Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 822: Kiếm Chi Di Tích

Vương Triệt quét lại ký ức trong đầu.
Năm ngoái Phúc Thú xuất là một con Thiên Lân Thú.
Đây là Hồn Thú siêu phàm với lai lịch rất cổ xưa.
Đối với người bình thường mà nói, đó có thể là cơ hội duy nhất mỗi năm để có thể nhìn thấy được Hồn Thú siêu phàm.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì năm nay cũng như vậy.
Bình thường thì mỗi năm hay vài năm, hoặc là mười mấy năm sẽ đổi một con Phúc Thú.
Rồi sau đó sẽ lần lượt lặp lại.
Căn cứ vào trí nhớ của Vương Triệt, trước mắt mỗi năm xuất hiện ở chiến khu Đông Hoa chỉ có bốn con Hồn Thú siêu phàm.
Theo thứ tự là Thiên Lân Thú, Thất Thải Tường Vân, Cửu Ly Thần Hoàng và Vân Hải Thanh Long.
Xuất hiện nhiều nhất hẳn là Thất Thải Tường Vân.
Tiếp theo là Thiên Lân Thú, sau đó là Cửu Ly Thần Hoàng, và cuối cùng là Vân Hải Thanh Long.
Bốn con này đều là Hồn Thú siêu phàm.
Trong đó Vân Hải Thanh Long và Đế Thanh Long có vài phần quan hệ với nhau.
Đế Thanh Long là Quốc Thú của chiến khu Đông Hoa, tuy rằng huyết mạch của nó đã sớm diệt tuyệt và chỉ có thể coi như là tượng trưng.
Nhưng huyết mạch của Long tộc thì vẫn có sự tương tự.
Và con Vân Hải Thanh Long này chính là loại rồng giống với Đế Thanh Long.
Chỉ là huyết mạch khác nhau mà thôi.
Vương Triệt cười nói: "Dù không có tôi ra tay thì các vị cũng có thể đón một năm mới tốt đẹp mà! Các vị khẳng định cũng sẽ có biện pháp thôi! Đúng rồi, vị trí Di Thổ tại biển sâu tôi đã nghe được rồi, và đều đã được Thương Lãng Linh Thức nhớ kỹ. Đợi lát nữa để cho nó nói với các vị là được.”
Vẻ mặt của vị Vân Không Thiên Vương của Châu Loạn Hải kia đều là sự tươi cười, nói: “Nói như thế nào đi nữa thì bạn học Vương lần này thật sự đã lập được đại công! Cậu có thể giải quyết thật hòa bình được với Thần Quang Kình thì chính là chuyện tốt nhất.”
Bắc Minh Thiên Vương cũng cười nói: "Đúng vậy, cậu không cần phải khiêm tốn đâu! Cậu làm chủ nhân của Thanh Long Công Huân nên lần này Châu Loạn Hải có như thế nào đi nữa cũng phải lấy ra chút ít thứ tốt để cảm tạ cậu.”
Vân Không Thiên Vương cười to một tiếng rồi nói:
"Đó là điều tất nhiên rồi! Bạn học Vương, nếu cậu cần gì về tài nguyên hoặc là tài liệu tiến hóa thì đều có thể nói với tôi. Nước và đất của Châu Loạn Hải chúng tôi rất màu mỡ và cũng không kém hơn Châu Bắc Giang bên kia bao nhiêu đâu.”
"Bên trong Hồn Thổ cũng đã sản xuất ra đủ các loại tài nguyên và hồn thực hiếm thấy. Tôi cảm thấy ba con hồn sủng của cậu trước mắt chỉ có thanh Từ Lực Kiếm kia tựa như đã trải qua cải tiến, còn hai con còn lại đều chưa bắt đầu tiến hóa. Nếu cậu thiếu thứ gì thì cứ đề cập với tôi nhé.”
"Hơn nữa, hiện tại chúng ta đã biết được vị trí của Di Thổ tại biển sâu, vậy từ phương diện địa lý mà nói thì Di Thổ đó hẳn là thuộc về Châu Loạn Hải chúng tôi. Sau khi đón năm mới xong thì chúng tôi nhất định sẽ phái cường giả đến nơi đó thăm dò, và tình huống bình thường cũng có thể tìm được rất nhiều tài nguyên hiếm có.”
Vân Không Thiên Vương nói ra rất là nghiêm túc.
Ở giai đoạn đại học này mà Hồn sủng còn chưa tiến hóa thì thật sự rất hiếm thấy.
Theo ông ta cảm giác thì có thể là do Vương Triệt không đi theo con đường bình thường, cho nên đã thiếu đi một ít tài liệu tiến hóa hiếm có.
Giang Minh lắc đầu nói: "Lão Hải, ông không biết về tình huống của cậu ấy rất đặc thù rồi! Con Lục Mao Trùng kia đã đi theo con đường tiến hóa bằng Võ Hồn, còn con gấu trúc kia thì lại không thể tiến hóa được. Về con Từ Lực Kiếm của cậu ấy thì ngược lại chúng ta có thể cung cấp một nhóm vật liệu để cải tạo cho nó.”
Hải Vân Không nói: "Vậy cũng được, vật liệu cải tạo cho các loại hồn sủng hệ máy móc thì Châu Loạn Hải chúng tôi cũng không thiếu."
Vương Triệt trầm ngâm trong chốc lát thì thấy ý tốt của Thiên Vương là không thể chối từ, cho nên anh cũng không chần chừ nữa mà gật đầu đồng ý.
Vương Triệt trực tiếp viết ra một nhóm danh sách tài liệu cải tạo cho Từ Lực Kiếm, vì anh dự định kế tiếp sẽ lại cải tạo một phen cho Từ Lực Kiếm.
Vì sau khi Từ Lực Kiếm nhìn thấy Thương Lãng Linh Thức thì nó đã càng thêm hứng thú đối với việc cải tạo.
Không còn cách nào khác, do Thương Lãng Linh Thức quá ngầu!
Mà lại còn có thể chuyển đổi hình thức nữa chứ!
Từ Lực Kiếm biểu thị nó cũng muốn được như vậy!
Hải Vân Không tiếp nhận danh sách mà Vương Triệt viết ra và nhìn lướt qua rồi nói: "Mấy ngày sau tôi sẽ phái người đưa qua cho cậu."
Vương Triệt gật đầu và đang định tạm biệt ba vị Thiên Vương để rời đi.
Nhưng lúc này Giang Minh bỗng nhiên nói: "Đừng vội đi, tôi còn có một chuyện khác nói cho cậu biết."
Vương Triệt hỏi: "Chuyện gì vậy? Chuyện này có liên quan gì tới tôi sao?”
Giang Minh nói: "Đương nhiên là có! Vào nửa tháng trước ở biên giới phía bắc của châu Bắc Giang, chúng tôi đã phát hiện ra một khu di tích. Vô Phong Thiên Vương đã đi trước một bước để đến đó thăm dò, và mấy ngày nay vừa lúc đã có tin tức mới truyền đến.”
Vương Triệt suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Khu di tích sao? Là khu di tích gì vậy?”
Giang Minh nói:
"Đó là một khu di tích chôn cất vô số kiếm khí! Gọi là Kiếm Chi Di Tích! Căn cứ vào nghiên cứu của nhóm khảo cổ học mấy ngày nay, bọn họ xác nhận lịch sử xây dựng của khu di tích này là vào khoảng 2300 năm trước. Trong đó có các kiếm khí của Đông Hoa Cổ Quốc rất thịnh hành về kiếm đạo đã chế tạo ra! Nhưng lịch sử của chúng tương đối quanh co!"
"Hiện nay trong khu di tích đó đang lưu lại một lượng lớn kiếm phách. Trước mắt vẫn còn chưa mở cửa cho người bên ngoài vào nhưng không lâu nữa hẳn là sẽ mở ra thôi. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều Khế Hồn Sư tu luyện kiếm đạo, hoặc là hồn sủng có quan hệ với kiếm sẽ đi tới khu di tích đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận