Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 781: Đến Khu Căn Cứ Tạm Thời

Rất nhanh sau đó, đám người đã tìm được một vị quân sĩ.
Quân sĩ hỏi: "Các bạn là sinh viên từ châu Bắc Giang đến đây chi viện sao?"
Vị quân sĩ này đang mặc bộ quân phục đều đã ngâm nước, sắc mặt có chút tái nhợt.
Nhưng sau khi nhìn thấy một đoàn người của Vương Triệt và Thẩm Minh Loan thì liền hết sức cao hứng.
Quân sĩ lập tức báo cáo cho trưởng quan bên này.
Một vị nam nhân trung niên cũng mang vẻ mặt tràn đầy mỏi mệt mà đi tới, ông tôi nhìn xem một đoàn người Vương Triệt nói:
"Các bạn là sinh viên chuyên ngành nông nghiệp của học viện Lâm Hải sao? Giáo sư Vân của trường học các bạn đã nói với tôi như vậy nhưng chúng tôi bên này lại nghĩ rằng khi các bạn đi trên đường nhìn thấy tình huống nơi này thì đoán chừng đều sẽ trở về, mà chúng tôi thật không nghĩ các bạn sẽ còn tới!"
"Tôi họ Hồng, các bạn gọi tôi là Hồng trưởng quan là được rồi."
Nam nhân trung niên cười vui nhìn xem đám người.
Thẩm Minh Loan trực tiếp mở miệng nói: "Các vị có gì cần chúng tôi trợ giúp thì xin mời nói ra."
Hồng trưởng quan cũng không nói nhảm nên nói thẳng:
"Tốt! Các bạn tới rất kịp thời, bởi vì ruộng nước lân cận đã bị dìm ngập do sóng thần tạo thành dòng lũ quá khổng lồ, khiến cho rất nhiều công trình trong thành thị đều bị chia cắt. Lúc đầu trong thành thị đã có căn cứ chuyên môn lương thực dự trữ nhưng cũng nhận phải ăn mòn của nước biển."
"Chúng tôi chỉ miễn cưỡng bảo vệ một bộ phận lương thực dự trữ và lấy ra một bộ phận. Còn đại bộ phận đều bị nước biển làm ô nhiễm."
"Loại nước biển này có thành phần cực kỳ phức tạp, không chỉ có thể ô nhiễm ruộng nước mà một khi các cây trồng bị đụng vào thì chẳng mấy chốc sẽ bị hư thối. Nếu lương thực dã bị ngâm qua nước biển này thì đối với người bình thường mà nói sẽ có nguy hại rất lớn."
"Lương thực trong thành thị lại tương đối khan hiếm. Những thành thị khác ở lân cận thành Lâm Hải đều đã trực tiếp bị nhấn chìm tại đợt sóng thần thứ nhất. Lương thực được đưa tới mà không có gì bất ngờ xảy ra thì cũng cần thời gian một ngày mới có thể đến nơi."
"Các bạn là sinh viên ngành nông nghiệp nên sẽ am hiểu nhất về bồi dưỡng cây trồng, không biết các bạn có thể khẩn cấp thúc đẩy đơn giản một chút cây trồng để là thức ăn hay không?"
"Kiên trì cho đến gần nửa ngày là được."
"Tại góc đông bắc của thành thị bên này có địa thế hơi cao, nên một số nông hồn sư trong thành thị đã tạm thời xây dựng một khu căn cứ để trồng trọt. Những ngày qua đều là nhờ bọn họ thúc đẩy cây trồng, trợ giúp tiếp tế cho chúng tôi số lượng lớn tài nguyên nhằm cung cấp cho thành thị được hoạt động bình thường."
Hồng trưởng quan nói đơn giản một phen.
"Không có vấn đề!" Thẩm Minh Loan cùng các bạn học đều gật đầu.
Vì chuyện này chính là mục đích mà bọn họ tới này.
Bọn họ đã mang theo rất nhiều hạt giống cây trồng.
Bên trong Đạo Hồn Khí hệ không gian cũng không có chứa các loại đồ ăn, mà trực tiếp chứa đựng hạt giống.
Bởi vì đối với bọn họ mà nói hạt giống là đồ vật không thiếu, còn tài nguyên tiếp tế cỡ lớn như đồ ăn thì chỉ có chính phủ mới có thể làm đến.
Nhất là loại tài nguyên lương thực mà thành thị đang gặp phải tai nạn như này cần đến thì quả thực là một con số trên trời.
Hồng trưởng quan nói: "Vậy liền làm phiền các bạn rồi. Ngày mai hẳn là đã tốt lắm rồi. Tôi sẽ phái người mang các bạn đi."
Nói xong ông ta liền kêu tới một vị quân sĩ để mang theo một đoàn người Vương Triệt tiến về căn cứ tạm thời tại góc đông bắc.
Một cái thành thị thì loại khế hồn sư nào cũng đều có.
Mà nông hồn sư là tuyệt đối không thể thiếu.
Bình thường mấy ngành nghề trong thành thị đều sẽ có nông hồn sư của chính phủ tọa trấn.
Coi như gặp phải tai nạn thiên nhiên thì nhóm Khế Hồn Sư cũng sẽ có thể ở ngay trong thành thị mà tự cấp tự túc, nhằm để cho thành thị duy trì hoạt động trong thời gian dài.
Nhưng mà lần này lại đặc biệt xảy ra sóng thần cấp độ cao mà lại tới có chút đột nhiên.
Sau khi đi vào trong khu căn cứ, mảnh cây trồng nơi đây tương đối khổng lồ, khoảng chừng mấy ngàn mẫu.
Và địa phương này hẳn là nơi cao nhất trên cái đảo này.
Giữa không trung có từng luồng cường quang chiếu sáng, đại bộ phận là do hồn sủng hệ lôi điện phát điện ra nhằm vận chuyển các bóng đèn chiếu sáng.
Một bộ phận là một chút hồn sủng hệ hỏa làm nguồn sáng.
Và có những con hồn sủng hồn sủng hệ thủy không tính là cường đại đang tưới nước.
Nhưng cho dù là dạng này thì bên trong khu căn cứ này cũng vô cùng trống trải.
Thật ra số người cũng không ít, Vương Triệt còn nhìn thấy rất nhiều sinh viên của các học viện khác.
Ngay cả sinh viên ngành nông nghiệp của học viện tổng hợp Bắc Giang cũng đều có.
Cả đám đều đang thi triển Hồn kỹ để thúc đẩy cây trồng bên trong ruộng đồng.
Một chút nông hồn sư tương đối lợi hại sẽ đi làm chín hồn thực.
Những hồn thực này chủ yếu là dùng để chế tác các loại dược phẩm, nhằm giúp khôi phục hồn lực và thể lực, vân vân…
Để cung cấp cho các Khế Hồn Sư đang thủ thành bên ngoài.
Các bạn học đi thúc đẩy cây trồng phổ thông là được rồi.
Nhưng Vương Triệt nhìn qua tựa như không quá lạc quan...
Bạn cần đăng nhập để bình luận