[Niên Đại] Năm Mất Mùa

Chương 95

Chương 95Chương 95
Nhưng khi đến lượt chia nhà cửa thì lại rất khó khăn. Nguyên nhân chủ yếu là người nhà của nhà này bị bệnh nặng và chết ở trên giường, sau đó là những tai họa lớn nhỏ không ngừng diễn ra, cũng không ai trong nhà chịu thu dọn xác. Người trong thôn cũng lo chạy tán loạn, không thèm để ý vẫn còn có một người chết đang nằm trên cái giường đất kial Chờ đến khi người dân trong thôn nhớ đến một cái cái xác chết già vẫn còn đang nằm trên giường thì thi thể của Lão Trương đã nằm trên giường hai ba năm rồi!
Một khoảng sân bụi bặm với một cái xác chết già cỗi nằm bên trong, cảnh tượng đó trông giống như là một bộ phim kinh dị. Cho dù có là người gan dạ đi nữa thì cũng không dám bước vào thu dọn!
Vì thế gia đình nhà họ Trương đã tổ chức một cuộc họp nhỏ để trao đổi và thương lượng, thế là bọn họ quyết định chia khoảng sân này cho hai gia đình, ai muốn căn nhà thì phải vào trong trước và đưa người chưa được an táng ra ngoài chôn cất.
Cha của Tiểu Xuân là Trương Đồng Tài đã tình nguyện nhận việc này, cắn răng đi vào để dọn dẹp hài cốt, sau đó cùng với một gia đình khác chôn cất Lão Trương trong phần mộ của gia đình họ Trương. Vì vậy nên nửa sân nhà đã thuộc về gia đình của Tiểu Xuân, cuối cùng thì gia đình họ cũng có một ngôi nhà đàng hoàng để sống!
Lý Như đã nhìn thấy ngôi nhà nơi mà thi thể đã nằm trong vài năm, theo cách nhìn của cô thì ngôi nhà nhỏ và dột nát, diện tích nhiều nhất chỉ hơn mười mét vuông, chiếc giường bằng đất mà thi thể nằm vẫn còn ở đó. Sau khi bà ngoại của Lý Như gả cho ông ngoại của Lý Như thì bà vẫn phải... sinh con ở trong căn phòng nhỏ này. Đứa trẻ đó chính là mẹ ruột của Lý Như, và vụ việc này đã trở thành tâm bệnh oán niệm cả đời của bà ngoại: Sinh con trên một chiếc giường đã từng có xác chết, rõ ràng bọn họ còn có một ngôi nhà sạch sẽ hơn cơ mài! Chuyện như vậy thì làm sao mà bà lại không hận chồng mình cả đời được chứ!
Đương nhiên là kể từ khi bà ngoại của Lý Như sinh con thì âm khí trong căn nhà nhỏ dường như đã tiêu tan đi rất nhiều. Dù sao thì khi Lý Như nhìn thấy cũng không có sợ hãi bởi vì mẹ của cô đã được sinh ra tại chỗ này! Khó tránh lúc đầu không có ai đồng ý dọn xác, hóa là là do mọi người đều nghe nói Lão Trương mắc một căn bệnh kỳ lạ!
Chuyện mà Trương Hồng Hà nhắc tới khiến Lý Như nhớ tới ngôi nhà đá nhỏ đó. Đồng thời cô cũng bắt đầu tò mò về gia đình của Lão Trương. Có phải chủ nhân ban đầu trong ngôi nhà đó của ông ngoại cô là mắc bệnh ho lao không? Vậy tại sao mà người đàn ông chết trên giường còn người phụ nữ lại bỏ chạy? Sau này cũng không có quay về nữa?
Sau khi Lý Như xuyên về đây, cô đã thử cố gắng thay đổi số phận vài lần. Lúc này trong lòng cô lại rung động: [Chuyện này mày không cần phải lo lắng, người trong thôn của chúng ta cũng không ngu ngốc, hơn nữa còn có Lão Mậu trưởng thôn phụ trách làm chủ. Ai có lương thực thì đưa lương thực, ai có người thì đưa người, không thể nói chỉ có vài gia đình đóng góp được!] Lúc này Trương Hồng Hà mới hài lòng nói: "Cứ như vậy đi! Đi thôi, chúng ta đi tìm trưởng thôn nói chuyện!"
Cô đi từ nhà này sang nhà khác không phải đã công cốc rồi sao? Ngoại trừ việc hỏi thăm tin tức ra thì cũng không có làm gì khác!
Lý Như nghĩ đến việc thổ phỉ đã đến thôn Tiểu Cao, thôn Cốc Đôi thì ở cách đó không xa, người dân trong làng chắc đều vừa kinh ngạc vừa sợ hãi. Để thảo luận về biện pháp đối phó thì cũng vừa hay có thể đến nhà của trưởng thôn để nghe cho rõ ràng, cô đi theo Trương Hồng Hà, dẫn một nhóm trẻ con hùng hổ đến nhà của Vương Lão Mậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận