Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 397: Tiểu sư thúc tiến vào mới thế giới 4 (length: 8008)

Hôm nay, mọi người đều đang bàn tán về chuyện không gian ảo, ngay cả nhân viên làm việc ở quán rượu cũng thất thần.
Tiểu sư thúc và Đinh Tứ Hỉ nghe thấy có người đang thảo luận về "tổ gạch" hai người, vội vàng cúi đầu xuống, không muốn ai phát hiện ra bọn họ chính là "tổ gạch" hai người.
Thật là mất mặt mà!
Ăn vội xong bữa sáng, hai người rời khỏi quán rượu.
Đinh Tứ Hỉ dẫn tiểu sư thúc đến khu nhà cậu ở, nơi quản lý vẫn chưa mở cửa, nhưng bên trong chỗ trực của bảo vệ lại có thông tin cho thuê phòng. Tiểu sư thúc vừa mắt một phòng nhỏ, sau khi liên hệ với chủ phòng, không bao lâu đã thuê được căn phòng, ngay cạnh nhà Đinh Tứ Hỉ.
Đinh Tứ Hỉ gọi điện thoại cho giám đốc công ty mình, muốn xin nghỉ một ngày để đi cùng tiểu sư thúc mua sắm đồ dùng hàng ngày. Xin nghỉ rất dễ dàng.
Trải qua chuyện tối hôm qua, ai còn có tâm trí mà đi làm, ngay cả ông chủ lớn của công ty cũng chẳng muốn đi làm, vì vậy việc Đinh Tứ Hỉ xin nghỉ được phê duyệt rất nhẹ nhàng, vì giám đốc công ty hôm nay cũng muốn xin nghỉ.
Siêu thị lớn đã mở cửa, nhưng nhân viên bên trong cũng đều không tập trung tinh thần, nhân viên thu ngân khi trả tiền thừa lại trả thêm cho tiểu sư thúc mấy chục tệ. May mà tiểu sư thúc không phải là người tham của lợi nhỏ, đã trả lại mấy chục đồng kia, tránh cho nhân viên thu ngân bị trừ lương.
Mua sắm đồ dùng hàng ngày xong, tiểu sư thúc liền tạm thời ổn định chỗ ở.
Hắn ngồi trong phòng khách nhà mình, cùng Đinh Tứ Hỉ thảo luận về chuyện không gian ảo.
Kỳ thực cũng chẳng có gì hay để bàn, hiện tại họ biết quá ít về không gian ảo, quái vật cũng mới gặp một loại, có gì mà nói chứ?
Chỉ là Đinh Tứ Hỉ trong đầu toàn là không gian ảo, chủ đề khác, cậu ta hoàn toàn không nghĩ ra.
Tiểu sư thúc dứt khoát mở TV lên, xem tin tức có phản ứng gì từ chính phủ.
Phản ứng của chính phủ rất nhanh, trong tin tức hôm nay, đã có nhân viên chính phủ ra mặt phát biểu, hai trọng điểm.
Một là kêu gọi mọi người trong không gian ảo giúp đỡ lẫn nhau, hợp tác cùng tiến bộ.
Hai là yêu cầu mọi người sau khi trở về thực tại phải làm việc như thường ngày, đừng để sự xuất hiện của không gian ảo ảnh hưởng đến cuộc sống thực tại.
Chính phủ đặc biệt thiết lập đường dây nóng cầu cứu, ai gặp khó khăn trong không gian ảo, có thể cầu cứu chính phủ, nhân viên chính phủ sẽ phái người đến giúp đỡ.
Rốt cuộc cảnh sát và các anh bộ đội cũng đã tiến vào không gian ảo, họ sẽ tiếp tục chấp pháp ở không gian ảo.
Chỉ là hiện tại mọi người mới vừa vào không gian ảo, còn đang hỗn loạn, các chú cảnh sát và các anh bộ đội cũng nhận phải cú sốc lớn, chưa kịp phản ứng, tổ chức lại được. Điều này khiến trong không gian ảo xảy ra không ít chuyện, ảnh hưởng đến cuộc sống của mọi người ở thế giới thực.
Nhưng giờ quốc gia đã ra mặt chỉnh đốn, các chú cảnh sát và các anh bộ đội sẽ nhanh chóng bắt đầu công việc của họ.
Chỉ là, dù có các chú cảnh sát và các anh bộ đội trấn áp, vẫn sẽ có không ít người làm chuyện xấu.
Việc phạm pháp ở thế giới thực còn không ngăn được, huống chi là không gian ảo?
Người chết trong không gian ảo cũng không phải là chết thật, chẳng qua là quay về thực tại thôi.
Một số người liền không cảm thấy việc giết người trong không gian ảo là phạm pháp, vì thế ngoài việc đi săn bắn quái thú, thấy ai không vừa mắt, liền sẽ giết người.
Việc này muốn định tội thế nào?
Các chú cảnh sát và các anh bộ đội đều thực nhức đầu a!
Những kẻ cố ý giết người trong không gian ảo, họ sẽ bắt lại, tiến hành trừng phạt tương ứng — rất có thể sẽ giết chết phạm nhân một lần nữa, khiến hắn mất một cơ hội vào không gian ảo.
Nhưng những người vô ý giết người, phải trừng phạt như thế nào?
Có không ít người là vì chính mình sợ hãi, đẩy người khác ra phía trước, những người đó bị quái vật giết chết, họ tuy có liên quan, nhưng cũng không phải hung thủ. Muốn định tội thế nào?
Đinh Tứ Hỉ cảm thấy may mắn vì mình đã không còn là chú cảnh sát cũng không phải anh bộ đội.
Đinh Tứ Hỉ và tiểu sư thúc thực sự không có gì để trò chuyện, ngồi một lát liền cáo từ.
Nhóm chat của bạn học và bạn bè cậu ta đang sôi nổi, cậu ta không thiếu người để tán gẫu.
Tiểu sư thúc ngồi khoanh chân trên ghế sofa, nghĩ xem làm thế nào có thể dưới mắt thần linh mà "mượn gió bẻ măng", "học" được một môn kỹ năng, còn không để thần linh nghi ngờ.
Một ngày cứ thế trôi qua, đến nửa đêm mười hai giờ, tiểu sư thúc tiến vào không gian ảo, Đinh Tứ Hỉ liền xuất hiện bên cạnh hắn.
Hai người cùng nhau đi xa hơn một chút để thăm dò.
Quái vật gần đây đã không làm thỏa mãn được họ.
Người thì nhiều mà quái vật thì thiếu.
Người vào ngày thứ hai đã không còn sợ hãi, chỉ có kích động vì đánh chết quái vật sẽ nhận được năng lực.
Thấy quái vật, cả đám người liền xông tới.
Mấy chục người vây đánh một con quái vật, còn có thể không giết được quái vật sao?
Bởi vì những người này ít nhiều đều có góp sức, sau khi quái vật chết, họ đều sẽ nhận được kinh nghiệm tương ứng, đồ rơi ra là do người đóng góp cao nhất thu được. Vì vậy, mọi người đều tranh nhau làm người đóng góp cao nhất đó.
Tiểu sư thúc và Đinh Tứ Hỉ nhìn cảnh người chen chúc xô đẩy nhau như ong vỡ tổ xông về phía quái vật, đều không có hứng thú đi giết quái thú.
Không giành với đám người đó, đi giết quái vật khác thôi.
Hai người đi rất lâu, vẫn không rời xa được đám đông.
Không còn cách nào, người quá nhiều mà.
Hơn nữa không gian ảo không có phương tiện giao thông, chỉ dựa vào đôi chân mà đi, không đi được xa a.
Một buổi tối này, hai người cũng chỉ giết được hai con quái vật, đều là nhặt nhạnh được.
Nhưng vì số người ít, kinh nghiệm nhận được khi giết quái vật của bọn họ nhiều hơn, một đêm này kinh nghiệm nhận được so với người bình thường vẫn là nhiều hơn một chút.
Ngày thứ hai là cuối tuần, mọi người không cần đi làm, vì thế có nhiều thời gian hơn để bàn luận về không gian ảo.
Những người đã sớm tử vong đều ghen tị mà nghe người khác bàn tán, từ đó rút kinh nghiệm, để tranh thủ lần sau vào không gian ảo sẽ không dễ dàng chết mất như vậy.
Đinh Tứ Hỉ sau khi ăn tối xong liền ra ga đón em gái, hai người sau khi ăn tối mới về.
Tiểu sư thúc cũng không có cố tình đến nhà Đinh Tứ Hỉ để gặp em gái Đinh, nghĩ rằng vào trò chơi là có thể gặp được.
Đinh Tứ Hỉ đã được tiểu sư thúc đồng ý cho em gái Đinh gia nhập đội của họ.
Đinh Tứ Hỉ đảm bảo với tiểu sư thúc, em gái mình là một cô gái cởi mở, tuyệt đối sẽ không cản trở bọn họ.
Đêm mười hai giờ, tiểu sư thúc đúng giờ tiến vào không gian ảo, nhưng hắn chỉ thấy Đinh Tứ Hỉ, không thấy em gái Đinh đâu.
Tiểu sư thúc cho rằng em gái Đinh còn ở chỗ đăng nhập của bọn họ hai ngày trước.
Đinh Tứ Hỉ lại lắc đầu: "Thất Xảo còn một ngày nữa mới vào được không gian ảo."
Tiểu sư thúc hỏi: "Em gái ngươi đã chết một lần rồi sao?"
Đinh Tứ Hỉ nghe vậy liền rất tức giận, đương nhiên giận không phải với tiểu sư thúc: "Cô ấy bị cái gọi là bạn thân hại."
Em gái Đinh Tứ Hỉ là Đinh Thất Xảo sau khi tốt nghiệp đại học đã cùng bạn thân ở lại thành phố ven biển để phát triển. Cô bạn thân này là một cô gái hiền lành hướng nội, Đinh Thất Xảo rất chiếu cố người bạn thân này.
Ai ngờ, sau khi vào không gian ảo, khi đối mặt với nguy cơ sinh tử, cô bạn thân ngay lập tức lộ bản mặt thật, đẩy Đinh Thất Xảo vào miệng quái vật, còn mình thì nhân cơ hội chạy thoát.
Đinh Thất Xảo vô cùng đau khổ.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận