[Niên Đại] Năm Mất Mùa

Chương 170

Chương 170Chương 170
Sau khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, chỉ có một hậu duệ nhà họ Dương hoạt động ở căn cứ Tây Nam huyện Thấm Thành lãnh đạo người dân địa phương chiến đấu chống lại quỷ binh Nam Đảo, làm tâm phúc của bọn quỷ binh Nam Đảo huyện Thấm Thành tổn thất nghiêm trọng, bọn quỷ binh từng dùng bốn trăm bạc treo thưởng đầu người này.
Sau khi kiến quốc, vị hậu duệ nhà họ Dương này đã trở thành quân chức cao nhất trong quân khu cấp tỉnh.
Chỉ trong vài giây, những thông tin này chợt lóe qua đầu Lý Như.
Chẳng lẽ Dương Lão Cửu chính là vị kia?
Nếu đúng là như thế, vậy những gì Xuyên Trụ bói quả thật không hề thổi phồng! Toàn thân Dương Lão Cửu căng thẳng, hai mắt trừng to, vẻ mặt nghiêm túc đột nhiên nhiều thêm mấy phần cảnh giác: "Chị biết phủ Trung Dũng tướng quân sao?"
Trong huyện còn đang treo thưởng đầu anh ta đấy!
"Biết, chồng trước của tôi biết chữ, thích nhất là đọc truyện xưa, anh ấy thường lên huyện, biết rất nhiều nơi trên huyện Thấm Thành, tôi từng nghe anh ấy kể qua."
Thật ra, đối với vị lão tổ tông chết trẻ này, bởi vì ông ấy qua đời quá sớm, ngoại trừ Tiểu Lan vẫn còn chút ấn tượng, thì những con cháu khác đều chưa từng gặp qua, cho nên cũng không ai biết ông ấy là người thế nào, Lý Như chỉ tùy tiện bịa vài câu thôi.
Dương Lão Cửu giả vờ bình tĩnh, thở phào: "Thì ra là như vậy.”
Nếu Dương Lão Cửu thật sự là vị kia, vậy tương lai anh ta chắc chắn là đại quý nhân!
Suy nghĩ của Lý Như xẹt qua một giây, sau đó rất nhanh bị áp chế lại: "Nhà anh Dương ở phủ Trung Dũng tướng quân, vậy sao anh lại tới thôn Đại Nam?”
Dương Lão Cửu cười khổ nói: "Nói là phủ Trung Dũng tướng quân vậy thôi chứ thật ra ban đầu là một viện lớn, qua nhiều năm, một số viện đã bị tách ra, thuộc về nhà của người khác, cuối cùng chỉ còn lại chủ viện và từ đường. Vào năm thứ hai mươi tám có một huyện trưởng họ Dư tới, ông ta nhìn trúng phong thuỷ của cái viện kia, sau đó ép mua ép bán, nhà của bọn tôi đều là dân thường, huyện trưởng muốn mua sao dám không bán, cho nên bọn tôi đành phải rời quê hương đến thôn Đại Nam."
Lý Như cũng biết chuyện này, phủ Trung Dũng tướng quân vốn cũng không còn nhiều hậu duệ, sau này nhà họ Dương bị chia thành nhiều viện nhỏ, những người sống ở đó đều không phải họ Dương.
Dương Lão Cửu được xem là con cháu của dòng chính, trước giờ vẫn luôn ở chủ viện, thờ phụng từ đường* tổ tiên nhà họ Dương, mà vị Dư huyện trưởng được cử từ trên tỉnh xuống, nghe kể là ông ta lập nghiệp bằng kinh doanh than đá, tài đại khí thô*, dùng một vạn đồng bạc mua chức huyện trưởng, sau khi tới huyện Thấm Thành thì tác oai tác oái, cướp đất của dân, mà còn mê tín di đoan, không biết ông ta nghe lời ông đạo Sĩ nào mà nhìn trúng viện lớn nhà họ Dương, liên tục đe dọa nhà họ Dương phải bán lại cho ông ta. Sau khi mua lại thì tu sửa từng viện nhỏ thành một tổng thể, bên ngoài xây một cổng viện kiểu phương Tây, bên trong xây phòng cho ba phu nhân, sau đó ra lệnh cho từ trên xuống dưới giả trang thành quý tộc có thân thế mấy trăm năm.
*Từ đường thường được sử dụng để thờ cúng tổ tiên trong cùng một dòng họ, thường tính theo phụ hệ, có nghĩa là theo họ của cha. Ngay từ khi bắt đầu có phong tục thờ cúng tổ tiên thì đã xuất hiện nhà từ đường.
*tài đại khí thô: có tài nhưng khoe khoang, không coi ai ra gì.
Đương nhiên, kết cục của vị Dư huyện trưởng này cũng không tốt đẹp mấy, bị quân phiệt của phe khác kéo xuống đài, ông ta vốn còn đang tưởng sẽ sống phần đời còn lại an nhàn trong phủ Trung Dũng tướng quân, kết quả quỷ binh Nam Đảo tới, Dư huyện trưởng muốn đầu quân cho bọn chúng, chẳng những dâng ra phủ Trung Dũng tướng quân mà còn hi sinh hai thê thiếp của mình, nhưng dẫu vậy cũng không có kết cục tốt, bị người Nam Đảo. dùng kế ly gián khuyến khích con cái ông ta nội đấu với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận