[Niên Đại] Năm Mất Mùa

Chương 199

Chương 199Chương 199
Quả nhiên vừa nghe tới có khẩu phần lương thực, Trương Hồng Hà cười tủm tỉm nhảy xuống khỏi hòn đá, nhân lúc có người khám xong bệnh đi ra khỏi sân trở về sắc thuốc, vội vã lẻn vào trong, đảo mắt nhìn trái nhìn phải muốn tìm một chỗ trống, chỉ tiếc trước mặt bác sĩ nữ còn có một hàng dài người đang xếp hàng. Trương Hồng Hà liền nhanh trí, đi vào trong nhà bếp của nhà Vương Lão Mậu, vợ của Vương Lão Mậu đã không còn, con dâu cả của ông ta trông coi việc nhà, lúc này đang canh nước trà, Trương Hồng Hà nhanh chóng sáp tới gần.
Cô ta vừa nói ra đề nghị, con dâu cả nghĩ tới cha chồng mình đang lo không biết sắp xếp người ở như thế nào, tự dưng lại có người tình nguyện thì còn không tốt hay sao? Cô ấy vội vã đồng ý, nói sẽ để cho bác sĩ nữ kia đến ở nhà Trương Hồng Hà. Lý Như thấy Trương Hồng Hà có vẻ như đã thành công thì cười cười, quay đầu trở về nhà của mình.
Đến lúc ăn cơm chiều, bởi vì trong thôn có đội tuyên truyền và đội y tá tới, ba đứa trẻ ríu rít trên bàn ăn cũng coi như có chuyện để mà bàn tán rồi, đặc biệt là Tiểu Lan, miệng nói không ngừng, người bên cạnh đã ăn xong một bát cơm rồi, bát cơm trước mặt cô vẫn còn hơn phân nửa!
Lý Như chú ý quan sát hai đứa trẻ còn lại, phần lớn thời gian Miên Hoa đều đang nghe, thi thoảng mím miệng cười, Đại Lâm cũng đang nghe Tiểu Lan nói, nhưng sẽ nhắc lời cho cô ấy lúc cô ấy gấp gáp quên mất từ ngữ, ngược lại trông khá ăn ý. Khó trách sau này hai người trở thành vợ chồng, cả đời đều rất hoà thuận.
Ăn xong cơm chiều, hai đứa con gái một đứa rửa bát, một đứa thu dọn bàn ăn, nghe thấy bên ngoài có vài người cười cười nói nói bước vào trong sân.
"Chị dâu Nhị Mai, đã ăn rồi à?"
Đi đầu là đồng chí Hứa, cười cười chào hỏi với Lý Như, phía sau anh ấy còn có sáu người khác nữa, ngoại trừ đồng chí Kỷ, năm người còn lại đều không quen biết Lý Như. Lúc này, các ánh mắt đều đồng thời nhìn về phía Lý Như, nhìn đến mức mặt của Lý Như hơi nóng lên, nhanh chóng đứng dậy tiếp đón những vị khách tiến vào trong sân.
"Chị dâu Nhị Mai, tôi giới thiệu một chút, đây là..."
Đồng chí Hứa giới thiệu lần lượt năm người kia.
Chẳng cần nói, ba người của đội tuyên truyền kia đều là những thanh niên trẻ tuổi khoẻ mạnh, nhưng chiều cao lại rất không đồng đều, có cao, có thấp, còn có người vô cùng cường tráng, tướng mạo hơi thô ráp, nửa điểm cũng không nhìn ra phong thái của một người lính văn chương.
Thậm chí hai người của đội y tá kia, bác sĩ nam tầm bốn mươi tuổi, vừa đen vừa gầy lại ít nói, nhìn vô cùng nghiêm túc, nữ bác sĩ kia thì nhìn có vẻ như hai sáu hai bảy tuổi, mặt tròn mắt to, làn da hơi rám nắng, mặc một bộ quân phục, trông rất anh tuấn mạnh mẽ. Lúc trước khám bệnh cho người dân, Lý Như liền thấy, bất kể người tới xem bệnh là những người đàn ông già trẻ nhếch nhác hay những đứa trẻ nghịch ngợm nước mũi khắp người, nữ bác sĩ đều không tỏ ra chê bai, xem bệnh vô cùng nghiêm túc. Vì thế, lúc bắt gặp ánh mắt đánh giá vô cùng tỉ mỉ của nữ bác sĩ, cô cũng không để trong lòng, nghĩ rằng đây có lẽ là bệnh nghề nghiệp của nữ bác sĩ, nhìn thấy người nào cũng phải xem xét vài cái.
"Chị Nhị Mai, có thể để Tiểu Đỗ ở lại nhà chị mấy người được không? Đây là khẩu phần lương thực của Tiểu Đỗ."
Trong lòng Lý Như sửng sốt, không phải Hồng Hà đã nói sẽ để bác sĩ nữ tới nhà của cô ta sao? Đây là làm sao vậy?
Tuy nhiên sự kinh ngạc không biểu hiện ra bên ngoài, Lý Như nghĩ một chút rồi đồng ý.
Đồng chí Hứa và đồng chí Kỷ xem như là lần đầu tiên tới đây để triển khai công tác, tương lai nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, bọn họ thể nào cũng là cán bộ ở trấn trên của quê nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận