúc thấy gã này không nên gia nhập kiếm phong, mà nên đến Chấp Sự đường làm đại quản gia.
Tìm được Chân Diễn xong, hai người lại đi tìm Phương Nhữ Hiển, xem điện thoại của hắn đã cải tiến gì chưa, kết quả phát hiện Tân Cần cũng ở đây.
Điện thoại đã được cải tiến, tăng thêm vài chức năng, đều là ý kiến của Tân Cần.
Trong điện thoại có app đọc truyện, những thoại bản mà tiểu sư thúc từng viết, đều được Tân Cần đăng lên app.
Tân Cần nhìn thấy tiểu sư thúc, câu đầu tiên chính là: “Kỳ thay đổi ngẫu không thay đổi.” Tiểu sư thúc hiểu ý nàng, nói: “Ta với ngươi không cùng hội, ta không phải người xuyên không như các ngươi.” Tân Cần: “…” Tân Cần cười ngượng, nhưng càng thêm bội phục tiểu sư thúc.
Vị này không phải người xuyên không, nhưng não động còn lớn hơn người xuyên không, những thoại bản viết còn đặc sắc hơn cả tiểu thuyết mạng nàng xem trước khi xuyên không. Vị này mà ở hiện đại, chắc chắn có thể trở thành đại thần thu nhập chục triệu một năm.
Tiểu sư thúc mở app xem, phần lớn tiểu thuyết bên trong đều là do hắn viết, phần nhỏ thì hắn cũng đã đọc, không có gì mới. Đọc truyện app, còn không bằng đọc tiểu thuyết trên mạng của thế giới thứ nhất thì hơn.
Tiểu sư thúc lại mở một biểu tượng khác trên giao diện điện thoại.
Đó là biểu tượng game, bên trong có ba game nhỏ: Đấu địa chủ, mạt chược và ghép hoa quả.
Đấu địa chủ và mạt chược đều là game online, còn ghép hoa quả thì vừa có thể chơi offline vừa online.
Tiểu sư thúc mở ghép hoa quả, bắt đầu vượt màn.
Game ghép hoa quả này có nguyên lý giống hệt game ở thế giới thứ nhất, chỉ là thời gian giới hạn giảm ít nhất một phần mười.
Thời gian giới hạn ở thế giới thứ nhất dành cho người phàm chơi một màn là một phút, còn ở tu chân giới thì chỉ có năm giây, thử thách chính là phản xạ và tốc độ tay của tu sĩ.
Tiểu sư thúc chơi rất vui.
Đúng là ở tu chân giới luyện một chút chơi mới đã a.
Độ khó của game ghép hoa quả ở thế giới thứ nhất quá thấp, không có tính thử thách gì cả.
Tiểu sư thúc liên tục vượt qua mười màn, sau đó mới tạm dừng game, ngẩng lên khen ngợi Tân Cần và Phương Nhữ Hiển.
“Hai ngươi làm không tệ, có cả cái game ghép hoa quả này, vừa giết thời gian lại vừa rèn luyện thị lực và tốc độ phản ứng của tu sĩ. Tiếp tục cố lên, ta mong chờ hai ngươi sẽ làm ra nhiều thứ tốt hơn nữa.” Hai người được tiểu sư thúc khen ngợi đến mức vui vẻ tột độ, đỏ bừng mặt mày, trông như phát điên.
“Tiểu sư thúc, chúng ta sẽ cố gắng!” Tiểu sư thúc mỉm cười.
Chân Diễn cầm cái điện thoại đời mới nhất, cười ha ha chạy đi tìm đám luyện khí sư sơ cấp chế tạo hàng mới.
Chẳng mấy chốc, điện thoại đời mới nhất sẽ được bán ở các cửa hàng trên khắp các nẻo đường.
Còn tiểu sư thúc thì ở lại luyện khí phong, cùng Phương Nhữ Hiển nghiên cứu thảo luận về việc nghiên cứu máy chủ mạng.
Chức năng quan trọng nhất của điện thoại vẫn là lên mạng mà.
Có mạng thì nhiều chức năng của điện thoại mới phát huy được tối đa.
Tiểu sư thúc kể một số nguyên lý vật lý cho Phương Nhữ Hiển, kiến thức khác với tu chân giới này làm Phương Nhữ Hiển như nhặt được của quý, khao khát hấp thu.
Liên tục truy hỏi tiểu sư thúc: “Sau đó thì sao? Sau đó thì sao?” Tiểu sư thúc bị hỏi phiền, dứt khoát chuyển hết kiến thức toán lý hóa sơ trung cấp ba ở thế giới thứ nhất vào ngọc giản, ném cho Phương Nhữ Hiển.
“Xem xong đi, rồi ta cho ngươi kiến thức sâu hơn nữa.” Tiểu sư thúc nói xong thì bỏ đi, không muốn ở lại bị người khác hỏi lung tung.
Lão cha thì đang tu luyện, nhị sư huynh cũng đang tu luyện, tiểu sư thúc lượn lờ bên ngoài một vòng, đi các chủ phong dạo chơi, rồi lại trở về động phủ của mình.
Tu luyện một lần, đảo mắt mười ngày đã trôi qua.
Quả thực là khi đã nhập vào trạng thái tu luyện rồi thì thời gian không còn là thời gian nữa đối với tu sĩ.
Tu luyện xong, tu vi của tiểu sư thúc không tăng lên, chỉ là vững chắc hơn chút.
Thế là tốt rồi.
Tiểu sư thúc sợ nhất là tu vi của mình tăng lên.
Hắn liên tục đi vào tinh não.
Đã mười ngày không lên tinh não rồi, chậm trễ học tập, phải tranh thủ bù lại mới được.
Học bổ túc xong thì mới có thể lên mạng chơi game a!
Mà đến khi tiểu sư thúc có thể chơi game thì đã là ba ngày sau.
Ba ngày học hành dày đặc làm tiểu sư thúc cũng có chút chịu không nổi, cần phải chơi game để thư giãn một chút.
Tiểu sư thúc sốt ruột tiến vào thế giới thứ sáu.
Vẫn tỉnh dậy ở căn chung cư nhỏ của mình, tiểu sư thúc sờ sờ bụng.
Cảm giác thật chân thật!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận