Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 41: Tiểu sư thúc bị tính kế (length: 7849)

Trên mặt Thẩm Uyển Oánh hiện vẻ âm hiểm, trong hai tròng mắt là ánh mắt thề không bỏ qua nếu không đạt được mục đích: "Vậy chúng ta liền xác thực tin này." Người quản lý của nàng giật mình: "Cô muốn làm gì?"
Thẩm Uyển Oánh liếm môi một cái: "Dáng dấp Triệu Huyền không tệ, rất hợp khẩu vị của ta. Ngủ với hắn một lần, ta không thiệt."
Nhưng người ta mới là người chịu thiệt a.
Ngươi đã ngủ với bao nhiêu người rồi, còn đi làm bẩn người ta trai trẻ.
Người quản lý thầm mắng, nhưng vẫn giúp Thẩm Uyển Oánh cùng nhau trù tính, tính kế Triệu Huyền.
«Cửu long đoạt đích» đóng máy, Huyền Mặc cùng một đám diễn viên và nhân viên công tác tham gia tiệc đóng máy.
Uống xong rượu bị hạ thuốc, Huyền Mặc liền phát giác có gì đó lạ, hắn vội vàng gọi điện thoại cho Hứa Phàm.
Hứa Phàm nghe được Huyền Mặc bị người tính kế, gấp đến độ phát hoảng, đáng tiếc người khác ở kinh đô, mà đoàn người Huyền Mặc lại ở Hoành Điếm, hắn hiện tại có mọc thêm cánh cũng không thể kịp thời bay đến bên cạnh Huyền Mặc.
Huyền Mặc nói: "Anh không cần tới, chỉ cần tùy thời chú ý động tĩnh trên mạng là được. Bên này của ta có thể tự mình giải quyết."
Hứa Phàm vừa kinh vừa tức, vừa lo lắng cho Huyền Mặc: "Cậu bị hạ thuốc rồi, còn muốn giải quyết thế nào? Cậu đừng có nói với tôi là cậu định tùy tiện kéo một người tới để tình một đêm nhé. Hơn nữa những kẻ đang tính toán cậu đang lẩn trong bóng tối nhìn chằm chằm đấy, sao có thể để cậu thoát khỏi lòng bàn tay của bọn họ?"
Huyền Mặc khẽ cười một tiếng: "Phàm ca, tôi vừa uống một ngụm đã phát giác rượu có vấn đề rồi, yên tâm đi, chút dược tính vào bụng đó đối với tôi chẳng thấm vào đâu. Chỉ cần bọn người núp trong bóng tối kia, tôi có thể tự mình bắt ra."
Hắn Huyền Mặc cũng không phải là để mặc người tính kế, dám tính kế hắn, hắn sẽ làm cho người đó biết tay.
Lúc trước Sở Tình Vũ muốn phong sát hắn, hắn đã làm Sở Tình Vũ phải vào ngục uống trà. Hiện tại cái tên chuột đang trốn ở nơi âm u này, hắn càng sẽ khiến cho người đó không dễ chịu.
Nhưng lại dùng thủ đoạn ác ý như vậy.
Huyền Mặc rất ghét loại người núp trong bóng tối đó.
Cúp điện thoại, thân thể Huyền Mặc cứng đờ.
Hắn không nói thật với Hứa Phàm, không phải chỉ uống một ngụm đã phát hiện rượu có vấn đề, mà là đã uống cạn cả ly rượu, dược tính bắt đầu phát huy tác dụng, hắn mới biết mình trúng chiêu.
Sở dĩ không thất thố thể hiện ra ngoài, tất cả đều là dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ của hắn để chế ngự dược tính. Bất quá vừa rồi nói chuyện điện thoại với Hứa Phàm, tinh thần hơi chút thả lỏng một chút, dược tính kia lại đang quậy phá trong cơ thể.
Huyền Mặc hít sâu một hơi, tăng thêm tinh thần lực, lại áp chế dược tính xuống.
Hắn giả bộ say, lại giả bộ như dược tính đang phát tác, loạng choạng đi trên hành lang khách sạn.
Lúc này, một người phụ nữ trẻ tuổi đi đến cạnh Huyền Mặc, làm bộ như nhận ra Huyền Mặc, "Triệu Huyền, là anh à? Thật là trùng hợp! Anh say rồi sao?"
Người phụ nữ tiến lên đỡ Huyền Mặc, mùi hương trên người câu dẫn dược tính trong cơ thể Huyền Mặc lại có xu hướng dao động.
Huyền Mặc đè dược tính xuống, giả bộ như mắt lờ đờ mờ mịt liếc người phụ nữ một cái, nhận ra người này.
Chẳng phải là cô nàng nữ minh tinh hạng ba Thẩm Uyển Oánh từng bị đồn trên mạng có gì đó với hắn sao?
Huyền Mặc đầu óc vừa chuyển, liền rõ ràng âm mưu của Thẩm Uyển Oánh.
Phân ra một tia tinh thần lực, Huyền Mặc quét về phía các góc khuất, quả nhiên thấy người quản lý của Thẩm Uyển Oánh đang cầm máy ảnh.
Huyền Mặc hừ lạnh một tiếng, mặc cho Thẩm Uyển Oánh dìu hắn vào một căn phòng.
Thẩm Uyển Oánh ném Huyền Mặc lên giường, hừ lạnh một tiếng: "Lão nương đã muốn đạt được mục đích thì chưa bao giờ thất bại."
Nói rồi liền cởi quần áo mình, tiến tới giường, hai tay ôm lấy Huyền Mặc.
Huyền Mặc xoay người tránh ra Thẩm Uyển Oánh, khiến cho Thẩm Uyển Oánh ôm hụt, ngã chỏng vó xuống giường.
Huyền Mặc giơ tay chém vào cổ Thẩm Uyển Oánh, làm người đó ngất đi.
Từ trên giường đứng dậy, Huyền Mặc đi về phía cửa sau phòng.
Chẳng bao lâu sau, cửa phòng mở ra, người đi vào là người quản lý của Thẩm Uyển Oánh.
Huyền Mặc cũng chém ngất người quản lý, lột sạch quần áo ném bên cạnh Thẩm Uyển Oánh.
Huyền Mặc nhặt điện thoại trên đất lên, xóa những tấm ảnh có liên quan đến hắn ở bên trong. Người khác dù thế nào cũng không thể khôi phục lại được những thứ đã xóa khỏi chiếc điện thoại này.
Làm xong hết thảy, Huyền Mặc lại cảm thấy dược hiệu trong cơ thể đang nổi loạn.
Huyền Mặc hừ lạnh một tiếng, vô cùng ghét loại cảm giác này.
Lúc hắn vừa cởi quần áo người quản lý, phát hiện có một lọ thuốc bên trong, còn sót lại một ít thuốc bột, chắc chắn đó chính là loại thuốc đã hạ cho hắn.
Huyền Mặc chia thuốc bột bên trong làm hai nửa, lần lượt đổ vào miệng Thẩm Uyển Oánh và người quản lý.
Chẳng mấy chốc, hai người liền có phản ứng, rất nhanh liền quấn lấy nhau.
Huyền Mặc lười xem tiếp những hình ảnh đó, đỡ phải đau mắt.
Hắn dùng điện thoại của người quản lý gửi tin nhắn cho một số chó săn và tài khoản marketing, rồi đi ra khỏi phòng.
Về đến phòng của mình, Huyền Mặc lại lấy điện thoại ra xâm nhập vào hệ thống giám sát của khách sạn, xóa đoạn hắn gặp Thẩm Uyển Oánh trên hành lang rượu đi.
Tắm nước lạnh, đợi đến khi dược tính trong người đều tiêu trừ, Huyền Mặc mới mệt mỏi đi vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Huyền Mặc rời giường ăn sáng, ăn xong lại lên xe ra sân bay, trở về kinh đô.
Cùng đi với hắn còn có mấy diễn viên, bọn họ đều mua vé máy bay cùng chuyến.
"Tiểu Triệu, ngồi đây này." Lão hí cốt Tiêu lão sư, người đóng vai Khang Hy trong phim, vẫy tay gọi Huyền Mặc.
Huyền Mặc đi tới, cười híp mắt chào ba lão hí cốt: "Tiêu lão sư, buổi sáng tốt lành, Lý lão sư buổi sáng tốt lành, Lưu lão sư buổi sáng tốt lành."
Nói xong liền ngồi xuống bên cạnh Tiêu lão sư, để đĩa ăn xuống.
Bữa sáng của khách sạn là tiệc buffet, chủng loại vô cùng phong phú, có cả đồ ăn phương Đông và phương Tây, Huyền Mặc lấy một đĩa đồ ăn mà mình thích.
Thực ra, Huyền Mặc đều thích tất cả những món ăn này, nhưng chủng loại quá nhiều, ăn hết mỗi thứ một chút thì hắn sẽ bị no bụng mất.
Huyền Mặc chỉ có thể chọn ra mười loại mà hắn thích nhất.
Người lớn tuổi đều thích trẻ con ăn được nhiều, nhìn đồ ăn trong đĩa của Huyền Mặc, cả ba lão hí cốt đều cười. Thấy Huyền Mặc ăn ngon miệng, ba lão hí cốt cũng ăn nhiều hơn bình thường một chút.
Ăn cơm xong, bốn người ngồi ở bàn nghỉ ngơi nói chuyện phiếm, chuyện này nói đến những tin bát quái hôm qua.
"Tiểu Triệu, cậu có biết chuyện gì đã xảy ra ở khách sạn hôm qua không?"
Huyền Mặc giả bộ như không biết gì, nghi hoặc hỏi: "Ở khách sạn có chuyện gì vậy? Hôm qua tôi uống say quá, về phòng là lăn ra ngủ luôn, đến sáng nay mới tỉnh."
Ba lão hí cốt đánh giá vẻ mặt của Huyền Mặc, không phát hiện ra điều gì bất thường, trong lòng thầm nghĩ có lẽ bọn họ đã đoán sai?
Tiêu lão sư nháy mắt, hỏi Huyền Mặc: "Huyền Mặc, cậu biết Thẩm Uyển Oánh chứ?"
Huyền Mặc nghe vậy liền tỏ vẻ chán ghét: "Biết chứ, Phàm ca gọi điện cho tôi, cô ả đó không phải là lôi kéo tôi làm xằng làm bậy, còn nói xấu tôi có quan hệ không đứng đắn với cô ta."
Ba lão hí cốt nghe xong liền bị sặc nước trà vừa uống vào miệng.
Quan hệ không đứng đắn?
Trong giới giải trí có cách nói như vậy sao?
Chuyện nam nữ đó là rất bình thường mà?
Huyền Mặc làm ra vẻ mặt không hiểu: "Tiêu lão sư, sao thế?"
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận