Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 199: Tiểu sư thúc tiến vào giang hồ thế giới mười ba (length: 8144)

Chỉ có tông sư mới có thể trong khoảnh khắc đi lại trên không trung như đi trên mặt đất bằng phẳng.
Khi huynh đệ Triệu gia lên đài, không chỉ Triệu Nguyên mà Triệu Huyền cũng tự mình từ một ngọn núi khác đi tới.
Điều này cho thấy Triệu Huyền cũng là một cao thủ cấp tông sư!
Triệu Huyền nhẹ nhàng vung một chưởng đã khiến vị tông sư kia cảm thấy uy hiếp lớn lao, sợ đến hắn không dám dừng lại mà bỏ chạy.
Đùa à, không chạy chẳng lẽ ở lại chờ chết sao?
Hai tông sư vây công hắn, dù hắn là cao thủ tông sư, cũng không đối phó nổi, hiểu chưa?
Thấy một cao thủ cấp tông sư vậy mà phải bỏ chạy, mọi người trên đỉnh núi lúc này mới nhận ra huynh đệ Triệu gia lợi hại cỡ nào.
Những người vốn có ý đồ xấu nhanh chóng thu lại ý đồ của mình, những người mang ác ý với huynh đệ Triệu gia cũng nhanh chóng xua tan ác ý, còn những đệ tử các thế lực muốn báo thù hoặc là từ bỏ hận thù hoặc là chôn chặt hận thù trong lòng.
Đùa à, đối đầu với hai tông sư, bọn họ không muốn sống nữa sao.
Lỡ tông sư nổi giận, giết hết bọn họ thì sao?
Bọn họ bị giết, còn không ai có thể báo thù cho họ.
Giá trị võ lực cấp tông sư, ai dám xông lên chịu chết chứ!
Đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn huynh đệ Triệu gia như chậm mà nhanh đi xuống Hoa Sơn, dành cho bóng lưng họ ánh mắt đầy sùng kính.
Sau chuyện này, giang hồ đổi chiều gió.
Huynh đệ Triệu gia không còn là đối tượng mọi người hô hào đánh giết, mà trở thành hai người nhẫn nhục chịu đựng vì báo thù, cuối cùng tự tay giết chết cừu nhân, hay quá đi, hay quá đi trong mắt đám đông.
Dù sao, bây giờ trong giang hồ không ai dám nói xấu hai người họ.
Tất nhiên, trong bóng tối vẫn có người nói, nhưng sẽ không nói ra ngoài mặt.
Giang hồ tôn trọng kẻ mạnh, võ lực là trên hết. Kẻ nào nắm đấm lớn hơn, kẻ đó đúng.
Sau khi xuống Hoa Sơn, Triệu Nguyên và Triệu Huyền thương lượng về dự định sắp tới.
Sau khi giết hết mọi kẻ thù, Triệu Nguyên cảm thấy đột nhiên trống rỗng, không biết đường sau này nên đi thế nào.
Triệu Huyền hiểu rõ tâm trạng hắn, liền đề nghị: "Đại ca kế tiếp nên trùng kiến Lục Liễu sơn trang, sau đó cưới một người chị dâu, sinh mấy đứa con trai con gái, đem 'Hóa Khí quyết' cải tiến rồi truyền lại, để con cháu Triệu gia đều có được sức mạnh võ thuật cường đại. Cho dù bị người thèm muốn công pháp, cũng sẽ không bị người khác ức hiếp lên đầu."
Triệu Nguyên nghe xong gật đầu lia lịa.
Đúng vậy a! Phải trùng kiến Lục Liễu sơn trang!
Đó chính là cội rễ, là nhà của bọn họ mà!
"Được, ta sẽ về sơn trang ngay."
Lục Liễu sơn trang chỉ có người bị giết, chứ kiến trúc vẫn còn, Triệu Nguyên vừa trở về là có thể chiêu binh mãi mã. Mà có danh tiếng tông sư, người muốn đầu nhập vào hắn không ít. Điều quan trọng nhất của Triệu Nguyên là lựa chọn người có nhân phẩm tốt, không muốn thu loại người gì vào sơn trang.
Triệu Huyền thao thao bất tuyệt dặn dò Triệu Nguyên: "… Cha mẹ thường nói thực lực không phải là quan trọng nhất, nhân phẩm mới là quan trọng nhất. Họ dạy chúng ta nhất định phải làm người tốt, còn phải nhìn người bằng con mắt, không được kết bạn với người có nhân phẩm không chính trực, ca đừng có quên đấy…” Một tràng dài dòng, Triệu Nguyên nghe rất chăm chú, cũng không thấy em trai dài dòng, ngược lại trong lòng thấy ấm áp.
Nói đến cuối cùng, Triệu Huyền như một bà mẹ già, lấy chuyện thúc cưới vợ làm đuôi: "… Ngươi nhất định phải tìm một cô nương hiền lành biết điều về làm vợ, sau đó nhanh chóng sinh cho ta mấy đứa cháu trai cháu gái, ba bốn đứa không chê ít, bảy tám đứa thì càng tốt…” Triệu Nguyên nghe mà mặt đỏ bừng: “Đệ, nhà ta Triệu gia xưa nay đơn truyền…” Triệu Huyền: “Cha mẹ đã sinh ra hai anh em mình, còn thêm tỷ tỷ, đây đã ba người rồi, đã sớm phá bỏ lời nguyền đơn truyền.” Triệu Nguyên không nói lời phản bác.
Triệu Huyền: “Ca ca về trùng kiến Lục Liễu sơn trang, còn ta đi tìm tỷ tỷ.” Nghe Triệu Huyền nhắc tới muội muội, Triệu Nguyên vội nói: "Ta đi cùng ngươi."
"Ca, trùng kiến Lục Liễu sơn trang quan trọng hơn, việc tìm người thì mình ta là đủ rồi." Triệu Huyền ngăn Triệu Nguyên, phân tích với hắn, “Danh tiếng chúng ta đã lan khắp giang hồ, theo lý tỷ tỷ chắc đã nghe được rồi đúng không? Mà nàng không hề xuất hiện tìm chúng ta, rất có thể vị trí của nàng không cho phép tự do đi lại, hoặc có thể tỷ tỷ mất trí nhớ. Ta nghiêng về trường hợp thứ nhất hơn, dù sao tỷ tỷ và ca lớn lên rất giống nhau, người trong giang hồ nhìn thấy nàng sẽ biết nàng có quan hệ với chúng ta. Bởi vậy ta cảm thấy nàng rất có thể ở những nơi kín đáo. Trong giang hồ những nơi kín đáo như vậy không nhiều, chỉ có ba nơi.” Triệu Nguyên biết ba nơi đó, phải nói người trong giang hồ ai cũng biết ba nơi này.
Ba nơi này cực kỳ nổi tiếng, là nơi người giang hồ bình thường không dám vào lại không dám chọc.
Một là Ác Nhân cốc.
Ác Nhân cốc tên như ý nghĩa, đại bản doanh của ác nhân, người vào đó liền xem như không còn quan hệ với giang hồ. Người giang hồ không thể vào cốc truy sát ác nhân, mà ác nhân trong đó cũng sẽ không ra giang hồ nữa.
Bởi vậy, Ác Nhân cốc tương đối khép kín, tin tức bên trong không thể truyền ra, mà tin tức bên ngoài cũng rất khó lọt vào.
Triệu Nguyên và Triệu Huyền đều không cho rằng Triệu Thanh Khê đã vào Ác Nhân cốc.
Triệu Thanh Khê không phải là ác nhân, Ác Nhân cốc cũng sẽ không tiếp nhận nàng.
Thứ hai là Chính Hà cung.
Đây là một môn phái toàn là nữ giới, cung chủ vô cùng ghét đàn ông, nên nơi này cũng rất khép kín. Triệu Nguyên và Triệu Huyền suy đoán Triệu Thanh Khê vào Chính Hà cung có khả năng cao nhất. Cung chủ Chính Hà cung ghét đàn ông nhưng lại che chở những phụ nữ đáng thương. Triệu Thanh Khê nếu đường cùng, rất có thể sẽ vào Chính Hà cung để tìm chỗ che chở.
Thứ ba là hải ngoại Bồng Lai đảo.
Bồng Lai này không phải tiên sơn bồng lai trong truyền thuyết, mà là do hậu duệ của một triều đình mấy trăm năm trước lập nên.
Triều đại đó bị hủy diệt, những hoàng thân quốc thích còn sống cùng một đám tâm phúc đại thần đã mang theo mọi người và toàn bộ của cải của triều đình vượt biển tị nạn, lập nên một thế lực trên Bồng Lai đảo.
Kết cấu của thế lực này giống với triều đình hiện tại, đảo chủ là hoàng đế, có đại thần xử lý công việc.
Bồng Lai đảo còn xây dựng hải quân riêng của mình, khiến không ít kẻ thèm muốn tài phú và bí kíp võ công của Bồng Lai đảo đều phải chùn bước.
Ngược lại Bồng Lai đảo lại rất nhanh nhạy thông tin, họ phái gián điệp thường trú tại đại lục. Tâm tư của họ không khó đoán, đám người này cho đến bây giờ vẫn còn mộng phục hưng giang sơn, nghĩ có ngày trở về đại lục, đoạt lấy thiên hạ.
Triệu Thanh Khê cũng có khả năng đã đến Bồng Lai đảo, chỉ là Bồng Lai đảo ở ngoài biển, nàng không thể tùy tiện trở về đại lục tìm hai huynh đệ họ đúng không?
Triệu Huyền nói với Triệu Nguyên: "Ta nghĩ sẽ đi Chính Hà cung tìm tỷ tỷ trước, nếu không có thì sẽ đi hai nơi còn lại. Hy vọng tỷ tỷ ở Chính Hà cung, hai nơi còn lại đều rất phiền phức."
Triệu Nguyên vỗ vai em trai: "Vất vả cho ngươi."
Triệu Huyền cười.
Một chút cũng không vất vả, hắn chơi rất vui vẻ.
Thật lòng mà nói, nơi hắn muốn đi nhất thật ra là Ác Nhân cốc. Nhớ tới lúc hắn chơi game online ở thế giới thứ nhất, có một thế lực tên là Ác Nhân cốc, Triệu Huyền còn gia nhập vào đó, thường xuyên đánh trận doanh với người chơi của Hạo Khí Minh.
Tiểu sư thúc mới chơi, thao tác vẫn chưa quen lắm, lúc mới vào trận doanh, thua khá nhiều. Về sau thao tác quen rồi, thì là đánh giết tứ tung, giết cho người Hạo Khí Minh tan tác.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận