Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 949: Gánh Chịu Nổi

Thần Dụ Thiên Vương cảm thán nói: "Những Khế Hồn Sư khác còn hận không thể thử thêm vài lần, vì sợ rằng sẽ mất đi cơ hội tiến hoá lần này. Ít người có thể nhìn nhận chuyện này giống như cậu!"
Vương Triệt nói: "Có lẽ là do tôi không phải là Khế Hồn Sư!"
Thần Dụ Thiên Vương đầu tiên là sững sờ, sau đó cô ta cười ha ha vài tiếng.
Vào lúc này, sau khi nghỉ ngơi được một hồi thì trên trần nhà lại truyền đến âm thanh máy móc chuyển động.
Ba khối Hồn Cốt của Thôn Thiên Thú lại lần nữa chậm rãi hạ xuống từ những cánh tay máy móc.
"Ngao!"
"Ngao!"
Một đám gấu trúc thấy vậy mà nhao nhao nhìn về phía trước.
Hùng Bảo nắm chặt tay gấu một chút, ánh mắt nó mang theo mấy phần tò mò mà nhìn về phía ba khối Hồn Cốt kia.
"Ngao ngao!"
Mấy con gấu trúc xung quanh dường như cảm giác được Hùng Bảo có chút không giống với chúng, vì nó không chỉ mặc quần áo rất đặc thù mà cái đầu còn bị hói.
Là đồng loại nên chúng nó đều cảm thấy Hùng Bảo rất kỳ lạ.
Bọn chúng đi tới vỗ vỗ vào vai của Hùng Bảo để biểu thị đừng sợ.
Hùng Bảo cười cười và cũng kêu ngao ngao vài tiếng đáp lại.
Sau một lát, nương theo một tia sáng bắn lên trên thân ba khối Hồn Cốt, các đồ án cổ xưa bắt đầu lấy ba khối Hồn Cốt làm trung tâm mà ánh sáng bắt đầu loé lên như ẩn như hiện.
Đồ án bị tan vụn và xương đùi phải lóe lên ánh hào quang chói mắt lần nữa, sau đó nó bắn ra vô số năng lượng sinh mệnh tựa như sao băng.
Từng tia lại từng tia năng lượng bắt đầu xông vào bên trong thân thể đám gấu trúc.
Ánh sáng này giống như điềm báo tiến hóa dần dần bộc phát từ bên trong thân thể đám gấu trúc.
Thân thể chúng lại phát sinh biến hoá lần nữa.
Nhưng rất nhanh sau đó, nhóm gấu trúc đã dần dần không chịu đựng được nữa nên ánh sáng trên thân chúng cũng dần dần tiêu tán, rồi thân thể chúng chậm rãi biến về nguyên dạng.
Vương Triệt thấy giống y hệt như trước đó chứ không có gì khác nhau.
Cùng lúc đó, một tia sáng cũng xông vào bên trong thân thể Hùng Bảo.
Lúc này mấy đôi mắt vẫn một mực chú ý nó liền nhao nhao ngưng đọng lại.
Chỉ thấy thân thể Hùng Bảo bỗng nhiên chấn động, nó lập tức nhìn xem mình một chút rồi lại nhìn qua mấy đồng loại bên cạnh.
Ừm... Hình như mình không có thay đổi gì cả?
Hùng Bảo hơi nghi hoặc mà gãi gãi đầu.
"?"
Hà Huyên thấy một màn này thì có chút ngây ngẩn cả người nói: "Sao nó lại không có bất kỳ biến hóa nào? Một chút điềm báo tiến hoá cũng không có! Chẳng lẽ nó có thể chịu đựng được sao?"
Thần Dụ Thiên Vương ngưng mắt nói: "Có lẽ là vậy! Thân thể con gấu trúc này mạnh hơn các con khác nhiều lắm!"
Vương Triệt cũng không cảm thấy có gì bất ngờ.
Vì cường độ thân thể lúc này của Hùng Bảo đã đạt đến một trình độ không theo lẽ thường.
Cụ thể không theo lẽ thường như thế nào thì đến Vương Triệt cũng nhìn không ra. Nguyên do đã lâu rồi Hùng Bảo vẫn chưa đối chiến cùng với Hồn sủng khác.
Nhưng thông qua những lần huấn luyện bình thường với Tiểu Mao Trùng thì anh vẫn tương đối rõ ràng.
Những con gấu trúc trong quảng trường này dù cho có tu vi hồn lực cao hơn nó đi nữa, nhưng đối với Hùng Bảo mà nói thì chỉ với một cái tát là chúng nó sẽ ngất xỉu mà thôi.
Bên trong quảng trường, những con gấu trúc ở xung quanh Hùng Bảo đều lần lượt ngã xuống.
Hùng Bảo đi đến chỗ con gấu trúc vừa rồi đã vỗ vào vai nó mà gầm gừ kêu lên vài tiếng.
Con gấu trúc kia nhìn Hùng Bảo vài lần và bộ dáng có chút yếu ớt, sau đó đầu nó nghiên một cái rồi lập tức ngất đi.
Hùng Bảo: "..."
Tất cả đồng bạn của mình hình như đều không được tốt lắm.
Có nhiều con gấu trúc đều đang khổ sở chống đỡ, tựa như muốn vượt qua giới hạn bản thân để hoàn thành tiến hoá.
Nhưng thật đáng tiếc, ý chí và thân thể của chúng dường như không mạnh như chúng nghĩ mà liên tiếp nằm rạp xuống.
Từng tia năng lượng sinh mệnh trong cơ thể bọn chúng cũng lần lượt thoát ra ngoài.
Ngay lúc những tia năng lượng sinh mệnh đang định trở về Hồn Cốt thì dường như chúng đã nhận ra cái gì mà ngưng trệ giữa không trung.
Khối xương đùi phải kia giống như có linh tính mà quay về phía Hùng Bảo.
Ý nó là vẫn còn một con gấu trúc ở đây chưa xỉu! Xông lên đi anh em!
Hùng Bảo phảng phất như nghe được cái gì mà lập tức sẵn sàng nghênh đón quân địch.
Ngay sau đó chính là vô số tiếng vun vút vang lên.
Những tia năng lượng sinh mệnh kia tựa như sao băng mà bắt đầu vọt về phía Hùng Bảo.
Ầm ầm ầm!
Khi năng lượng sinh mệnh xông vào bên trong thân thể Hùng Bảo, mỗi một tia đều làm cho thân thể nó chấn động một lần.
Một, ba, năm... mười... hai mươi... Càng ngày càng nhiều năng lượng sinh mệnh xông vào bên trong thân thể của Hùng Bảo.
Thời gian dần dần trôi qua, thân thể Hùng Bảo giống như là một ngọn đèn flash đang sáng rực lên.
Vô số ánh mắt thấy vậy mà đều ngưng trệ hô hấp.
Có vẻ như đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống như thế này.
Thân thể của Hùng Bảo tựa như một cái vật chứa to lớn mà không ngừng tiếp nhận những đòn xung kích của năng lượng sinh mệnh bên trong Hồn Cốt.
Hà Huyên thấy vậy mà có chút khẩn trương.
Bởi vì cô ấy biết Hùng Bảo là do Vương Triệt bồi dưỡng nên nó tuyệt đối sẽ không giống với những con gấu trúc khác.
Nhưng cô ấy thật không ngờ rằng nó lại có thể chịu đựng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận