[Niên Đại] Năm Mất Mùa
Chương 126
Chương 126Chương 126
Tuy rằng Lý Như không hiểu đồ cổ, nhưng chương trình giám bảo* hiện đại lại nổi tiếng như vậy, cô cũng xem không ít, đại khái biết một ít da lông.
*giám bảo: kiểm nghiệm bảo vật
Cái hộp gỗ này, được làm hoàn toàn bằng gỗ, hẳn là gỗ lim già, hơn nữa tay nghề này, hoa văn điêu khắc này... Hình ảnh lúc trước bị mấy người phụ nữ làm ầm ï tỏ vẻ không nhận ra, thì ra là Tiểu Triện*.
*Tiểu Triện - hệ chữ viết: Chữ viết con dấu nhỏ, hay chữ viết Tần, là một dạng thư pháp cổ xưa của Trung Quốc. Nó đã được tiêu chuẩn hóa và ban hành như một tiêu chuẩn quốc gia bởi chính phủ của Tần Thủy Hoàng, người sáng lập ra triều đại Tần của Trung Quốc.
Lý Như mơ hồ nhìn ra, phía trên hẳn là có một chữ phượng, nhưng những chữ khác, hoàn toàn không nhận ra.
Có cái gì đó phảng phất lóe lên ở trong lòng cô, đi qua, trong phòng lúc này rối loạn người đến người đi, cô cũng không rảnh suy nghĩ kỹ, đặt đồ lại trên nắp rương nhà họ Trương, lặng lẽ lui đi.
Về đến nhà, Lý Như tỉ mỉ kể chuyện của nhà lão Trương.
Nếu như Lai Hoa là bởi vì lương thực trong nhà không đủ, chồng lại bệnh xiêu vẹo không ổn, lúc này trong đầu mới nổi lên ý niệm cuỗm tiền bạc bỏ chạy, ngược lại cũng có thể hiểu thông suốt, vì sao trong sân nhỏ dưới tàng cây Bách lớn, vậy mà lại có một bộ hài cốt lâu năm không có người thu dọn.
Lý Như nhớ lại những câu chuyện mình biết, những câu chuyện này hầu như cùng một tuyến thời gian. Cô có thể căn cứ vào thời gian để chuẩn bị, nhưng không biết có phải vì có một số con bướm* như cô hay không, có một số chuyện không phát sinh, có một số việc lại xảy ra sớm, có một số việc...
*con bướm mà nu9 đề cập là muốn nói về hiệu ứng cánh bướm
Chuyện thôn Tiểu Cao bị thổ phỉ cướp sạch, là bị trì hoãn sao? Đại khái khoảng 20 ngày?
Dù sao nếu như không phải thôn Tiểu Cao đã chuẩn bị trước, có lẽ lần đầu tiên đã để cho bọn thổ phỉ đắc thủ...
Vậy tính ra, lúc này, hẳn là Đại Lâm đã tìm được một túi lương thực cứu mạng ở trong núi, dần dần chuyển biến tốt đẹp.
Đó là một túi bột mì!
Trong lòng Lý Như khẽ động, cân nhắc có phải cũng nên tìm thời gian tới khe núi phía Tây đó, nói không chừng còn có thể có thu hoạch... Nhưng điều này cũng có nghĩa là thảm họa khủng khiếp nhất trong những năm mất mùa sắp đến, trong chốc lát là tới!
Trong năm mất mùa thiếu lương thực, ở khe núi hẻo lánh, trước mặt thiếu niên sắp. chết đói, xuất hiện một túi bột mì trắng tinh, loại trải nghiệm này nghe có vẻ thần kỳ giống như cậu bé nghèo đột nhiên giàu có.
Vì vậy, vấn đề là.
Cái túi bột mì này đến từ đâu?
Chưa nói đến ở thôn phụ cận có người hay không, cứ coi như có gia cảnh giàu có tích góp được một túi như vậy, vậy thì cho dù thế nào cũng không nên bỏ vào trong khe núi sâu này chứ?
Sau đó ông cố Đại Lâm tự mình suy nghĩ lại, cảm thấy túi bột mì kia có thể có liên quan đến quỷ binh Nam Đảo.
Khu vực thôn Cốc Đôi, hai tỉnh giao nhau, nằm ở nơi hẻo lánh, giao thông cực kỳ bất tiện, không nói đến việc lạc đường hay không, con đường quanh co đi lên vách núi kia đối với người quen đường còn có nguy hiểm đến tính mạng... Điều này chắc chắn có cả mặt tốt lẫn mặt xấu.
Vì vậy, những ngôi làng nhỏ này, nuôi sống người dân không phải là khó khăn, nhưng không thể có gia đình giàu có được.
Cũng bởi vì quá mức hẻo lánh, lại không có khoáng sản gì, không phải là nơi tranh chấp của các nhà binh pháp, ngoại trừ thảm hoạ ở Trung Nguyên cả trăm năm trước, khu vực thôn Cốc Đôi này chưa từng có quân đội tới, nhưng vào năm 43 quỷ binh Nam Đảo lại phá vỡ đoạn kỷ lục lịch sử này.
Bản thân Lý Như đôi khi cũng buồn bực, quỷ binh Nam Đảo tốn nhiều thời gian như vậy tới thôn Cốc Đôi quê mình, rốt cuộc muốn cái gì?
Tuy rằng Lý Như không hiểu đồ cổ, nhưng chương trình giám bảo* hiện đại lại nổi tiếng như vậy, cô cũng xem không ít, đại khái biết một ít da lông.
*giám bảo: kiểm nghiệm bảo vật
Cái hộp gỗ này, được làm hoàn toàn bằng gỗ, hẳn là gỗ lim già, hơn nữa tay nghề này, hoa văn điêu khắc này... Hình ảnh lúc trước bị mấy người phụ nữ làm ầm ï tỏ vẻ không nhận ra, thì ra là Tiểu Triện*.
*Tiểu Triện - hệ chữ viết: Chữ viết con dấu nhỏ, hay chữ viết Tần, là một dạng thư pháp cổ xưa của Trung Quốc. Nó đã được tiêu chuẩn hóa và ban hành như một tiêu chuẩn quốc gia bởi chính phủ của Tần Thủy Hoàng, người sáng lập ra triều đại Tần của Trung Quốc.
Lý Như mơ hồ nhìn ra, phía trên hẳn là có một chữ phượng, nhưng những chữ khác, hoàn toàn không nhận ra.
Có cái gì đó phảng phất lóe lên ở trong lòng cô, đi qua, trong phòng lúc này rối loạn người đến người đi, cô cũng không rảnh suy nghĩ kỹ, đặt đồ lại trên nắp rương nhà họ Trương, lặng lẽ lui đi.
Về đến nhà, Lý Như tỉ mỉ kể chuyện của nhà lão Trương.
Nếu như Lai Hoa là bởi vì lương thực trong nhà không đủ, chồng lại bệnh xiêu vẹo không ổn, lúc này trong đầu mới nổi lên ý niệm cuỗm tiền bạc bỏ chạy, ngược lại cũng có thể hiểu thông suốt, vì sao trong sân nhỏ dưới tàng cây Bách lớn, vậy mà lại có một bộ hài cốt lâu năm không có người thu dọn.
Lý Như nhớ lại những câu chuyện mình biết, những câu chuyện này hầu như cùng một tuyến thời gian. Cô có thể căn cứ vào thời gian để chuẩn bị, nhưng không biết có phải vì có một số con bướm* như cô hay không, có một số chuyện không phát sinh, có một số việc lại xảy ra sớm, có một số việc...
*con bướm mà nu9 đề cập là muốn nói về hiệu ứng cánh bướm
Chuyện thôn Tiểu Cao bị thổ phỉ cướp sạch, là bị trì hoãn sao? Đại khái khoảng 20 ngày?
Dù sao nếu như không phải thôn Tiểu Cao đã chuẩn bị trước, có lẽ lần đầu tiên đã để cho bọn thổ phỉ đắc thủ...
Vậy tính ra, lúc này, hẳn là Đại Lâm đã tìm được một túi lương thực cứu mạng ở trong núi, dần dần chuyển biến tốt đẹp.
Đó là một túi bột mì!
Trong lòng Lý Như khẽ động, cân nhắc có phải cũng nên tìm thời gian tới khe núi phía Tây đó, nói không chừng còn có thể có thu hoạch... Nhưng điều này cũng có nghĩa là thảm họa khủng khiếp nhất trong những năm mất mùa sắp đến, trong chốc lát là tới!
Trong năm mất mùa thiếu lương thực, ở khe núi hẻo lánh, trước mặt thiếu niên sắp. chết đói, xuất hiện một túi bột mì trắng tinh, loại trải nghiệm này nghe có vẻ thần kỳ giống như cậu bé nghèo đột nhiên giàu có.
Vì vậy, vấn đề là.
Cái túi bột mì này đến từ đâu?
Chưa nói đến ở thôn phụ cận có người hay không, cứ coi như có gia cảnh giàu có tích góp được một túi như vậy, vậy thì cho dù thế nào cũng không nên bỏ vào trong khe núi sâu này chứ?
Sau đó ông cố Đại Lâm tự mình suy nghĩ lại, cảm thấy túi bột mì kia có thể có liên quan đến quỷ binh Nam Đảo.
Khu vực thôn Cốc Đôi, hai tỉnh giao nhau, nằm ở nơi hẻo lánh, giao thông cực kỳ bất tiện, không nói đến việc lạc đường hay không, con đường quanh co đi lên vách núi kia đối với người quen đường còn có nguy hiểm đến tính mạng... Điều này chắc chắn có cả mặt tốt lẫn mặt xấu.
Vì vậy, những ngôi làng nhỏ này, nuôi sống người dân không phải là khó khăn, nhưng không thể có gia đình giàu có được.
Cũng bởi vì quá mức hẻo lánh, lại không có khoáng sản gì, không phải là nơi tranh chấp của các nhà binh pháp, ngoại trừ thảm hoạ ở Trung Nguyên cả trăm năm trước, khu vực thôn Cốc Đôi này chưa từng có quân đội tới, nhưng vào năm 43 quỷ binh Nam Đảo lại phá vỡ đoạn kỷ lục lịch sử này.
Bản thân Lý Như đôi khi cũng buồn bực, quỷ binh Nam Đảo tốn nhiều thời gian như vậy tới thôn Cốc Đôi quê mình, rốt cuộc muốn cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận