[Niên Đại] Năm Mất Mùa

Chương 188

Chương 188Chương 188
Lý Như vừa mới đoán ra, có lẽ lúc này quân hàm của Dương Lão Cửu không hề thấp, hai đẳng cũ mới đang trong quá trình quyết định chiến lược, tung tích và thông tin của Dương Lão Cửu cũng nên được giữ bí mật... Bởi vậy cũng không hỏi nhiều nữa, nói chuyện phiếm với đồng chí Hứa vài câu rồi tiễn khách.
Đồng chí Hứa tuy mới vào thôn ba ngày nhưng đã được rất nhiều dân làng quý mến nhờ tính cách dễ gần và tài ăn nói giang, giành được hảo cảm của thôn dân, ngày bọn họ đi, không riêng gì trẻ con, nhóm thanh niên ra tiễn, đến trưởng thôn bình thường không đi đâu mấy cũng ra tiễn bọn họ một đoạn đường, đồng chí Hứa cũng bảo đảm với mọi người, lần sau bọn họ sẽ không tới một mình nữa, mà sẽ mang theo đội tuyên truyền và đội y tế đi cùng! Đồng chí Hứa dạy mọi người hai từ mới này, đội tuyên truyền sẽ chuyên hát, diễn kịch, kể chuyện, giới thiệu các chính sách cho mọi người, tuy rằng thôn dân chưa từng gặp, nhưng nghe cũng có vẻ thú vị.
Còn đội y tế thì có đầy các bác sĩ sẽ kê đơn thuốc cho người dân!
Đội ngũ bác sĩ chuyên khám bệnh cho khe núi nghèo của bọn họ! Nghe nói còn không thu phí! Đây chẳng phải là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống sao?
Những năm qua, người dân trong thôn cơ bản là bệnh nặng chờ chết, bệnh nhẹ thì mặc kệ, có mấy người già có thể điểm huyệt mát xa xoa bụng, còn những bệnh khác... thì đều bó tay, bây giờ vừa nghe được hai ngày sau có bác sĩ tới, một ngày không biết phải lặp lại bao nhiêu lần. Người thôn Đông Bình và Tây Vương Trang cũng dặn thân thích ở thôn Cốc Đôi, khi nào đội y tế đến bảo báo tin ngay. Quà Dương Lão Cửu nhờ người đưa tới, Lý Như cũng không có suy nghĩ gì thêm, liền chia một số cho cháu trai và nhà Xuyên Trụ, để lại số muối và đường nâu còn lại dùng, còn kẹo thì chia hết cho ba đứa trẻ.
Đối với đồ ăn của mấy đứa nhỏ, Lý Như không hề keo kiệt chút nào, hoàn toàn là biết hôm nay không thèm quan tâm ngày mai.
Ngay cả Xuyên Trụ cũng có chút không vừa mắt, nói: "Chị hai, không thể chiều bọn trẻ như vậy được!"
Lý Như không nghĩ như vậy: "Để dành cũng chẳng để làm gì, còn không bằng đưa cho bọn trẻ."
Hai năm nay, đêm đến cô thường mơ về hiện đại, cô vẫn là một hướng dẫn viên du lịch còn non nớt, không lo cơm ăn áo mặc, công việc thoải mái, có cha mẹ, người nhà yêu thương.
Cô có một linh cảm mơ hồ, có lẽ việc cô xuyên tới đây, là có thời hạn, mà thời hạn này có lẽ cũng sắp đến rồi.
Liên quan đến những vấn đề quan trọng của đất nước, chẳng hạn như việc lập quốc?
Hay đó là một sự kiện lớn trong nhà, chẳng hạn như cuộc hôn nhân giữa Tiểu Lan và Đại Lâm?
Điều này cũng rất khó nói, vì vậy Lý Như đối xử với ba đứa trẻ rất ôn hòa, cô nóng lòng muốn giúp bọn họ giải quyết vấn đề tương lai sẽ gặp phải.
Hai anh em đang nói chuyện thì đột nhiên Cát Tiên Cần từ ngoài sân xông vào, kéo Lý Như đi theo.
"Nhị Mai, nhanh lên, tới giúp tôi, Hồng Anh sắp sinh rồi!"
Từ khi Hồng Anh gả cho con trai nhà họ Lưu, nhà họ Lưu chỉ có một đứa con này, hai vợ chồng ông Lưu đều khỏe mạnh, con trai thì có năng lực, làm việc cần mẫn hiểu chuyện, cưới vợ xong thì càng trưởng thành hơn, bọn họ một nhà bốn người, tuy đều là người làng khác nhưng cuộc sống của họ khá hơn mọi người nhiều. Năm ngoái Hồng Anh có thai khiến cả nhà vui vẻ không khép được miệng, nghĩ mọi cách tìm món ăn ngon cho con dâu, Cát Tiên Cần còn len lén nói với Lý Như, may mắn là kết hôn với nhà này, mà con gái cô ấy giờ được sống trong hạnh phúc.
Đang nói chuyện, Hồng Anh đã sắp sinh.
Lý Như nghe vậy cũng không nói thêm gì nữa, vội vàng đi theo Cát Tiên Cần về phía sau ngôi miếu đổ nát.
Kể từ năm chống giặc cướp ấy, gia đình Lưu Lão Xoa vẫn luôn sống trong mấy căn phòng ở sân sau của ngôi miếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận