Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 68: Tiểu sư thúc tại Hồng Lâu trò chơi bên trong chín (length: 7899)

"Đơn giản thôi, làm Giả Bảo Ngọc ở rể nhà Lâm."
Đề nghị này làm mắt Lâm Như Hải sáng rực lên.
"Chủ ý này không tệ." Lâm Như Hải hưng phấn vỗ đùi, "Nếu nhà Giả thật lòng muốn kết thân với nhà Lâm ta, thì làm Giả Bảo Ngọc ở rể nhà ta."
Vì thế, khi Giả mẫu lại lần nữa đến cửa, Lâm Như Hải liền đưa ra yêu cầu này.
Giả mẫu nhíu mày, nàng không nỡ cháu ngoan của mình phải ở rể. Nhưng nàng không thể không thừa nhận đề nghị này có lợi cho Giả Bảo Ngọc, Giả Bảo Ngọc ở rể nhà Lâm, về sau sẽ có Lâm Như Hải che chở.
Tình thế nhà Giả bây giờ thật sự không tốt lắm. Có lẽ rời khỏi nhà Giả, đối với Giả Bảo Ngọc là một lựa chọn không tồi.
Nhưng Giả mẫu không thể tự mình quyết định: "Ta muốn trở về bàn bạc với Chính nhi đã."
Lâm Như Hải tỏ ra hiểu rõ, dù sao Giả Chính là cha ruột của Giả Bảo Ngọc.
Giả mẫu về đến phủ Vinh Quốc, cùng Giả Chính nói chuyện làm Giả Bảo Ngọc ở rể nhà Lâm.
Giả Chính ban đầu không đồng ý, nhưng Giả mẫu phân tích tình thế nhà Giả trước mắt và tính cách của Giả Bảo Ngọc cho Giả Chính, có thể ở rể nhà Lâm, đối với Giả Bảo Ngọc mà nói là lựa chọn tốt nhất.
Giả Chính cuối cùng bị Giả mẫu thuyết phục, đồng ý Giả Bảo Ngọc ở rể.
Giả Bảo Ngọc cũng không quan tâm ở rể hay không ở rể, hắn chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với Lâm muội muội, liền rất vui vẻ.
Cứ như vậy, chuyện hôn sự của nhà Giả và nhà Lâm liền được định xuống.
Ba tháng sau, Giả Bảo Ngọc ở rể vào nhà Lâm.
Ngày hắn thành thân cùng Lâm muội muội, Thông Linh Bảo Ngọc của hắn không thấy.
Bất quá lần này vì cưới được Giáng Châu tiên tử, không có Thông Linh Bảo Ngọc, Giả Bảo Ngọc cũng không hề trở nên ngốc nghếch, ngược lại trở nên minh mẫn hơn rất nhiều, không giống như trước kia ghét sách vở, ngược lại bắt đầu đọc những kinh tế văn chương trước kia hắn ghét nhất.
Mọi người đều cảm thấy Giả Bảo Ngọc là thành thân nên đã trưởng thành, chín chắn, nhưng Lâm muội muội lại biết rằng hồn phách của Giả Bảo Ngọc đã hoàn toàn viên mãn.
Đừng hỏi nàng vì sao biết, đó là một loại cảm giác.
Giả Bảo Ngọc và Lâm muội muội sau khi kết hôn sống vô cùng hạnh phúc. Không có Thông Linh Bảo Ngọc, Giả Bảo Ngọc không còn thích ở cùng với các cô gái xinh đẹp suốt ngày như trước kia nữa, những nha hoàn trước đây của hắn đều bị hắn gả cho người khác, chỉ để lại một mình Tình Văn.
Lâm muội muội phong Tình Văn làm di nương của Giả Bảo Ngọc, một vợ một thiếp chung sống rất hòa hợp.
Xuất thân và hoàn cảnh trưởng thành của Lâm muội muội quyết định nàng sẽ không có bất kỳ ý kiến gì về chuyện chồng nạp thiếp, sự tồn tại của Tình Văn với nàng đã thành thói quen.
Sau khi thành thân, Giả Bảo Ngọc bắt đầu nỗ lực tiến lên, thi đậu tiến sĩ.
Tính cách của hắn không phù hợp với quan trường, Lâm Như Hải liền nhét Giả Bảo Ngọc vào Quốc Tử Giám làm thầy giáo, để hắn dạy dỗ người.
Nửa năm sau khi Giả Bảo Ngọc thành thân cùng Lâm muội muội, nhà Giả liền bị tịch biên tài sản.
Vì chuyện Vương phu nhân bị bắt trước đây, người nhà Giả phủ thu liễm lại rất nhiều. Lần tịch biên này, những tội của Giả phủ bị phát hiện không nhiều. Chỉ có Giả Xá và Giả Chính là hai người đương gia bị phán tội, những người khác sớm đã được thả ra.
Giả Bảo Ngọc vì đã ở rể nhà Lâm, không phải người nhà Giả mà là người nhà Lâm, không bị giam vào đại lao.
Khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn bôn ba vất vả, lo liệu cho những người trong tù.
Đợi đến khi người nhà Giả được thả ra, Giả Bảo Ngọc liền đưa họ đến một căn nhà lớn mà hắn đã chuẩn bị cho mọi người.
Giả mẫu đã ở trong phòng chờ bọn họ, bối phận của bà cao, hoàng đế nới cho một mặt lưới, không có giam Giả mẫu, tài sản của bà cũng được bảo toàn.
Nhưng sau chuyện kinh hãi này, thân thể Giả mẫu cũng suy sụp.
Sau khi Giả Xá và Giả Chính bị tuyên án, Giả mẫu liền qua đời.
Kết cục của Giả Chính và Giả Xá tốt hơn so với trong nguyên tác rất nhiều, hai người chỉ bị lưu đày năm trăm dặm, chẳng qua là rời nhà đổi chỗ mà thôi.
Giả Liễn cũng đi theo chiếu cố bọn họ, trong người mang theo đủ tiền bạc, sẽ không để cho Giả Xá và Giả Chính phải chịu khổ.
Vương Hy Phượng vẫn là chết vì bệnh, thêm chuyện Vương phu nhân và chuyện kinh hãi lần này, nàng đã bị hoảng sợ sinh bệnh.
Nhưng lần này nàng lại ra đi trong sạch, trên người không có bất cứ tội danh gì.
Không có vướng vào kiện tụng hay cho vay nặng lãi, càng không có Nhị tỷ phải chết.
Đương nhiên Giả Liễn cũng không có cưới Nhị tỷ, chuyện Vương phu nhân bị xử phạt cũng làm Giả Liễn sợ hãi, khiến cho hắn không dám phạm sắc giới trong thời gian quốc tang.
Nhị tỷ cuối cùng vẫn là gả cho Giả Trân, thành vợ hai của Giả Trân. Ngược lại, Tam tỷ không chết, càng không liên lụy đến Liễu Tương Liên xuất gia.
Điều này còn phải nhờ công cánh bướm của tiểu sư thúc.
Nếu không phải tiểu sư thúc chỉ điểm Bảo tỷ tỷ, thì làm sao Bảo tỷ tỷ có thể tiến cung?
Bảo tỷ tỷ không tiến cung, thì sao có thể tiến cử Liễu Tương Liên với hoàng đế?
Bảo tỷ tỷ rất cảm kích Liễu Tương Liên người đã cứu ca ca của mình, biết hắn thân thủ giỏi, liền nhắc với hoàng đế.
Vì thế, hoàng đế sinh hứng thú với Liễu Tương Liên, lúc cải trang du ngoạn với Bảo tỷ tỷ, tiện đường đến nhà Tiết gia xem, vừa vặn gặp được Liễu Tương Liên.
Liễu Tương Liên tướng mạo tuấn tú, thân thủ giỏi, ấn tượng của hoàng đế về hắn đương nhiên cũng tốt, phong cho Liễu Tương Liên một chức quan thị vệ, để hắn gia nhập ngự lâm quân.
Là một tân binh được hoàng đế tự tay đưa vào quan trường, Liễu Tương Liên được rất nhiều người coi trọng, những người muốn kéo bè kéo phái hắn cũng rất nhiều, người muốn kết thân với hắn cũng không ít.
Trước khi Giả Trân tìm đến Liễu Tương Liên để làm mai mối, Liễu Tương Liên đã định thân với con gái của một vị quan ngũ phẩm.
Vả lại, danh tiếng của Giả Trân đã sớm thối nát. Hắn đi làm mai mối cho Liễu Tương Liên, Liễu Tương Liên chỉ sẽ cảm thấy Giả Trân không có ý tốt, người hắn mai mối chắc chắn không phải cô nương trong sạch.
Tam tỷ không gả được cho Liễu Tương Liên, cuối cùng vẫn là thành di nương của Giả Trân.
Hiện giờ phủ Ninh Quốc bị tịch biên, Giả Trân cũng không giống Giả Xá và Giả Chính không có tội lớn, tội ác của hắn coi như lớn, cuối cùng bị xử trảm sau khi thu. Ba chị em Vưu gia bị đuổi ra khỏi phủ Ninh Quốc, căn bản không có chỗ đi. Giả Dung bị lưu đày, người phủ Vinh Quốc vốn đã coi thường bọn họ, cũng không nghĩ thu nhận các nàng, cho các nàng chút bạc rồi đuổi đi.
Cuối cùng họ đi đâu, không ai biết được.
Khác với trong nguyên tác, Lý Hoàn không mang của hồi môn và con trai rời khỏi nhà Giả. Trong nguyên tác, nhà Giả không có người đàn ông nào có thể chống đỡ, Giả Bảo Ngọc căn bản không thể dựa vào được.
Nhưng bây giờ Giả Bảo Ngọc đã khác. Dù hắn hiện tại trên danh nghĩa là người nhà Lâm, nhưng vẫn mang họ Giả, không thể bỏ mặc chuyện nhà Giả được. Mà Giả Bảo Ngọc bây giờ đã là cử nhân, khác hẳn với quá khứ, đã là người đàn ông có thể gánh vác chuyện nhà. Lý Hoàn ở lại nhà Giả với con trai, có Giả Bảo Ngọc và nhà Lâm giúp đỡ chăm sóc con, cần gì phải về nhà mẹ đẻ cầu cạnh?
Nhà họ Lý cũng chẳng mấy hoan nghênh bà và con gái đã gả đi rồi.
Tiểu sư thúc nhìn kết cục của Hồng Lâu, ván game này đã thông quan, hắn rời khỏi trò chơi.
Sờ ngực bằng phẳng của mình cùng với nửa người dưới, tiểu sư thúc cảm động muốn khóc.
Cuối cùng, cuối cùng cũng khôi phục lại thân con trai.
- Ô ô ô, sau này chơi những game nhập vai thế này, tuyệt đối không được tùy chọn nhân vật nữa.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận