Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 279: Tiểu sư thúc tiến vào không biết kịch bản trò chơi E (length: 7481)

Thịt hươu ăn rất ngon, dù tiểu sư thúc tay nghề nấu nướng có chút đáng nghi, nhưng bữa trưa này, vẫn khiến Allent ăn đến căng tròn bụng, độc chiếm phần thịt hươu sốt cà chua.
Còn tiểu sư thúc thì ăn thịt hươu nướng tiêu đen, không ăn thêm nữa.
Sau này muốn ăn ngon, vẫn phải tìm đầu bếp chuyên nghiệp đến giúp chế biến mới được.
Sau bữa cơm, tiểu sư thúc mang theo gần một nửa số thịt hươu trở về nhà ông bà, đưa thịt hươu cho bà nội.
Bà nội lúc đầu tưởng thịt hươu là thịt bò, ông nội mới nhận ra ra.
Bọn họ không cho rằng tiểu sư thúc giết hươu, mà nghĩ rằng hắn mua của ai đó.
Trong rừng rậm có rất nhiều động vật, người trong trấn thỉnh thoảng sẽ đi săn bắn.
Tiểu sư thúc nói buổi tối muốn đến nhà Allent, ông bà tùy ý đồng ý. Hai đứa trẻ chơi thân nhau, thỉnh thoảng ở lại nhà nhau cũng không có gì.
Tiểu sư thúc mang theo laptop, qua nhà bên cạnh.
Allent đang ở phòng khách không biết nghịch cái gì, nhìn cành khô rơm rạ vứt trên sàn nhà, Jeremy nghi hoặc hỏi: "Ngươi định làm chổi à?"
Allent gật đầu: "Đúng vậy, ta muốn thử xem mình có thật sự có dòng máu phù thủy không, muốn cưỡi chổi. Nhưng nhà ta chỉ có robot hút bụi, không có chổi, nên ta đành tự làm thôi."
Jeremy: "..."
Jeremy nhìn sản phẩm vô cùng thảm hại trong tay Allent, cố gắng động viên: "Ngươi cố lên!"
Hắn đến sofa ngồi, đặt laptop lên bàn trà, khởi động máy, lên mạng.
Đầu ngón tay như bươm bướm lượn hoa, từng dòng dữ liệu thông qua máy tính của Jeremy, lưu lại thông tin trên màn hình.
Jeremy dừng ngón tay, cẩn thận đọc những thông tin đó.
Allent loay hoay mãi mà không làm ra được cái chổi, có chút nản mà vứt đồ xuống đất, ngồi cạnh Jeremy, nhìn vào màn hình máy tính, hỏi: "Đang xem gì vậy?"
Jeremy vừa xem vừa trả lời: "Thông tin về ma cà rồng và người sói trong thế giới này. Ta không chủ động đi trêu bọn họ, nhưng cũng muốn biết thêm chút, để khỏi gặp phải mà bị thiệt."
"Vậy ta cũng xem." Allent chồm đầu lại gần đầu Jeremy.
Jeremy dịch đầu sang một bên, chừa chỗ cho Allent.
Trên màn hình, thông tin về ma cà rồng và người sói không nhiều, nhưng cũng không thiếu, tất cả đều do Jeremy tìm trong cơ sở dữ liệu chính thức.
Chính phủ đã sớm biết về sự tồn tại của ma cà rồng và người sói, họ hợp tác với giáo hội, có những thợ săn bóng tối chuyên đối phó với chúng.
Hơn một trăm năm trước, quyền lực của thợ săn bóng tối rất lớn, cũng là thời kỳ đen tối của ma cà rồng và người sói, rất nhiều trong số chúng bị giết chết trong giai đoạn này, bị đồ sát đến mức những kẻ sống sót phải lẩn trốn. Thậm chí có một số ma cà rồng và người sói dứt khoát bỏ trốn ra nước ngoài.
Ừm, có kha khá người chạy đến một hòn đảo quốc ở phía đông, nghe nói sống ở đó rất tốt, còn lập cả gia tộc.
Đến nay, hiệp hội thợ săn bóng tối đã suy yếu, thợ săn bóng tối có thực tài không còn nhiều, vì thế ma cà rồng và người sói an toàn hơn rất nhiều. Nhưng chúng cũng không dám tùy tiện đi săn người như mấy trăm năm trước nữa, hầu hết đều ẩn mình, một số ma cà rồng thậm chí còn thay đổi thói quen ăn uống, trở thành người ăn chay.
Còn người sói, ngoài lúc biến thân có chút dị thường, những lúc còn lại không khác gì người, rất khó để phân biệt họ không phải là con người.
Vì vậy, số liệu về ma cà rồng và người sói trong khoảng năm mươi năm trở lại đây trên màn hình ít đến đáng thương, rất nhiều người xem chúng như là truyền thuyết.
Không có thông tin về Davis, cũng không có anh chị em của hắn, chắc họ mới biến thành ma cà rồng gần đây.
Jeremy rất có cảm tình với cả nhà Davis, thấy họ đã chuyển sang ăn chay, không hút máu người thì cũng khó mà ghét bỏ họ.
Jeremy là một người rất có nguyên tắc.
"À." Allent nhớ ra một chuyện, trước đây cậu chỉ ngạc nhiên về thân phận người sói của bạn nhỏ, quên mất là bạn nhỏ từng nói đã gặp ma cà rồng.
"Ngươi thật sự gặp ma cà rồng rồi sao? Họ trông như thế nào? Có giống trên tài liệu không, đều là trai xinh gái đẹp? Nghe nói bọn ma cà rồng này đều là bọn mê nhan sắc sao? Sao cứ phải tìm trai xinh gái đẹp để biến đổi vậy?"
Jeremy: "Ngươi cũng đã gặp ma cà rồng."
Allent: "Không thể nào? Chẳng lẽ là người quen? Là ai đó trong trấn à?"
Cậu nghĩ một lát rồi nói: "Là Davis?"
Jeremy gật đầu: "Cả nhà bọn họ đều là ma cà rồng."
Allent dùng tay bóp chặt vai Jeremy, hỏi: "Huynh đệ, ngươi có nguy hiểm không? Nghe nói người sói với ma cà rồng là kẻ thù của nhau. Nếu bọn họ phát hiện ra thân phận của ngươi, có khi nào họ sẽ muốn giết ngươi không?"
Jeremy vỗ nhẹ vào tay Allent, nói: "Yên tâm đi, ta đã đạt được thỏa thuận hòa bình với họ rồi."
"Chuyện gì mà ngươi lại thỏa thuận hòa bình với họ vậy?"
"Chính là sáng nay đó."
"Một ngày của ngươi mà làm được nhiều chuyện vậy à!"
Allent ôm laptop từ phòng mình ra, bắt đầu lên mạng chơi game, đồng thời yêu cầu Jeremy chơi game cùng.
Jeremy hết nói nổi: "Chơi game online 3D trên bàn phím, ngươi không thấy buồn cười à?"
Allent: "Ta thấy rất thú vị mà."
Dưới sự "quấy rối" không ngừng của Allent, Jeremy đành phải mở giao diện game lên, cùng Allent chơi mấy ván.
Dù sao thông tin cần tìm cũng đã tìm được rồi, cứ chơi cùng tên này vậy, giết thời gian cũng được.
Hai người chơi game bắn súng sinh tồn, Allent lại còn là cao thủ, cộng thêm Jeremy có kinh nghiệm với game này -- kinh nghiệm từ thế giới thứ nhất -- hai người nghiền ép đối thủ, ván nào cũng thắng.
Thế là chơi một mạch đến giờ ăn tối, hai người gọi pizza giao đến, ăn xong lại tiếp tục chơi game, cho đến khi trời tối dần, trăng bắt đầu mọc lên.
Allent thao tác nhân vật trong game của mình chạy đến mục tiêu, miệng thì sai Jeremy đi đến một chỗ mục tiêu khác, nhưng lại phát hiện nhân vật của Jeremy không hề nhúc nhích, cứ ngây ra tại chỗ, trở thành bia ngắm, bị kẻ địch bắn trúng đầu.
"Jeremy, ngươi..."
Allent quay đầu muốn nói mấy câu với Jeremy, nhưng cảnh tượng trước mắt làm cậu nuốt lại hết vào bụng. Miệng mở to đến mức nhét vừa cả một quả trứng vịt muối.
Nơi Jeremy vừa ngồi, không còn ai, mà thay vào đó là một con sói trông giống hệt chó Husky.
"Ngọa Tào! Ngươi đây là biến thân?"
Đáp lại cậu là một cái liếc mắt của con "Husky".
"Sao ngươi không nói gì?" Allent hỏi.
"Husky" lại liếc mắt sang: Có thể nói được thì cậu ta đã nói rồi.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận