Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1269: Phân Thắng Bại

Tại nơi xa, Từ Lực Kiếm đã không còn hình thái thạch kiếm, ánh sáng trên thân kiếm cũng đã ảm đạm. Nó nằm ngang ở trong hư không và đang lấy tốc độ chậm rãi mà rơi xuống.
Gặp vậy mà đám người liền chấn động trong lòng!
Thắng rồi!
Học viện Đấu Hồn thắng rồi!
Đông Phương Diệu thông qua quang vụ dần dần tán đi mà nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt cậu ta liền lộ ra vẻ vui mừng như trút được gánh nặng.
Mình đã hao hết tất cả Võ Hồn chi lực của đoàn đội và tăng thêm hồn sủng thì rốt cuộc đã thắng rồi sao?
Nhưng vào lúc này.
Bộp! ! !
Bên trong quang vụ có một cánh tay bắt lấy Từ Lực Kiếm đang rơi xuống.
Quang vụ dần dần tản ra và hiển lộ ra chủ nhân của cánh tay kia.
Đó chính là Vương Triệt!
Đám người liền sững sờ và nín thở lại khi nhìn thấy Vương Triệt.
Chỉ thấy Vương Triệt đang cầm lấy Từ Lực Kiếm và đứng sừng sững tại bên trong hư không với khuôn mặt bình tĩnh.
Đồng thời lông tóc của anh không hề tổn hao gì.
Thấy vậy mà Đông Phương Diệu liền biến sắc, mí mắt cậu ta trĩu xuống, vẻ mặt vui mừng như trút được gánh nặng kia trong nháy mắt đã biến thành vẻ mặt bất đắc dĩ.
Toàn trường ngay lập tức kinh ngạc một mảnh!
Vương Triệt thế mà không có việc gì sao?
Cậu ta gần như ở tại trung tâm vụ bạo nổ nhưng mà lại vô sự ư?
Chuyện này làm sao có thể?
Ngay cả Đông Phương Diệu có Võ Hồn hình người phụ thể cũng đều không thể chịu nổi mà!
Nhưng Vương Triệt đều không có Võ Hồn để phụ thể, vậy tại sao cậu ta có thể hoàn hảo không chút tổn gì?
Cũng không có mấy người biết được bên trong vụ bạo nổ cực hạn kia cụ thể đã xảy ra tình huống gì?
Nhưng giờ phút này, Vương Triệt hoàn hảo không chút tổn hại cũng đã tuyên cáo bên thắng lợi cuối cùng!
Năng lượng bạo nổ bên trong địa hình Long Tức Phong Vực dần dần tiêu tán, cuồng phong loạn lưu cũng biến thành gió nhẹ lướt qua.
Vương Triệt không có thụ thương là bởi vì anh đứng tại sau lưng Từ Lực Kiếm, cho nên mọi tổn thương đều bị từ trường do Từ Lực Kiếm sinh ra hấp thu gần hết.
Một chiêu vừa rồi thật ra là ngang sức ngang tài.
Dưới sự gia trì của kiếm trận Tam Lôi Quy Nguyên, tăng thêm thiên kiếp thần lôi và Thiên Lôi Trảm, cho nên Từ Lực Kiếm đã bộc phát ra lực lượng mạnh nhất hiện tại của nó.
Uy lực của Thiên Lôi Trảm có quan hệ với lôi điện chi lực, kiếm trận Tam Lôi Quy Nguyên sẽ đem tất cả lôi điện chi lực dung hợp lại và phối hợp với thiên kiếp thần lôi, sau đó mới chém ra Thiên Lôi Trảm.
Đây là một chiêu mạnh nhất mà bây giờ Từ Lực Kiếm có khả năng đạt tới.
Và hồn lực của nó liền tiêu hao sạch sẽ trong nháy mắt.
Chỉ là đối phương cũng không kém, thậm chí uy lực từ một chiêu kia của bọn họ còn mạnh hơn so với Từ Lực Kiếm!
Bởi vì song phương có tu vi hồn lực chênh lệch đến 1 vạn năm trở lên.
Tăng thêm lực lượng của rất nhiều Võ Hồn đã dung hợp lại, mà còn có linh hồn ý chí của tiền bối thời cổ, vì vậy một phát thương kia so với chiêu Thiên Lôi Trảm này sẽ mạnh hơn nhiều lắm!
Nhưng điểm mạnh nhất của Từ Lực Kiếm chính là sau khi nó tiến vào hình thái thạch kiếm, nó sẽ bộc phát ra khí tràng lực từ cường đại có thể thôn phệ chôn vùi các Hồn kỹ.
Lúc trước Tiểu Mao Trùng đã từng thí nghiệm bằng một phát Xoắn Ốc Hỏa Diễm Cầu bắn vào bên trong khí tràng lực từ của Từ Lực Kiếm, nhưng nó còn chưa rơi vào trên thân Từ Lực Kiếm thì đã trực tiếp biến mất.
Lại tăng thêm chiêu Kiếm Từ Phong Bạo, cho nên gần như có thể làm được hiệu quả hoàn toàn tiêu trừ uy lực của Hồn kỹ.
Chỉ là một thương kia của đối phương quá mạnh, trải qua khí tràng lực từ tiêu trừ về sau mà nó cũng vẫn như cũ có thể ngang sức ngang tài cùng với một kiếm này của Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt sờ lên Từ Lực Kiếm, nói: "Mi đã làm cực kỳ tốt! Nhưng con đường phía trước mà mi muốn đi sẽ còn rất dài!"
Muốn vượt qua đại cảnh giới để chiến địch mà còn là địch thủ chí cường vốn đã khó hơn lên trời.
Nhưng Từ Lực Kiếm có thể làm đến bước này thì cũng coi như nó đã phát huy ra lực lượng cường đại nhất của nó.
"Tư..."
Thân thể Từ Lực Kiếm toát ra từng đạo ánh sáng lấp lóe.
Tựa như nó đang cực kỳ hưng phấn.
So với kẻ không thích chiến đấu như Tiểu Mao Trùng thì Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo đều thuộc về dạng phần tử hiếu chiến.
Bình thường nó và Hùng Bảo hay đánh với Tiểu Mao Trùng mà cũng cực kỳ ra sức.
Vương Triệt mang theo Từ Lực Kiếm đi tới đài trọng tài, các vị đội viên còn lại đều bởi vì năng lượng bạo nổ mà văng ra khỏi địa hình Long Tức Phong Vực, và bọn họ đã sớm chờ đợi ở chỗ này.
Lý Vân Tụ hít sâu một hơi, nói: "Chúng tôi thua tâm phục khẩu phục! Thật không nghĩ tới cậu lại có thể thắng kiểu như vậy..."
Nếu như Vương Triệt ngã xuống thì bên thắng tất nhiên sẽ là bọn họ.
Vương Triệt nhìn xem chung quanh và lắc đầu, nói: "Thắng được miễn cưỡng mà thôi! Chiêu bộc phát này của các vị rất có ý tứ, giống như là bốn loại Võ Hồn dung hợp lại! Chỉ là khởi động còn quá chậm, nên khó trách tại sao các vị lại lựa chọn sử dụng loại phương thức này để cùng chúng tôi quyết thắng thua một trận."
Lý Vân Tụ bất đắc dĩ nói: "Rốt cuộc chúng tôi cũng không luyện tập chiêu này quá lâu! Nói thật với cậu, đây thật ra là một lần phối hợp hoàn mỹ nhất của chúng tôi đó! Trước đó tại thời điểm luyện tập chúng tôi có tỉ lệ thất bại rất lớn! Bây giờ chúng tôi có thể thành công hoàn mỹ như này đều là nhờ bên cậu đã gây áp lực quá lớn!"
Lâm Hi và Khương Tiểu Linh đều gật đầu.
Vừa rồi bọn họ rất là chuyên chú, hết thảy mọi thứ đều vô cùng thông thuận, nhưng không phải mỗi một lần đều làm được như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận