[Niên Đại] Năm Mất Mùa

Chương 165

Chương 165Chương 165
Chuyện xảy ra đằng sau, những trưởng bối kia trong gia tộc của Lý Như nhắc tới đều có chút bất bình.
Vì sao chứ, con người lão tổ tông Lý Mai này, tốt bụng thì cực kỳ tốt bụng, nhưng cũng có chút tốt bụng quá mức rồi.
Ví dụ như, bà nuôi ba người con gái, Miên Hoa, Tiểu Kiển, Tiểu Lan.
Miên Hoa được gả vào Thạch Đầu viện của nhà họ Trương trong thôn.
Tiểu Lan ư, cô bé được gả cho Đại Lâm ở thôn ngoài tới.
Tiểu Kiển ở lại nhà, coi như là con gái duy nhất trong nhà, dựa theo quy tắc trong thôn, nhà cửa cùng đất đai trong nhà để lại, vậy thì đều là của Tiểu Kiển và chồng của cô bé. Cả đời lão tổ tông Lý Mai làm việc không giống với những người phụ nữ khác trong thôn, điềm tĩnh, vững vàng, có chủ kiến, nhưng cũng chính phần điềm tĩnh này khiến bà giữ lại người con gái không phải con ruột lại trong nhà, nhưng đáng tiếc, sau này người đàn ông kết hôn với Tiểu Kiển có tiền đồ, sau khi kiến quốc xong thì dẫn Tiểu Kiển vào thành, làm công nhân chính thức ở một xí nghiệp quốc doanh, hưởng phúc, gần như rất hiếm khi trở về thôn Cốc Đôi.
Trên thực tế, ở trong thôn phụng dưỡng lão tổ tông Lý Mai cả đời vẫn là cả nhà con ruột Tiểu Lan.
Sau khi lão tổ tông Lý Mai qua đời, lúc đó Miên Hoa khó sinh từ lâu không ở đây, đôi chị em Tiểu Lan và Tiểu Kiển không cùng cha cũng chẳng cùng mẹ này căn bản cũng không qua lại với nhau.
Dù sao, Lý Như thân là con cháu, từ trước đến nay chưa từng gặp qua người đời sau của Tiểu Kiển.
Cho nên nói, để Lý Như xem xét, việc tái giá này thật sự rất không cần thiết, đặc biệt là Tiểu Kiển nhà anh ta.
"Em trả lời như thế nào?"
Lý Như vội hỏi, bọn họ đều là người cùng một thôn, phải nói rõ ràng, để sau này chạm mặt nhau đỡ phải ngượng ngùng.
"Em nói là để em hỏi ý của chị đã."
Lý Xuyên Trụ cũng không coi trọng cha Tiểu Kiển, vợ anh ta mấy năm nay bị bệnh, sinh hoạt cũng chẳng suôn sẻ, nếu nhà anh ta có con trai, hai nhà ngược lại cũng có thể hợp thành một nhà.
Nhưng nhà anh ta lại sinh con gái, sau này càng không có con trai để dựa vào!
Tiểu Lan là con gái, Tiểu Kiển cũng là con gái, vậy con rể ở đâu?
Sau này ai dưỡng lão cho hai vợ chồng già?
Đây đều là chuyện phiền phức!
Hơn nữa anh ấy cũng biết tính nết của chị hai mình, không phải là bụng dạ hẹp hòi, đối với con ruột hay không ruột đều không thiên vị mấy, nhưng nếu chị ấy thành mẹ kế Tiểu Kiển, thì so với Tiểu Lan, dù đối với con bé kia có tốt đến đâu cũng sẽ thành chuyện nên làm, không giống như Miên Hoa, Miên Hoa là nhận nuôi, dù thế nào con bé cũng chỉ có thể dựa vào chị hai anh ấy, nhưng nếu là mẹ kế của Tiểu Kiển thì sao?
Làm gì tốt cũng thành chuyện nên làm, nếu có một chút không tốt thì sẽ lập tức bị người ta chỉ trỏ.
"Chú Mậu nói có lý, nhưng em cảm thấy chuyện này không ổn lắm. Nếu Tiểu Kiển là con trai thì còn không thành vấn đề, nhưng đều là con gái, chuyện này cũng không dễ làm." Nếu là con trai thì còn có thể gả Miên Hoa cho, hai nhà trở thành người một nhà, quá hoàn hảo.
Hai mí mắt của Lý Như giật giật, không ngờ Xuyên Trụ nhìn rất rõ ràng.
Bây giờ thời đại này, còn ở nông thôn, bọn họ không để ý cái gì mà yêu đương, tình ý, quan trọng là làm sao để chung sống lâu dài, đôi lứa nửa vời một chút cũng không xong, lại càng không có đàn ông trấn giữ thì càng khó.
"Mau từ chối cho chị, mẹ của Tiểu Kiển mới chết mấy ngày? Chị không muốn tạo nghiệt đâu! Chị lớn tuổi rồi, còn đi tìm nhà nào làm chỉ, sau này để Tiểu Lan kiếm một đứa ở rể là được rồi."
Xuyên Trụ thở dài một tiếng, đút tay vào hai túi, vừa đi vừa khuyên Lý Như.
"Nói là nói như vậy, nhưng lỡ như gặp phải người thích hợp thì sao, có thể tìm một tri kỷ cũng không tồi... Em thấy Dương Lão Cửu cũng khá tốt."
Lý Như tức khắc choáng váng: "Dương Lão Cửu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận