Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1264: Đông Phương Diệu

Một nữ sinh ở bên trái Lý Vân Tụ bất đắc dĩ nói: "Vân Tụ tỷ, chị trực tiếp đề nghị dùng một chiêu bộc phát để quyết định thắng bại thì rất bất lợi cho chúng ta đó!"
Lý Vân Tụ lắc đầu nói: "Không đâu, thật ra sẽ có lợi nhất đối với chúng ta! Cậu ta không cần dùng đến con tiểu côn trùng kia nên trận này trăm phần trăm sẽ dùng thanh Từ Lực Kiếm! Em nhìn kìa, cậu ta nhảy xuống rồi đó!"
Vương Triệt cũng nhảy xuống theo, và Từ Lực Kiếm đặt gọn ở dưới chân anh.
Vương Triệt vững vàng rơi vào bên trong địa hình Long Tức Phong Vực.
Lý Vân Tụ nhỏ giọng nói: "Cái thanh Từ Lực Kiếm này bộc phát ra lực lượng cực kỳ mạnh, nhưng nó có nhược điểm sẽ tiêu hao bị rất lớn! Cho nên chúng ta cứ trực tiếp đánh ra át chủ bài là được rồi! Nếu bàn về năng lực phòng ngự thì đội ngũ chúng ta sẽ không thể so với đội ngũ của Dương Tiểu Đàn được, vì ngay cả Từ Lực Kiếm cũng đều không thể làm gì được bọn họ! Nếu không phải nó đã dùng một kiếm cuối cùng để chém nát địa hình thì nó rất có thể sẽ thua."
"Vì chúng ta có năng lực phòng ngự kém xa đội ngũ của Dương Tiểu Đàn, cho nên nếu đánh lâu dài thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì! Huống hồ ngay cả Dương Tiểu Đàn có loại cấp bậc phòng ngự kia mà cũng đều kém chút nữa đã bị công phá! Vì vậy một khi chúng ta bị nó dùng đến loại Hồn kỹ kiếm đồ đặc biệt kia và tăng thêm phân thân của nó, vậy chúng ta sẽ rất dễ dàng bị dần dần đánh tan. Nhưng các cậu đừng quên chúng ta còn có đại chiêu át chủ bài!"
Nói đến đây thì Lý Vân Tụ liền vỗ vỗ vào bả vai của nam sinh bên cạnh rồi nói tiếp: "Thế nào rồi Đông Phương Diệu? Cậu có lòng tin hay không?"
Đông Phương Diệu xấu hổ cười một tiếng và nói: "Áp lực thật lớn! Tôi chỉ là một vị sinh viên năm thứ nhất và tại thi đấu cá nhân chỉ miễn cưỡng là chú chim nhỏ xông ra tiểu tổ thi đấu thôi! Vân Tụ tỷ, chị bây giờ lại để cho tôi đối mặt với thanh Từ Lực Kiếm hơn 9000 năm tu vi hồn lực kia thì có phải là đã có chút không tốt lắm hay không?"
Lý Vân Tụ vừa cười vừa nói: "Cậu cũng không sử dụng Võ Hồn mà chỉ dựa vào hai con hồn sủng là đã có thể xông ra tiểu tổ thi đấu thì đã rất lợi hại rồi! Dù sao cậu cũng là tân sinh viên thiên tài có chiến lực đệ nhất của học viện Đấu Hồn chúng ta mà! Hãy tự tin lên!"
Đông Phương Diệu gãi gãi đầu và nhìn xem Vương Triệt ở phía đối diện, sau đó có chút ngại ngùng mà nói ra: "Tôi cảm giác hẳn là không có người nào có thể tự tin tại trước mặt vị kia đâu!"
Một nữ đội viên ở bên cạnh Lý Vân Tụ vừa cười vừa nói: "Đông Phương học đệ, chúng tôi đã đem cậu trở thành át chủ bài và vẫn giấu kín cho đến tận bây giờ đó! Lần này đội ngũ chúng ta có thể đoạt chức quán quân hay không thì chỉ phải xem ở cậu thôi! Vương Triệt đã trở thành nhân vật truyền kỳ tại thi đấu cá nhân, vậy cậu hãy suy nghĩ một chút nếu cậu có thể đánh bại cậu ta tại thi đấu đoàn đội thì cậu cũng sẽ được coi là một vị truyền kỳ khác!"
Đông Phương Diệu liên tục khoát tay, nói: "Tiểu Linh tỷ, chị cũng đừng nói giỡn với tôi như thế! Tôi không thể làm được đâu!"
Khương Tiểu Linh liền cười cười và liếc nhìn Lý Vân Tụ.
Chi đội ngũ này của bọn họ cũng rất đặc thụ, vì có hai người là tân sinh viên năm thứ nhất, còn hai vị khác là sinh viên năm thứ 4.
Nếu như không có học viện Lâm Hải thì hôm nay học viện Đấu Hồn sẽ là trường học chói mắt nhất toàn bộ Cúp Vương Giả!
Nhưng bây giờ thì...
Lâm Hi e hèm một cái rồi nói: "Các vị chuẩn bị xong chưa?"
Lý Vân Tụ khẽ gật đầu.
Một chiêu mạnh nhất sẽ là một chiêu mà bọn họ chuyên môn thiết kế cho Cúp Vương Giả!
Tại nơi xa, Vương Triệt đang yên tĩnh nhìn xem.
Giai đoạn chuẩn bị cho một chiêu mạnh nhất có khi còn dài hơn dùng một chiêu phân thắng bại, vì có thể trận đấu sẽ chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Thẩm Minh Loan ngưng trọng nói:
"Vương học đệ, anh bạn Đông Phương Diệu kia sẽ là hạch tâm mấu chốt của đội ngũ học tỷ Lý Vân Tụ đấy! Bởi vì cho đến trước mắt vị đội viên năm nhất này vẫn còn chưa thi triển qua Võ Hồn của cậu ta! Căn cứ theo tin tức mà chúng tôi nhận được thì Võ Hồn của Đông Phương Diệu chính là Võ Hồn hình người. Dù cho phẩm chất của nó không quá cao, nhưng nó lại có thể bộc phát ra lực lượng rất khổng lồ!"
"Tin tức này vẫn là do chúng tôi nghe được từ học viện Đấu Hồn bên kia! Mà cậu ta chính là tân sinh viên có chiến lực mạnh nhất của học viện Đấu Hồn."
Vương Triệt liền gật đầu.
Cậu ta không thi triển Võ Hồn mà chỉ dựa vào ba người Lý Vân Tụ để đánh tới hiện tại thì cũng đã đủ chứng minh đội ngũ này rất cường đại.
Vào lúc này, đối phương đã động thủ.
Hai người thi triển Võ Hồn trước tiên chính là Lý Vân Tụ và Lâm Hi.
Lý Vân Tụ là hạch tâm của đội ngũ, nhưng trên thực tế bản thân cô ấy cũng không phải là người phụ trách tấn công.
Võ Hồn của Lý Vân Tụ chính là Hồn Hoàn, đẳng cấp hồn lực là cấp 42. Lần này cô ấy thả ra hồn sủng là hồn sủng Cự Long - Bạch Ngọc Long có đại danh đỉnh đỉnh tại chiến khu Đông Hoa.
Và con Bạch Ngọc Long này đã có vạn năm tu vi hồn lực.
Từ vẻ ngoài để nói, loại Long tộc phi thường mỹ lệ này có vảy rồng và đầu rồng màu trắng tinh. Đôi mắt rồng giống như ngôi sao mà sáng chói vô cùng.
Nó là hồn sủng song hệ gồm hệ Long và hệ Thủy. Tại bên trong địa hình Long Tức Phong Vực này là nó như cá gặp nước, trên thân nó tản ra khí tức cường hoành khổng lồ.
Tiếp theo chính là Lâm Hi.
Cô ấy cũng không có thả ra hồn sủng mà chỉ yên tĩnh thi triển Võ Hồn.
Đó là một con cự điểu toàn thân thiêu đốt hỏa diễm!
Cửu Thiên Diễm Hoàng!
Nó tựa như một con thần thú cổ xưa bay ra từ bên trong thần thoại mộng ảo vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận