Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1367: Độc Chiêu

Huyết Tinh Địa Long giật nảy cả mình, hỏi: "Lão đại, ngài… ngài… ngài mất trí nhớ rồi sao? Ngài chính là Ma Cổ Mông bá chủ đại lục đã từng tung hoành tại thời viễn cổ! Sao ngài có thể quên được chứ?"
Nghe vậy mà trên mặt Ma Cổ Mông liền xuất hiện vẻ giật mình, sau đó hắn lập tức khôi phục hình thái cự thú cao lớn thông thiên như sơn nhạc. Bùn nhão trên người hắn trong nháy mắt đã bị chấn tan rồi hắn gầm thét lên: "Thì ra ta là Ma Cổ Mông! Ta hiểu được!"
Thần Quang Kình phát ra tiếng cười nhạo, nói: "Ma Cổ Mông, mày đường đường là bá chủ đại lục mà còn chơi cái thủ đoạn mất trí nhớ cấp thấp như vậy sao? Thế nào, mày không dám thừa nhận vừa rồi mày đã làm cái gì hả?"
Ma Cổ Mông hỏi: "Tao đã làm cái gì chứ?"
Thần Quang Kình lập tức láy ra trăm tấm Thủy Lăng Kính và tổ hợp chúng thành một tấm Thủy Lăng Kính to lớn, sau đó phát ra cảnh tượng vừa rồi.
Thần Quang Kình nói: "Mày nhìn xem thật kỹ một chút đây là ai? Đã ném mặt thú chưa?"
Sau khi xem xong thì Ma Cổ Mông liền trầm tư trong chốc lát mới hỏi: "Đây là tao à?"
Thần Quang Kình đáp: "Không sai!"
Ma Cổ Mông nói: "Tao thừa nhận đây đúng là tao! Nhưng mà vừa rồi tao đã mất trí nhớ nên sẽ không có quan hệ gì với tao ở hiện tại hết!"
Sau khi nói xong, Ma Cổ Mông nhìn về phía Vương Triệt nói: "Tôi có hơi nhớ ra một chứt! Ừm, tôi thừa nhận con gấu nhỏ này vẫn được! Cậu nhanh chóng hành động đi! Con Thủy Ma Thú kia đã nằm ở bên đó trong thời gian quá dài, đừng có lãng phí lực lượng của chúng tôi nữa!"
Vương Triệt nhìn xem Ma Cổ Mông điềm nhiên như không có việc gì mà thầm nghĩ: Những Hồn thú bá chủ này đã sống mấy vạn năm nên da mặt của bọn hắn cũng vô cùng dày.
Thần Quang Kình liền nghẹn họng, giống như hắn đã đánh một quyền vào trên bông mà không có tác dụng gì vậy.
Vào lúc này, Ma Cổ Mông đưa tay ra bắt lấy tấm Thủy Lăng Kính to lớn kia.
Nhưng mà Thần Quang Kình tựa như đã sớm có chủ ý, cho nên hắn liền trực tiếp thu hồi nó lại.
Ma Cổ Mông: "..."
Thần Quang Kình nói: "Nếu chuyện này đã không có quan hệ gì với mày thì một màn này tao sẽ lưu lại làm kỷ niệm là có thể! Mày sẽ không phải bởi vì thứ này mà còn muốn đánh một trận cùng tao chứ?"
Ma Cổ Mông liền lâm vào trạng thái đứng im và mặt không đổi sắc nói: "Không đến mức như vậy, dù sao chuyện đó đều không có quan hệ gì với tao nên mày cứ tùy ý."
Thần Quang Kình nói: "Tùy ý sao? Về sau ta cần để cho những sinh mệnh có trí tuệ kia tìm hiểu một chút về hình ảnh tạo vật chủ của bọn chúng mới được, đúng lúc đây chính là một cái tài liệu tốt, đến lúc đó ta sẽ đem một màn này truyền xuống cho bọn chúng xem."
Thần Quang Kình vừa nói xong thì cũng nuốt một ngụm Thủy Lăng Kính vào trong bụng.
Còn Ma Cổ Mông vừa nghe nói như thế thì sắc mặt hắn lập tức thay đổi, sau đó âm thanh của hắn vang lên ngập trời: "Cái tên ngốc kình này mày thử một chút xem!"
Bầu không khí liền trở nên yên tĩnh nặng nề.
Vương Triệt: "..."
Hùng Bảo liền chảy ra một trận mồ hôi lạnh, nó cảm giác hai vị tiền bối này thật sự quá phức tạp nên nó không thể hiểu nổi.
Dù Ma Cổ Mông đã giả mất trí nhớ nhưng cuối cùng cũng đã bị thất bại.
Không có cách nào khác vì chiêu này của Thần Quang Kình quá độc ác, cho nên Ma Cổ Mông không chịu nổi là phải.
Vương Triệt lập tức nói: "Được rồi, được rồi! Hai vị đừng có nhiều lời nữa, hiện tại ông cũng đã thể nghiệm một phen nên đã biết quá trình giao phó linh hồn rồi đúng không?"
Ma Cổ Mông lạnh lùng hừ một tiếng rồi ngồi xuống, sau đó hắn ôm tay trước ngực và thản nhiên nói: "Hừ! Vậy cũng chớ lãng phí thời gian nữa, cậu hãy hành động đi! Bên trong tên của con Thủy Ma Thú này có chữ ma nên nó sẽ có tính công kích cực mạnh. Tôi cảm thấy ban đầu nó tên là Thủy Linh Thú, nhưng bởi vì nguồn nước bị lây nhiễm nên mới biến thành Thủy Ma Thú và có hung tính nhất định! Về phần tại sao nó bị lây nhiễm thì đó là do máu của nó không tốt, ô uế đến không chịu nổi!"
Vương Triệt: "..."
Đây là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, lấy việc công báo thù việc tư. Vả lại còn rất thuyết phục nữa chứ.
Thần Quang Kình lạnh lùng nói: "Xéo đi! Đây là Hồn thú do tinh huyết của tao sáng tạo ra, nó và mày có quan hệ gì đâu chứ? Nếu muốn giao phó linh hồn cho nó thì cũng phải để tao tự mình giao phó! Tao cho rằng nó đã nhận lấy sự dụ hoặc của lực lượng tà ác nên đã phản bội biển cả, nhưng cuối cùng dưới sự ôm ấp của biển cả thì nó đã thay đổi triệt để mà hoàn toàn tỉnh ngộ. Sau đó nó liền dùng một cước đá văng lực lượng tà ác tự đại kia để trở về với sinh mệnh chi nguyên. Đồng thời nó cũng nguyện ý chuộc lỗi cho những sai lầm của mình mà thủ hộ cho một phương biển cả được bình an, và cả đời nó đều không được rời đi nơi đó!"
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt bất đắc dĩ quát lên: "Ngừng lại! Hai vị thiết lập những điều mà nó không trải qua thì sẽ rất phiền phức, vì đây cũng không phải là giao phó ý nghĩa sống cho nó mà là thiết lập thú sinh cho nó! Ý nghĩa sống không phải là như thế! Được rồi, để tôi sẽ tự mình làm đi!"
Sau đó Vương Triệt liền gật đầu với Hùng Bảo.
Hùng Bảo đưa tay làm ra một cái dấu hiệu OK. Rồi nó nhìn về phía Thủy Ma Thú và lần nữa triển khai Vô Tướng Tu Di Thần. Đồng thời bắt đầu thao tác dựa theo chỉ dẫn của Vương Triệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận