[Niên Đại] Năm Mất Mùa
Chương 191
Chương 191Chương 191
Trong phòng lại vang lên tiếng kêu thảm thiết của Hồng Anh, Lưu Lão Xoa cũng rất sốt ruột, thấy con mình ở đó hoảng loạn thì càng chóng mặt hơn, liền đi qua kéo thằng bé ra ngoài sân, tìm chuyện để nói.
"Hôm qua Hồng Anh đã nói gì với con?"
Con trai nhà họ Lưu lau nước mắt: "Hồng Anh nói lỡ như, lỡ như có chuyện không hay xảy ra, dặn dò con cái đừng quên ơn mẹ nuôi Nhị Mai."
Lưu Lão Xoa hừ một tiếng: "Nói mấy thứ này làm gì, suy nghĩ vớ vẩn!"
Sau đó lại gật đầu: "Dì Nhị Mai và chú Xuyên Trụ của con đều là người tốt, có ơn với cả nhà chúng ta, cha chắc chắn sẽ không bao. giờ quên."
Con trai nhà Lưu cũng gật đầu nói: "Còn nữa, Hồng Anh còn nói, sau này dặn dò đứa bé đừng cưới gả gì với nhà lão Chung ở thôn Đông Bình! Con đã đồng ý rồi."
Từ khi Hồng Anh gả tới đây, vừa có thể làm việc, vừa không nhiều lời kêu ca, lại hòa thuận với mẹ anh ta, chưa từng thấy cô ấy tức giận đỏ mặt với ai bao giờ, nhưng cứ hễ nhắc tới ông Chung thôn Đông Bình kia, Hồng Anh liền xụ mặt, cực kỳ đáng sợ.
Hồng Anh nói, lúc cô ấy và Hương Thảo chạy đến thôn Đông Bình, nhà đầu tiên đi ngang qua là nhà ông Chung, nhưng bà vợ ngang ngược của ông ta thà cho gà ăn vỏ khoai lang cũng không cho hai người bọn họ, cây táo họ hái rõ ràng gần nhà kia hơn, nhà đó còn chưa nói gì, ông Chung đã dẫn con trai đuổi theo đánh cô ấy và Hương Thảo, tay cầm một cây gậy sắt cao đến nửa người! Còn chuyên đánh vào mặt! Lúc này trên tai Hồng Anh vẫn còn một vết sẹo dài!
Gia đình xấu xa như vậy, chắc cô ấy cũng không có cơ hội báo thù. Nhưng Hồng Anh nói, từ sau khi cô ấy và Hương Thảo có thai, họ đã thề trước tượng thần, con cháu đời đời về sau cấm không được lấy con nhà ông Chung!
Câu này nói không sai, người nhà kia xấu xa như vậy, ai mà dám lấy con nhà đó chứ! Về sau, con trai con gái của anh ta đều phải ghỉ nhớ mối hận này, không bao giờ lấy con nhà ông Chung!
Lão Lưu sửng sốt một lát, sau đó gật đầu trong tiếng thét của con dâu: "Đúng vậy, nhà đó không phải là người tốt, không thể dây vào..."
Nhân tiện, không biết Vương Toàn Hữu đi đâu rồi?
Hôm đó chẳng phải đồng chí Hứa và đồng chí Kỷ đã nói rằng thành lập ủy ban nhân dân là có thể giải quyết mọi việc của toàn thôn, những kẻ có hành vi xấu sẽ cũng bị trừng phạt nghiêm khắc, những người phạm tội nghiêm trọng sẽ bị trừng phạt, còn bị đưa lên huyện xét xử!
Vậy những chuyện Vương Toàn Hữu đã làm, liệu có được xét xử không?
Mặc dù Hồng Anh đã dặn dò cả chuyện con cháu sau này, nhưng sau mấy giờ trằn trọc, cô ấy bình an sinh ra một bé trai nặng hai cân rưỡi, tuy rằng phòng sinh đơn sơ này sắp khiến Lý Như sụp đổ đến nơi rồi, khi đứa bé ra khỏi bụng mẹ, thứ đầu tiên tiếp xúc, nhìn có vẻ cũng khỏe mạnh, khóc rất to, sau đó dưới ngọn nến lập lòe, nằm ngủ ngon lành.
Hồng Anh uống một bát canh lớn, nằm trong chiếc chăn cũ, mệt mỏi ngủ thiếp đi, nhìn qua có vẻ cũng khá khỏe.
Lý Như quả thực là ngưỡng mộ cô gái này, mạng cứng thật đấy!
Phải biết rằng ở thôn Cốc Đôi, phụ nữ sinh con xong chết cũng nhiều, rất nhiều người góa vợ cũng là do vậy.
Lý Như từng nghe bà ngoại kể rằng trước khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, điều kiện sinh sản của nhóm phụ nữ trong thôn rất kém, sinh con như xuống địa ngục, người sống sót thì vô cùng khốn khổ. Chính vì vậy mà số lượng phụ nữ ở một số làng ít hơn nam giới rất nhiều, đàn ông cũng không dám nói gì vợ nên khi lấy vợ họ hoàn toàn không kén chọn, góa chồng, có con riêng, mang thai, đều vô cùng vui vẻ cưới về nhà, thậm chí có trường hợp hai anh em mới được cưới một người vợ, một số người cưới góa phụ, không chỉ dẫn ba bốn đứa con tới mà còn vác cả bụng bầu theo.
Trong phòng lại vang lên tiếng kêu thảm thiết của Hồng Anh, Lưu Lão Xoa cũng rất sốt ruột, thấy con mình ở đó hoảng loạn thì càng chóng mặt hơn, liền đi qua kéo thằng bé ra ngoài sân, tìm chuyện để nói.
"Hôm qua Hồng Anh đã nói gì với con?"
Con trai nhà họ Lưu lau nước mắt: "Hồng Anh nói lỡ như, lỡ như có chuyện không hay xảy ra, dặn dò con cái đừng quên ơn mẹ nuôi Nhị Mai."
Lưu Lão Xoa hừ một tiếng: "Nói mấy thứ này làm gì, suy nghĩ vớ vẩn!"
Sau đó lại gật đầu: "Dì Nhị Mai và chú Xuyên Trụ của con đều là người tốt, có ơn với cả nhà chúng ta, cha chắc chắn sẽ không bao. giờ quên."
Con trai nhà Lưu cũng gật đầu nói: "Còn nữa, Hồng Anh còn nói, sau này dặn dò đứa bé đừng cưới gả gì với nhà lão Chung ở thôn Đông Bình! Con đã đồng ý rồi."
Từ khi Hồng Anh gả tới đây, vừa có thể làm việc, vừa không nhiều lời kêu ca, lại hòa thuận với mẹ anh ta, chưa từng thấy cô ấy tức giận đỏ mặt với ai bao giờ, nhưng cứ hễ nhắc tới ông Chung thôn Đông Bình kia, Hồng Anh liền xụ mặt, cực kỳ đáng sợ.
Hồng Anh nói, lúc cô ấy và Hương Thảo chạy đến thôn Đông Bình, nhà đầu tiên đi ngang qua là nhà ông Chung, nhưng bà vợ ngang ngược của ông ta thà cho gà ăn vỏ khoai lang cũng không cho hai người bọn họ, cây táo họ hái rõ ràng gần nhà kia hơn, nhà đó còn chưa nói gì, ông Chung đã dẫn con trai đuổi theo đánh cô ấy và Hương Thảo, tay cầm một cây gậy sắt cao đến nửa người! Còn chuyên đánh vào mặt! Lúc này trên tai Hồng Anh vẫn còn một vết sẹo dài!
Gia đình xấu xa như vậy, chắc cô ấy cũng không có cơ hội báo thù. Nhưng Hồng Anh nói, từ sau khi cô ấy và Hương Thảo có thai, họ đã thề trước tượng thần, con cháu đời đời về sau cấm không được lấy con nhà ông Chung!
Câu này nói không sai, người nhà kia xấu xa như vậy, ai mà dám lấy con nhà đó chứ! Về sau, con trai con gái của anh ta đều phải ghỉ nhớ mối hận này, không bao giờ lấy con nhà ông Chung!
Lão Lưu sửng sốt một lát, sau đó gật đầu trong tiếng thét của con dâu: "Đúng vậy, nhà đó không phải là người tốt, không thể dây vào..."
Nhân tiện, không biết Vương Toàn Hữu đi đâu rồi?
Hôm đó chẳng phải đồng chí Hứa và đồng chí Kỷ đã nói rằng thành lập ủy ban nhân dân là có thể giải quyết mọi việc của toàn thôn, những kẻ có hành vi xấu sẽ cũng bị trừng phạt nghiêm khắc, những người phạm tội nghiêm trọng sẽ bị trừng phạt, còn bị đưa lên huyện xét xử!
Vậy những chuyện Vương Toàn Hữu đã làm, liệu có được xét xử không?
Mặc dù Hồng Anh đã dặn dò cả chuyện con cháu sau này, nhưng sau mấy giờ trằn trọc, cô ấy bình an sinh ra một bé trai nặng hai cân rưỡi, tuy rằng phòng sinh đơn sơ này sắp khiến Lý Như sụp đổ đến nơi rồi, khi đứa bé ra khỏi bụng mẹ, thứ đầu tiên tiếp xúc, nhìn có vẻ cũng khỏe mạnh, khóc rất to, sau đó dưới ngọn nến lập lòe, nằm ngủ ngon lành.
Hồng Anh uống một bát canh lớn, nằm trong chiếc chăn cũ, mệt mỏi ngủ thiếp đi, nhìn qua có vẻ cũng khá khỏe.
Lý Như quả thực là ngưỡng mộ cô gái này, mạng cứng thật đấy!
Phải biết rằng ở thôn Cốc Đôi, phụ nữ sinh con xong chết cũng nhiều, rất nhiều người góa vợ cũng là do vậy.
Lý Như từng nghe bà ngoại kể rằng trước khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, điều kiện sinh sản của nhóm phụ nữ trong thôn rất kém, sinh con như xuống địa ngục, người sống sót thì vô cùng khốn khổ. Chính vì vậy mà số lượng phụ nữ ở một số làng ít hơn nam giới rất nhiều, đàn ông cũng không dám nói gì vợ nên khi lấy vợ họ hoàn toàn không kén chọn, góa chồng, có con riêng, mang thai, đều vô cùng vui vẻ cưới về nhà, thậm chí có trường hợp hai anh em mới được cưới một người vợ, một số người cưới góa phụ, không chỉ dẫn ba bốn đứa con tới mà còn vác cả bụng bầu theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận