Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 282: Tiểu sư thúc tiến vào không biết kịch bản trò chơi H (length: 7270)

Việc điều tra ma cà rồng rời đi, thị trấn nhỏ khôi phục bình yên.
Trong trường học, vì chuyện Davis và Sophie ở bên nhau mà càng trở nên náo nhiệt.
Chớp mắt, lễ Giáng Sinh sắp đến.
Học sinh đều đang chuẩn bị cho buổi vũ hội Giáng Sinh, Allent cái tên trọng sắc khinh bạn này, ngày ngày dính lấy bạn gái, bày mưu tính kế cho bạn gái, muốn để bạn gái nổi bật nhất trong buổi vũ hội, liên tục giữ danh hiệu nữ hoàng vũ hội.
Đối với điều này, Jeremy bày tỏ, không thể nào.
"Sao lại không thể? Olia xinh đẹp như vậy mà? Trang điểm thêm một chút, đè bẹp các nữ sinh khác dễ như trở bàn tay." Allent nói.
Jeremy nhắc nhở Allent: "Ngươi quên Sophie rồi sao? Đừng nói dung mạo của nàng không thua kém Olia, chỉ cần nàng là người yêu của Davis thôi, nàng đã không thua Olia rồi. Ngươi xem trong mấy bộ tiểu thuyết ngôn tình, nữ chính có bao giờ thua nữ phụ không? Mấy buổi vũ hội nổi danh này, chính là lúc nữ chính tỏa sáng."
Thông qua máy bay không người lái theo dõi nhà Davis, Jeremy và Allent đã xác định Sophie chính là người yêu của Davis.
Davis còn dẫn Sophie về nhà, được Sayaf Benjamin và Christine chấp nhận.
Mà Sophie cũng biết được thân phận ma cà rồng của nhà Davis.
Đối với điều này, Sophie vô cùng kích động.
Nàng từ nhỏ đã mơ mộng có một tình yêu lãng mạn vượt chủng tộc thế này, giờ có được, sao có thể không làm nàng hưng phấn?
Người yêu của nàng là ma cà rồng, nàng tuyệt đối sẽ không phản bội hắn.
Allent: "..."
Jeremy: "Huống chi, bạn trai Sophie là ma cà rồng mà. Là ma cà rồng sống không biết bao nhiêu năm, trong tay bọn họ chắc phải có không ít đồ tốt chứ? Đến lúc đó Davis lấy ra cho bạn gái mình một bộ châu báu cổ, tuyệt đối có thể đánh bại tất cả nữ sinh trong trường."
Allent: "Đây là gian lận mà!"
Jeremy: "Người ta có bản lĩnh, có tài lực, sao tính là gian lận? Ngươi cũng là người chơi mà, ngươi cũng có thể dùng bản lĩnh của ngươi giúp bạn gái ngươi gian lận mà."
Allent: "Ta có bản lĩnh gì chứ?"
Jeremy: "Ngươi trải qua nhiều thế giới, cộng lại kiến thức cũng không thua kém gì Davis. Cho dù tài lực không bằng Davis, ngươi có thể nghĩ đường tắt khác mà."
"Nghĩ đường tắt khác..." Allent nghĩ một hồi, mắt bỗng sáng lên, "Ta nghĩ ra một cách rồi, Jeremy, huynh đệ yêu quý của ta, ngươi có thể giúp ta không?"
Jeremy liếc mắt: "Ngươi muốn làm gì?"
Allent: "Bộ đồ người cá khi chúng ta ở thế giới mạt thế đó..."
Khi ở thế giới trò chơi mạt thế, Jeremy đã chế tạo ra bộ đồ bảo hộ hình người cá. Bộ đồ này không có sức tấn công gì, chỉ có khả năng phòng hộ và giúp người tự do đi lại trong nước.
Vốn dĩ bộ đồ này là làm cho bọn trẻ trong căn cứ mặc, để bọn nhỏ mặc rồi đi dạo chơi quanh căn cứ.
Nhưng bộ đồ này thực sự rất đẹp mắt, mặc vào, bọn nhỏ giống hệt người cá trong truyện cổ tích, khiến các chị em vô cùng ao ước, đòi nhà máy trong căn cứ làm mấy bộ đồ người cá dành cho người lớn.
Nhà máy trong căn cứ chiều theo ý các chị em - thực tế là để kiếm tiền - đã làm ra phiên bản đồ người cá dành cho nữ.
Bộ đồ này còn đẹp hơn, phần đuôi cá phát ra ánh sáng bảy màu, phần thân trên thiết kế tuy ngắn gọn nhưng hết sức mỹ quan. Có thể nói, bộ đồ này không còn là giáp bảo hộ nữa, mà là lễ phục dạ hội của người cá. Những cô gái mặc bộ đồ này, đều hóa thân thành các nàng tiên cá xinh đẹp, vô cùng quyến rũ.
Allent muốn Jeremy giúp bạn gái mình làm mấy bộ trang phục như vậy, vậy nên, hắn không cần công dụng bảo hộ của bộ trang phục, chỉ cần đẹp là được.
Jeremy cười ha ha hai tiếng, nói với Allent: "Tự ngươi chuẩn bị vật liệu đi."
"Không vấn đề." Với tư cách trợ lý của Jeremy, từng tự mình tham gia vào thiết kế và chế tạo đồ người cá, Allent rất rõ cần dùng nguyên vật liệu gì.
Loại bỏ công dụng bảo hộ của bộ trang phục, thì các vật liệu còn lại rất phổ biến, cũng không quá đắt. Tiền tiêu vặt của Allent không ít, rất nhanh đã mua đủ nguyên vật liệu.
Cuối tuần, Allent đi theo sau Jeremy để chế tạo trang phục người cá.
Olia nghe bạn trai kể muốn tự mình làm lễ phục dạ hội cho mình, thì rất cảm động, nhưng lại không tin vào thẩm mỹ của Allent, không cho rằng hắn thật sự có thể làm ra một bộ lễ phục dạ hội đẹp mắt.
Vì vậy cuối tuần Olia đều đi làm thêm, muốn kiếm thêm chút tiền mua một bộ lễ phục dạ hội mà nàng ưng mắt.
Cứ như vậy một tuần trôi qua, ngay trước đêm Giáng Sinh một ngày, Allent mang một cái hộp đi gặp Olia.
Vì cảm động trước tâm ý bạn trai tự tay làm lễ phục cho mình, Olia cũng rất nể mặt mở hộp ra, sau đó đã bị bộ lễ phục bên trong thu hút.
"A, trời ơi, trời ơi, đây là lễ phục cho ta?" Olia vô cùng vui mừng hỏi Allent.
Allent gật đầu: "Đúng vậy đó, em thay vào xem thử."
"Ừm." Olia lập tức cầm quần áo vào nhà vệ sinh.
Một lát sau, cửa nhà vệ sinh mở ra, một nàng công chúa người cá xinh đẹp bước ra.
"Thế nào?" Olia hưng phấn hỏi Allent, vừa rồi nàng ở trong gương nhà vệ sinh đã thấy hình ảnh mới của mình, rất đẹp. Hiện tại chẳng qua chỉ muốn được nghe thêm lời khen ngợi mà thôi.
Allent không làm nàng thất vọng, hết lời tán dương Olia một hồi.
Khóe môi Olia nhếch lên, không có khi nào hạ xuống.
Nàng rất may mắn là mình chưa đi mua lễ phục, bộ quần áo đó làm sao mà so được với bộ lễ phục người cá này?
Xem ra thẩm mỹ của Allent còn tốt hơn phần lớn nữ giới, dáng vẻ này của hắn nên đi làm chuyên gia thiết kế thời trang mới đúng.
Một ngày trôi qua trong nháy mắt, buổi vũ hội thánh sinh được tổ chức tại đại lễ đường của trường.
Jeremy một mình đến trường, Allent đi đón bạn gái.
Jeremy không muốn bị các nữ sinh chú ý, đi tới góc khuất bóng tối đứng.
Cần biết trước đó, có không ít nữ sinh chạy đến mời hắn làm bạn nhảy vũ hội, nhưng đều bị hắn cự tuyệt. Nếu bây giờ hắn xuất hiện công khai trong vũ hội, thế nào cũng bị những nữ sinh kia bao vây.
Jeremy bưng một đĩa hoa quả khô, cầm một ly đồ uống, ngồi dựa vào tường ăn hoa quả khô uống nước, bỗng nhiên có một người đứng bên cạnh.
Người này trên tay cầm một ly "nước cà chua", so với Jeremy, cười chào hỏi: "Sói con, khỏe chứ."
"Ta tên Jeremy." Jeremy lạnh nhạt nói, "Benjamin tiên sinh."
Người bên cạnh chính là nhị ca của Davis, Benjamin.
"Ngươi biết ta?" Benjamin nhíu mày.
Jeremy thản nhiên nói: "Là một người sói, sao có thể không biết hết các ma cà rồng trong trấn chứ. Tránh trường hợp vô tình gây ra hiểu lầm không tốt."
"Ngươi cái tên sói con này không giống với những người sói ta từng biết, không hề có chút nào xúc động vô não của người sói."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận