Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 06: Tiểu sư thúc cho ra hảo đồ vật (length: 7959)

Sau khi luyện đoán thể thuật, Huyền Mặc lại luyện thêm một lần pháp môn tu luyện tinh thần lực, rồi mới bắt đầu tu luyện chân chính.
Đoán thể thuật và pháp môn tu luyện tinh thần lực có tác dụng hỗ trợ cực mạnh cho việc tu luyện, mỗi lần luyện xong hai loại này rồi mới tu chân, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Huyền Mặc thu nạp linh khí, vận chuyển chân nguyên ba mươi sáu vòng chu thiên, mới kết thúc buổi tu luyện.
Hắn lấy ra một miếng ngọc giản trống, đặt lên trán, truyền vào trong ngọc giản một đoạn tin tức.
Sau đó, Huyền Mặc rời khỏi động phủ, đi đến nơi ở của Huyền Thần.
Huyền Thần là chưởng môn, nơi ở là một tòa nhà lớn như cung điện, Huyền Mặc cũng có phòng ở trong đó. Nhưng đứa trẻ này sau khi xem phim hoạt hình lại muốn có không gian riêng tư, Huyền Thần hết cách, chỉ có thể bố trí cho Huyền Mặc một cái động phủ trên sườn núi, cách tòa nhà lớn trên đỉnh núi không xa.
Đối với đứa con trai duy nhất, Huyền Thần hết mực cưng chiều. May mắn thay, Huyền Mặc là một đứa trẻ ngoan, may mắn thay, từ nhỏ hắn đã có kỳ ngộ, từ bé xem toàn phim hoạt hình giáo dục trẻ con hướng đến các giá trị tốt đẹp, nên mới không bị hư vì sự cưng chiều của cha và các trưởng bối.
Huyền Mặc bước những bước chân nhẹ nhàng vào trong viện, kết giới của tòa nhà phòng thủ đối với hắn như không, nhưng chủ nhân của tòa nhà ngay lập tức biết được hắn đã đến.
Huyền Thần ngạc nhiên.
Đứa trẻ này sao lại chạy đến đây?
Không phải nó không có việc gì thì tuyệt đối không rời khỏi động phủ của mình sao?
Là gặp phải chuyện gì phiền lòng ư? Hay là khi tu luyện gặp phải vấn đề không giải quyết được?
Huyền Thần nhanh chóng xử lý xong công việc trong tay, thuấn di đến đại điện.
Huyền Mặc không thèm để ý việc cha ruột đột nhiên xuất hiện, thầm nghĩ cha mình cũng quá khoa trương, ở trong nhà mà còn dùng thuấn di, không thấy lãng phí sao?
Tuy rằng đại năng hợp thể kỳ có kỹ năng thuấn di này, nhưng tiêu hao lớn lắm a! Khoảng cách gần như vậy, sử dụng một lần kỹ năng đã tốn mất một phần mười chân nguyên. Nếu khoảng cách thuấn di xa hơn thì tiêu hao còn lớn hơn.
Huyền Mặc lật tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một quả linh quả, hắn nhanh chóng đưa hai tay nâng quả linh quả cho cha ruột, để cha ruột bổ sung chân nguyên đã tiêu hao.
Vẻ mặt Huyền Thần đầy an ủi, đứa con trai ngoan của mình đúng là biết quan tâm và hiếu thuận.
Cắn một miếng linh quả, Huyền Thần hỏi con trai: "Sao lại xuất quan nhanh vậy? Có phải gặp phải vấn đề gì không?"
Huyền Mặc lắc đầu, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một miếng ngọc giản, đưa cho Huyền Thần.
"Cha, đây là do nhi tử vô tình có được."
Huyền Thần nhận ngọc giản, dùng nguyên thần dò xét, phát hiện bên trong là một bộ pháp môn tu luyện thể thuật.
Huyền Thần xem các động tác tu luyện bên trong, cảm thấy cũng chỉ có vậy, không hơn gì so với những công pháp tu luyện thể thuật khác.
"Được rồi, ta sẽ đem bộ pháp môn tu luyện này dạy cho tông môn, đổi cho con chút điểm cống hiến."
Huyền Mặc thấy Huyền Thần không mấy coi trọng bộ thể thuật này, vội nói: "Cha à, bộ thể thuật này không chỉ tu sĩ thể tu có thể tu luyện, các tu sĩ khác cũng có thể tu luyện. Hơn nữa, nếu tu sĩ tu tập bộ thể thuật này một lần rồi mới thở nạp, thì tốc độ hấp thụ linh khí và chuyển hóa linh khí sẽ nhanh hơn gấp đôi so với không luyện tập thể thuật rồi trực tiếp thở nạp."
"Thật sao?" Huyền Thần giật mình nhìn Huyền Mặc, hai mắt lóe ra hai tia sắc bén.
Khí thế đó mới đúng là khí thế của một vị chưởng môn.
Huyền Mặc không hề sợ hãi dáng vẻ của Huyền Thần, ừ một tiếng, nói: "Không tin, người có thể thử xem."
Huyền Thần không nói thêm gì nữa, lập tức dựa theo phương pháp tu luyện trong ngọc giản bắt đầu động tác.
Mặc dù bây giờ là ban ngày, nhưng tinh thần chi lực vẫn bị dẫn dắt xuống.
Huyền Thần cảm nhận được tinh thần chi lực tiến vào cơ thể, thân thể không khỏi hơi rung động. Nhưng rất nhanh khôi phục lại, tập trung tiếp tục tu luyện.
Luyện xong một bộ thể thuật hoàn chỉnh, Huyền Thần khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu hấp thu linh khí để tu luyện như bình thường.
Huyền Mặc vừa gặm linh quả vừa ở một bên hộ pháp cho Huyền Thần.
Huyền Thần mở mắt ra, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Hắn bật dậy, vỗ vai con trai cười nói: "Thằng bé ngoan, lần này con lập công lớn cho môn phái rồi."
Nếu môn pháp tu luyện thể thuật này được phổ biến cho toàn môn phái, tốc độ tu luyện của đệ tử trong môn sẽ tăng nhanh gấp đôi, vượt qua đệ tử các môn phái khác.
Đại hội Hiểu Vân trăm năm một lần, Thái Nhất môn nhất định sẽ thu được thành tích tốt hơn những lần trước.
Huyền Mặc cười hắc hắc: "Cha à, con cũng không muốn điểm cống hiến của môn phái, chỉ muốn dùng bộ công pháp này để đổi một nhiệm vụ của môn phái thì sao?"
Huyền Thần câm nín, biết ngay tiểu tử này tìm cách để lười biếng.
"Cút đi." Huyền Thần đuổi Huyền Mặc đi.
Huyền Mặc cười hì hì rời đi.
Huyền Thần lắc đầu, khóe môi cong lên, lộ ra nụ cười cưng chiều.
Hắn nhanh chóng thu lại nụ cười, vung tay, phát ra mấy chục con hạc giấy truyền tin.
Chỉ một lát sau, chủ phong liền có không ít người lục tục bay đến, tất cả đều là cao tầng trong môn phái.
"Chưởng môn, đột nhiên triệu tập chúng ta là có đại sự gì phát sinh sao?" Diệu Lan đạo quân nóng lòng nhất, mở miệng hỏi.
Huyền Thần thấy các cao tầng trong môn phái đã đến đông đủ, lấy ra một xấp ngọc giản, phát cho các cao tầng.
Các cao tầng nghi hoặc cầm ngọc giản lên xem xét, phát hiện bên trong là một bộ công pháp thể tu, phản ứng cũng giống như Huyền Thần lúc mới xem ngọc giản.
Họ nhìn Huyền Thần, ánh mắt đều mang ý "Đừng có úp úp mở mở, mau nói đi".
Huyền Thần: "Bộ công pháp thể tu này hấp thu không phải linh khí, mà là tinh thần chi lực."
Các cao tầng lúc này mới nghiêm túc xem xét công pháp trong ngọc giản.
Tinh thần chi lực cao hơn linh khí một bậc, hơn nữa lại có mặt ở khắp nơi, ngay cả ở nhân gian linh khí thưa thớt và những nơi tuyệt linh cũng có thể tu luyện.
Mọi người thấy được giá trị của bộ công pháp này, nếu tu sĩ không may đến tuyệt linh chi địa, thì bộ thể thuật này chính là thứ cứu mạng. Tuyệt linh chi địa không thể dùng linh khí hấp thu linh khí, nhưng nguy hiểm lại lớn hơn bên ngoài, nếu không có lực tự vệ, ở trong tuyệt linh chi địa không sống quá một canh giờ.
Duệ Dương chân quân: "Ngay lập tức phải phổ biến bộ công pháp thể thuật này."
Các phong chủ khác cũng phụ họa theo.
Huyền Thần thấy họ tuy có ý định cho đệ tử học bộ thể thuật này, nhưng cũng không quá coi trọng, vì vậy nói ra công dụng quan trọng nhất của bộ thể thuật.
" . . Nếu các ngươi không tin, có thể tự mình thử nghiệm một chút."
Các cao tầng nào có không tin tưởng chưởng môn? Nếu chưởng môn đã nói vậy, tức là người đã tự mình thử qua.
Các cao tầng vội vàng biểu thị tin tưởng chưởng môn, càng thêm coi trọng ngọc giản trong tay.
Nếu công dụng mà chưởng môn nói là thật. . .
Ánh mắt của các cao tầng trở nên nóng rực.
Các cao tầng đều rời đi, trong điện chỉ còn lại Huyền Thần và Tiêu Vô Hằng.
"Tiểu sư đệ quá bất cẩn." Tiêu Vô Hằng bất đắc dĩ thở dài.
Tiểu sư đệ vẫn còn quá trẻ, suy nghĩ việc gì cũng không chu toàn.
Nó còn chưa vào bí cảnh nào hay đến động phủ của đại năng nào đã lấy ra một bộ công pháp thể thuật lợi hại như vậy, chẳng phải là tự nói mình có vấn đề sao?
Huyền Thần cũng thở dài. Việc con trai có cơ duyên từ khi còn nhỏ, Huyền Thần là người thân cận nhất của Huyền Mặc, sao có thể không phát hiện được. Tiêu Vô Hằng cũng phát hiện. Chỉ là vì con trai không nói, nên bọn họ giả vờ không biết thôi, đồng thời sau lưng giúp Huyền Mặc lau mông, che đậy cho nó.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận