Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong

Tiểu Sư Thúc Trầm Mê Mạng Lưới Bên Trong - Chương 56: Tiểu sư thúc tiến vào yêu đương công lược trò chơi hai (length: 7765)

Mua một đống lớn đồ ăn liền, Huyền Mặc thong thả về nhà, đang đi trên đường thì nghe có người gọi "Triệu Huyền".
Huyền Mặc quay đầu nhìn theo tiếng gọi, thấy một nữ sinh đeo kính gọng đen.
Chiếc kính đen to che gần hết nửa khuôn mặt, khiến cô bé trông bình thường, nhưng những đường nét dưới kính lại rất tinh xảo. Nếu bỏ kính ra, chắc chắn cô bé sẽ khiến mọi người kinh ngạc vì nhan sắc của mình.
Huyền Mặc nhìn lên đầu nữ sinh, thấy dòng chữ hiện ra: Mục tiêu công lược hai, Hách Viện Viện, bạn cùng bàn, lớp trưởng học tập, có cảm tình không nhỏ với người chơi, thầm mến người chơi. Người chơi chỉ cần cố gắng chút thôi là có thể công lược thành công.
Huyền Mặc dời mắt xuống chồng sách lớn trên tay Hách Viện Viện, hỏi: "Cậu đi thư viện à?"
Gương mặt Hách Viện Viện ửng đỏ, gật đầu: "Tớ bị tụt một hạng trong bài thi tháng trước, nên phải cố gắng, tháng sau thi phải lấy lại."
"Vậy cậu cố lên nhé." Huyền Mặc khích lệ, cậu có thiện cảm với những người nỗ lực.
"À, Triệu Huyền, nếu cậu gặp chỗ nào không hiểu khi học có thể hỏi tớ, tớ có thể giúp cậu giải đáp." Hách Viện Viện nhỏ giọng nói.
"Cảm ơn." Huyền Mặc nói rồi định chào tạm biệt Hách Viện Viện thì đột nhiên bên cửa hàng vang lên tiếng nhạc.
"… Ta cũng chỉ là vô tình lật xem tấm ảnh, mới nhớ đến người bạn ngồi cùng bàn. Ai cưới người đa sầu đa cảm là em, ai xem nhật ký của em, ai búi mái tóc dài của em, ai may cho em chiếc áo cưới…"
Huyền Mặc: "..."
Hách Viện Viện: "..."
Hai gò má Hách Viện Viện đỏ bừng, vội vàng nói "Tạm biệt" rồi chạy mất.
Huyền Mặc nhún vai, về nhà.
Tiểu thanh mai giận dỗi, buổi tối không mang cơm tối đến cho Huyền Mặc. Huyền Mặc pha một bát mì gói, rồi ăn thêm một phần lẩu nhỏ tiện lợi, ăn uống no nê, sau đó rèn luyện thân thể và tinh thần lực rồi lên giường đi ngủ.
Huyền Mặc không thấy tiểu thanh mai đến xin lỗi mình, nàng giận đến không chịu được, thề sau này sẽ không bao giờ nói chuyện với Huyền Mặc nữa.
Sáng hôm sau, tiểu thanh mai không đợi Huyền Mặc mà tự đi học một mình.
Huyền Mặc nghe ba của tiểu thanh mai nói nàng đã đi rồi, bèn đeo cặp đi học.
Vốn dĩ hắn và tiểu thanh mai không cùng lớp, thậm chí không cùng khối, giờ tan học cũng khác nhau, cần gì phải đi học cùng nhau?
Dù sao trường học cũng gần nhà, cách khu dân cư họ ở chưa đầy năm trăm mét, không cần phải lo lắng về an toàn của tiểu thanh mai.
Huyền Mặc vào lớp thì thấy Hách Viện Viện đã đến, đang ngồi ở chỗ của mình đọc sách.
Huyền Mặc vừa ngồi xuống, tên béo ngồi trước mặt đã quay xuống nói: "Huynh đệ, mau cho tao mượn bài kiểm tra toán với vật lý của mày chép cái."
Huyền Mặc khựng lại: "Bài kiểm tra toán? Vật lý?"
Tên béo: "Mày không làm bài à?"
Là không có làm, cậu ta quên mất mấy bài tập này rồi.
Tên béo và Huyền Mặc nhìn nhau.
Hai tờ bài thi được đặt trước mặt Huyền Mặc: "Chép bài của tớ đi."
Tên béo lập tức giật lấy một tờ: "Cảm ơn, lớp trưởng."
Huyền Mặc trả bài thi lại cho Hách Viện Viện: "Không, tớ muốn tự làm."
Hách Viện Viện lo lắng: "Nhưng chỉ có chút thời gian tự học buổi sáng, cậu làm kịp không?"
Huyền Mặc: "Chắc là được."
Với thần thức của cậu, đọc hiểu sách chỉ mất vài phút, làm bài chắc cũng không lâu lắm.
Hách Viện Viện không tin Huyền Mặc có thể làm xong bài trong mấy phút buổi tự học ngắn ngủi, nghĩ rằng cậu ta làm cho có lệ, đáp án đúng sai cũng không cần biết. Cậu ta thà viết lung tung còn hơn là chép đáp án của mình, là vì chướng mắt mình sao?
Sắc mặt cô bé lập tức trở nên khó coi, cúi gằm mặt bắt đầu thu mình lại.
Đúng vậy, ngoài việc học hành khá một chút, thì cô có điểm nào khiến Triệu Huyền phải để ý?
Nàng là Triệu Huyền, chắc chắn sẽ không thích một cô bé tầm thường như mình đúng không?
Hốc mắt Hách Viện Viện đỏ hoe, nhưng Huyền Mặc không hề để ý.
Cậu đang đọc sách, học kiến thức đây, phải nhanh chóng hiểu hết mới làm bài tập được chứ!
Sau giờ tự học buổi sáng, Huyền Mặc đã hoàn thành xong hai bài kiểm tra, nộp bài đúng hạn.
Nhưng sau tiết hai, bạn cùng bàn của cậu bị đổi, thay bằng một nam sinh, Hách Viện Viện bị chuyển ra chỗ cách cậu một khoảng, còn ở phía trước cậu hai hàng ghế, không quay đầu lại sẽ không thấy được.
Trên giao diện game hiển thị, nhiệm vụ công lược Hách Viện Viện thất bại.
Huyền Mặc gãi đầu, cậu còn chưa bắt đầu làm nhiệm vụ, sao đã thất bại rồi?
Nhưng thất bại thì thôi, cậu vốn không hứng thú với mấy trò tình yêu này, vào game chỉ là muốn xem thế giới game này có giống thế giới giải trí hay không, đã chuẩn bị tâm lý không thể qua ải từ trước rồi.
Buổi trưa Huyền Mặc không cần lo lắng việc ăn cơm, trường có nhà ăn, cậu cứ ăn ở trường, thậm chí buổi tối cũng có thể giải quyết ở trường.
Nhiều bạn học nhà gần trường, trưa và tối sẽ về nhà ăn, vì vậy nhà ăn ở trường quy mô không lớn, không nhiều loại món ăn, nhưng hương vị lại rất ngon. Vợ chồng chủ nhà ăn trước đây làm đầu bếp ở nông thôn, tay nghề còn giỏi hơn mấy người tốt nghiệp trường nấu ăn, đồ ăn đậm chất thôn quê.
Huyền Mặc rất hài lòng với đồ ăn ở căn tin, vừa ăn thịt kho tàu vừa gặm sườn xào chua ngọt, Huyền Mặc thấy đi học cũng rất ổn.
Tiểu thanh mai sáng nay giận dỗi tự đi học, nhưng đến trưa vẫn chờ Huyền Mặc tìm mình để cùng nhau về nhà. Nàng đã nghĩ ra kế, sẽ mời Huyền Mặc đến nhà ăn cơm.
Sợ Huyền Mặc ngại ngùng, tiểu thanh mai còn nghĩ sẽ bảo Huyền Mặc mỗi tháng đưa ít tiền ăn cho ba mẹ mình, như vậy sau này sẽ có thể ăn cơm ở nhà nàng.
Kết quả thì sao? Huyền Mặc lại một mình đến nhà ăn, không hề về nhà cùng nàng.
Buổi chiều tan học cũng vậy.
Tiểu thanh mai giận sôi người, quyết định sau này sẽ không thèm quan tâm đến Triệu Huyền nữa.
Cha mẹ tiểu thanh mai thấy con gái giận như vậy, vội vàng hỏi xem con có bị ai bắt nạt không.
"Triệu Huyền bắt nạt con." tiểu thanh mai tức tối nói.
"Cái gì? Ai dám bắt nạt con gái ta? !" ba của tiểu thanh mai định vào bếp lấy dao tìm thằng nhóc hàng xóm tính sổ.
Hừ, ông vốn đã không thích con gái mình suốt ngày đi tìm thằng nhóc đó, kết quả giờ thằng nhóc lại bắt nạt con gái ông, xem ông không dạy cho nó một bài học.
Mẹ của tiểu thanh mai vội vàng ngăn chồng lại, hỏi con gái: "Triệu Huyền bắt nạt con thế nào?"
Tiểu thanh mai: "Hắn chê mì con làm không ngon. Cả ngày hôm nay cũng không thèm đến xin lỗi con."
Mẹ tiểu thanh mai lập tức mắt sáng lên: "Nếu vậy, con cũng đừng tìm nó làm gì. Con gái phải e thẹn, không thể xuống nước trước."
Trước kia cha mẹ Triệu Huyền còn sống, mẹ tiểu thanh mai không phản đối việc con gái chơi với Triệu Huyền. Nhưng bây giờ thì, thôi vậy đi.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận