Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 832: Tiểu sư thúc đương quản lý người 6 (length: 7719)

Gặp trắc trở, Trương Lập Cường vẫn quật cường không muốn về nhà cầu viện cha mình, đúng lúc này, tiểu sư thúc liên lạc với hắn.
Một người vừa ngốc vừa có tiền, ngoại trừ chỉ định nữ chính, những chuyện khác đều không can thiệp vào người đầu tư của hắn, Trương Lập Cường chỉ có choáng váng mới bỏ qua.
Tuy rằng nữ chính này vướng vào scandal, nhưng diễn xuất thuộc hàng cao thủ. Hơn nữa, người đầu tư cũng nói, những scandal kia đều là giả, sắp tới có thể làm rõ. Đến khi làm rõ, danh tiếng của Nhan Vũ Âm sẽ tốt lên, mang đến lợi ích cực lớn cho đoàn phim.
Không cần anh ta quảng bá gì, chỉ cần cái tên Nhan Vũ Âm vừa lộ ra, sẽ thu hút vô số người muốn xem bộ phim đầu tiên sau khi cô khôi phục thanh danh.
Trương Lập Cường càng nghĩ càng vui, lập tức ký hợp đồng với tiểu sư thúc, sợ tiểu sư thúc đổi ý.
Tiểu sư thúc cười tủm tỉm nhìn Trương Lập Cường tự chui vào tròng.
Một con thỏ trắng nhỏ còn chưa bị giới giải trí làm cho lão luyện, cần phải che chở cho tốt!
Trương Lập Cường hành động rất nhanh, sau khi tiểu sư thúc đưa tiền, anh ta lập tức thành lập đoàn phim với tốc độ nhanh nhất.
Phần lớn người trong đoàn phim là bạn học của Trương Lập Cường, một phần là sinh viên các trường điện ảnh truyền hình.
Đều là những đứa trẻ ngây thơ còn mang trong mình giấc mộng, nên những chuyện bực mình trong đoàn phim hầu như không có, Nhan Vũ Âm ở đoàn phim cảm thấy rất vui vẻ.
Tiểu sư thúc vung tay đầu tư một khoản tiền lớn cho Trương Lập Cường, gấp ba lần so với kinh phí quay phim mà Trương Lập Cường dự tính ban đầu.
Nhiều tiền như vậy, Trương Lập Cường còn hà tiện tiết kiệm làm gì?
Đương nhiên là phải chi thêm tiền để quay phim truyền hình cho tốt, trang phục phải đẹp, bối cảnh cũng phải tốt nhất, tuyệt đối không thể dùng bối cảnh sơ sài, khiến khán giả vừa nhìn đã thấy giả.
Tiểu sư thúc cũng phái người khác trong công ty đến đoàn phim giúp đỡ.
Thế là, trang phục càng thêm tinh mỹ!
Bối cảnh càng không thể tìm ra một chút sơ hở.
Thợ trang điểm quả thực không hổ danh là người của Hollywood, đã trang điểm cho mỗi diễn viên đẹp hơn vài lần so với dung mạo bình thường, dung mạo bảy phần qua tay Solina lập tức biến thành chín phần. Sở dĩ còn một phần không cho là bởi vì trên đời này không có ai hoàn mỹ tuyệt đối.
Hiệu ứng đặc biệt trên mạng do DK thực hiện, sau khi hiệu ứng được tung ra, hiệu quả thực sự chẳng khác gì đặc hiệu của Hollywood.
Mỗi ngày, tiểu sư thúc đều mang cả đống đồ ăn ngon đến an ủi nhân viên đoàn phim, các nhân viên được ăn ngon càng hăng hái, càng nhiệt tình đầu tư vào việc quay phim.
Bởi vậy, tốc độ quay bộ phim mạng này rất nhanh, chỉ trong hai tháng, mấy chục tập phim mạng đã quay xong.
Trương Lập Cường mang phim đã quay đến phòng làm việc để biên tập.
Chủ yếu là do tiểu sư thúc vung tay thêm rất nhiều thiết bị cho phòng làm việc, trong đó bao gồm cả thiết bị biên tập, mà còn là loại tiên tiến nhất hiện nay trên thế giới.
Trương Lập Cường vừa thấy những thiết bị này liền không muốn rời đi, bày tỏ rằng phim nhất định phải được biên tập tại phòng làm việc của Hiểu Vân giải trí.
Anh ta thậm chí còn muốn gia nhập phòng làm việc.
Nhưng sau khi suy tính kỹ, anh ta vẫn không gia nhập.
Nhan Vũ Âm ôm một tách trà nóng, lười biếng ngồi trên ghế sofa.
Vất vả lâu như vậy, có thể nghỉ ngơi chút.
Tần Học Luân vào phòng nghỉ ngơi, thấy Nhan Vũ Âm, liền chào hỏi cô.
Nhan Vũ Âm cười đáp lại, ánh mắt dừng trên mặt Tần Học Luân, không khỏi sửng sốt.
Những vết sẹo lồi lõm trên mặt Tần Học Luân đã biến mất không thấy, ngoài trừ còn một vài vết nhạt màu, thì không thể nhìn ra dấu vết của việc đã từng bị axit làm tổn thương.
Thật sự quá bất khả tư nghị.
Cô nghe nói ông chủ đã cho Tần Học Luân hai lọ cao thuốc bào chế theo phương thuốc cổ để trị vết thương trên mặt, không ngờ lại tốt như vậy!
Tần Học Luân thấy phản ứng của Nhan Vũ Âm, không nhịn được cười.
Anh giơ tay sờ mặt mình nói: "Bị mặt ta hù sợ?"
Nhan Vũ Âm gật đầu: "Mới bao lâu, mặt ngươi đã gần như khỏi hẳn. Chắc qua một thời gian nữa, sẽ hoàn toàn bình phục chứ?"
Tần Học Luân gật đầu: "Ừm."
Nhan Vũ Âm cảm thán: "Ông chủ tìm đâu ra phương thuốc cổ này vậy? Nếu như tiết lộ ra, chắc chắn sẽ có người giành giật đến sứt đầu mẻ trán."
Tần Học Luân nói: "Ban đầu ông chủ định tự tạo hai dây chuyền sản xuất, bán hai loại cao thuốc. Nhưng hắn cảm thấy phiền phức, liền tìm công ty dược phẩm y học mới hợp tác."
Công ty dược phẩm y học mới tuy có chữ “mới”, nhưng thật ra là công ty dược lâu đời có chữ "quốc" ở đầu.
Một chiêu này của tiểu sư thúc tương đương với việc nộp phương thuốc cổ lên cho nhà nước.
Đương nhiên, nhà nước không thể lấy không đồ tốt của tiểu sư thúc, đã trả cho tiểu sư thúc 10% doanh số bán hàng hằng năm của hai loại thuốc cao, và đồng ý cho tiểu sư thúc làm người đại diện cho Tần Học Luân về hai loại cao thuốc.
Thực ra, tiểu sư thúc không đề cập yêu cầu này, thì công ty dược phẩm mới cũng sẽ tìm Tần Học Luân làm người đại diện.
Tần Học Luân trước đây bị thương nặng như thế nào, truyền thông đã đưa tin rầm rộ, bây giờ đã hoàn toàn bình phục, chính là người đại diện tốt nhất cho thuốc cao.
Tần Học Luân đã ký hợp đồng với công ty dược phẩm mới, phí đại diện 5 năm là mười triệu, còn xa mới bằng phí đại diện của anh khi còn là đỉnh lưu, nhưng Tần Học Luân lại cảm thấy rất vui, vui hơn khi kiếm tiền trước đây.
“Chúc mừng.” Nhan Vũ Âm chúc mừng Tần Học Luân, từ đáy lòng vui cho anh.
"Cám ơn." Tần Học Luân cười nói.
Nhan Vũ Âm cảm thán: "Chúng ta bây giờ cũng bắt đầu cuộc sống mới, tất cả đều nhờ ông chủ."
Tần Học Luân gật đầu: "Ông chủ chính là ngọn đèn chỉ đường trong cuộc đời sau này của ta, về sau hắn bảo ta làm gì, ta sẽ làm cái đó."
"Thật sao? Bảo ngươi làm gì thì làm cái đó?" Một giọng nói xen vào cuộc trò chuyện của họ.
Hai người vội đứng dậy, thấy tiểu sư thúc đi vào phòng nghỉ ngơi.
Tiểu sư thúc đến một chiếc ghế sofa đôi ngồi xuống, gác hai chân lên ghế, một bộ dáng lười biếng.
Hai người còn lại cũng ngồi xuống.
Tiểu sư thúc hỏi Tần Học Luân: “Thật sự ta bảo ngươi làm gì? Ngươi đều làm cái đó?”
Tần Học Luân dùng sức gật đầu: "Ông chủ sẽ không hại ta."
Nếu thật sự muốn hại anh ta, thì cũng không bỏ tâm bỏ sức cứu chữa anh ta, kéo anh ta ra khỏi vực thẳm.
Nhan Vũ Âm ở bên cạnh cũng dùng sức gật đầu.
Tiểu sư thúc cười nói: "Sao hai ngươi đều thích phát thẻ người tốt cho ta vậy?"
Hắn nói: "Tần ca, ta cảm thấy con đường đỉnh lưu này không hợp với ngươi. Tiểu sinh lưu lượng đào thải quá nhanh, con đường này không đi được lâu."
Tần Học Luân gật đầu, anh cũng không muốn đi theo con đường lưu lượng nữa.
Cơm thanh xuân không ăn được lâu dài, vì để duy trì lưu lượng, rất nhiều chuyện không thể làm, có khổ cũng chỉ mình anh ta biết.
Chỉ có điều —— “Ông chủ, diễn xuất của ta không tốt, hát cũng dở, chỉ có khiêu vũ xem được, không làm lưu lượng thì ta có thể làm gì?” Tần Học Luân gãi đầu hỏi.
"Làm nghệ sĩ tạp kỹ." Nhan Vũ Âm thốt ra.
Tần Học Luân: “Tế bào tạp kỹ của ta cũng không mạnh mà!”
Tiểu sư thúc nói: "Ta sẽ nghĩ cho ngươi một con đường, nhưng ngươi phải chịu khổ mới được!"
Tần Học Luân vội nói: “Ta không sợ khổ! Ông chủ cho ta đi theo con đường nào, cứ việc phân phó!”
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận