Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 169: Truy Tìm Bí Tịch Hồn Kỹ

Về phương diện tinh thần lực này, thầy giáo Trịnh cũng không có quá nhiều yêu cầu đối với Vương Triệt.
Ông ấy nói thẳng ra là Vương Triệt chỉ cần chậm rãi cảm ngộ là được, không có gì phải vội.
Cứ từ từ cảm ứng rõ ràng về hình thái Võ Hồn.
Nếu có thể tự chủ thức tỉnh Võ Hồn tại thời điểm kiểm tra, vậy liền có thể lấy được điểm số rất cao.
Mặt khác, thầy giáo Trịnh giao lưu rất nhiều về tình huống liên quan đến hồn sủng.
Ông ấy trầm ngâm nói:
"Ừm, con Lục Mao Trùng của em đã có hơn ba trăm năm tu vi hồn lực, theo lý thuyết mà nói, hẳn là nó đã có thể bắt đầu học tập một loại trăm năm Hồn kỹ."
"Mục tiêu của em không chỉ là thức tỉnh Võ Hồn, hẳn là em đang để ý đến Khải Huyền Cúp. Chỉ sau chuyến thám hiểm hồn thổ vừa rồi, mà con Lục Mao Trùng của em đã đạt đến ba trăm năm tu vi hồn lực, quả thật không tệ, xác thực tăng lên rất nhanh. Nhưng nếu không có Hồn kỹ thích hợp thì cũng không được."
"Vì so với độ khó của Khải Huyền Cúp, Khải Minh Cúp kia hoàn toàn không thể so sánh. Nếu chỉ dựa vào Hồn kỹ Vung Đuôi Kích và Hồn kỹ Phóng Tơ, vậy em sẽ đi không xa."
"Chính em đã có kế hoạch gì chưa?"
Vương Triệt suy tư mấy giây, rồi anh nói ra kế hoạch huấn luyện Hồn kỹ Trùng Ẩn cho Lục Mao Trùng với thầy giáo Trịnh.
Thầy giáo Trịnh nghe xong liền cảm thán nói: "Trùng Ẩn sao? Kế hoạch này của em cực kỳ tốt! Nhưng Trùng Ẩn là trăm năm Hồn kỹ hạch tâm hệ Côn Trùng, và còn là Hồn kỹ rất có tính chiến thuật. Em cảm thấy nó tốt thì tất nhiên những người khác cũng cảm thấy nó tốt."
"Mà trên thị trường cũng chỉ vừa mới xuất hiện bí tịch của Hồn kỹ Trùng Ẩn, nếu em muốn mua được sẽ rất khó."
"Nhưng nếu em không có bí tịch của Hồn kỹ Trùng Ẩn, mà muốn để cho Lục Mao Trùng học được Hồn kỹ Trùng Ẩn, vậy chuyện này còn khó khăn gấp mấy lần so với học tập Hồn kỹ Vung Đuôi Kích."
Thầy giáo Trịnh nói chuyện cực kỳ thực tế.
Vương Triệt cũng cảm thấy loại Hồn kỹ Trùng Ẩn này rất không tệ.
Mà hiện tại, những người bồi dưỡng hồn sủng cũng không có bao nhiêu kẻ đần.
Nên tự nhiên bọn họ đều có thể nhìn ra được tác dụng của Hồn kỹ Trùng Ẩn.
Bởi vậy, để có được bí tịch của Hồn kỹ Trùng Ẩn sẽ rất khó.
Chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích kia cũng là nhờ Vương Triệt rút thưởng xoay trứng mà ra.
Với loại Hồn kỹ hạch tâm này, một khi thị trường bán ra đều sẽ có giá rất đắt, mà chưa nhất định có thể mua được.
Nếu không có bí tịch của Hồn kỹ Trùng Ẩn, độ khó học tập sẽ càng cao hơn so với Hồn kỹ Vung Đuôi Kích.
Thầy giáo Trịnh trầm ngâm nói: "Cho dù có bí tịch của Hồn kỹ Trùng Ẩn, nhưng Lục Mao Trùng muốn chân chính học được Hồn kỹ Trùng Ẩn thì cũng là chuyện rất khó. Tuy nhiên, bên thầy có một cuộc thi đua, phần thưởng không chỉ có một khoảng tiền, mà còn có bí tịch Hồn kỹ rất ngon lành! Vậy em có muốn thử một lần hay không?"
Vương Triệt hỏi: "Cuộc thi gì thế thầy?"
Thầy giáo Trịnh trả lời: "Cuộc thi Phóng Tơ!"
"? ? ?"
Vương Triệt lập tức sững sờ.
Phóng Tơ mà còn có thi đua sao?
Đây là trò chơi gì?
Thầy giáo Trịnh e hèm một cái rồi nói: "Là như vầy! Em biết Công ty thời trang Mỹ Trùng không?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Em biết! Đó là một nhãn hiệu trang phục cho nữ giới ở châu Tây Nhạc chúng ta! Là một Công ty khá lớn! Quần áo của mẹ em cũng toàn là nhãn hiệu Mỹ Trùng."
Thầy giáo Trịnh giảng giải:
"Công ty thời trang Mỹ Trùng gần nhất đã dự định bán ra các loại trang phục cao cấp. Tuy nhiên, những hồn sủng hệ Côn Trùng mà nội bộ của bọn họ bồi dưỡng, sợi tơ mà chúng phun ra sau khi trải qua giai đoạn gia công, lại không quá phù hợp với yêu cầu. Thế nên bọn họ đã thông báo khắp châu Tây Nhạc, để phát ra lời mời đến các Khế Hồn Sư có hồn sủng hệ Côn Trùng, tham gia một cuộc thi Phóng Tơ."
"Nếu như có thể tìm tới một loại tơ thích hợp, bọn họ liền sẽ ký kết hợp đồng với Khế Hồn Sư đó. Chỉ cần mỗi tháng hồn sủng của Khế Hồn Sư đó phun ra một lượng tơ nhất định, vậy liền có thể đạt được một khoảng tiền lớn. Đồng thời, bọn họ còn sẽ cung cấp một cái bí tịch Hồn kỹ hệ Côn Trùng."
Vương Triệt: "..."
Anh nhìn về phía Lục Mao Trùng ở đằng xa, hiện tại nó đang cố gắng tập luyện Hồn kỹ Phóng Tơ một chút.
Ừm! Khá lắm! Con vật nhỏ này quả là có thể kiếm tiền!
Vương Triệt nhíu mày hỏi: "Nhưng cuộc thi này rất khó phải không thầy?"
Đều có Khế Hồn Sư tham gia, vậy loại tơ của Lục Mao Trùng có thể so sánh qua những vị Khế Hồn Sư có hồn sủng đạt tới hàng ngàn hàng vạn năm tu vi hồn lực kia sao?
Thầy giáo Trịnh nói:
"Cũng khó mà nói! Vì loại tơ mà người ta cần có yêu cầu đặc biệt. Nên cũng quan hệ không lớn cùng với tu vi hồn lực của hồn sủng. Bọn họ chỉ nhìn xem chất lượng sợi tơ có phù hợp với yêu cầu của bọn họ hay không thôi."
"Bởi vì bọn họ đi theo lộ tuyến trang phục cao cấp, nên đối với nhu cầu về số lượng sợi tơ là không lớn."
"Tham gia cuộc thi này, em vừa có thể huấn luyện hồn sủng, vừa có thêm thù lao.”
Vương Triệt gật đầu nói: "Vậy em sẽ thử một chút."
Vương Triệt đã có không ít phương pháp kiếm tiền, nhưng nếu phương pháp kiếm tiền chính quy này đã đến tay thì cũng không thể từ chối.
Vả lại, chủ yếu là cuộc thi này có ban thưởng bí tịch Hồn kỹ.
Mặc dù Vương Triệt không chắc mình sẽ thắng, nhưng dù sao có cơ hội vẫn tốt hơn là không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận