Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 859: Gia Thế Bí Ẩn?

Lâm Dương trầm giọng nói:
"Bây giờ hồn thổ lan tràn khuếch tán, phiền phức chính là núi lửa phun trào, và những con hồn thú hệ núi đá kia đã bị núi lửa bên trong hồn thổ ảnh hưởng, cho nên chúng mới có thể trở nên vô cùng nóng nảy như vậy. Coi như hồn sủng hệ hỏa thì cũng rất khó trong thời gian dài ngăn cản địa hỏa."
"Muốn khống chế sự lan tràn của địa hỏa thì nhất định phải dập tắt núi lửa phun trào mới được."
"Nhưng diện tích che phủ của núi lửa rất lớn cho nên sẽ khó có thể làm được."
"Linh Dũ Thiên Vương chính là Thiên Vương hệ Thủy Linh, tôi và cô ấy sẽ tạo ra một bản đồ hướng dẫn bên trong dãy núi Hoành Nhạc để trước tiên dập tắt và dẫn đường cho một bộ phận núi lửa. Nhưng địa hỏa lan tràn quá nhanh và quá nhiều, mà các núi lửa còn lại cũng đang không ngừng bắt đầu lan tràn, cho nên lượng công việc này là quá lớn."
Nhạc Tử Lân hỏi: "Chiến khu Trung Ương bên kia có tính toán gì không?"
Lâm Dương nói:
"Chiến khu Trung Ương để cho chúng ta tự ra quyết định. Ý kiến của tôi là qua ngày 15 tháng giêng khi Linh Dũ Thiên Vương hành động, chúng ta sẽ lợi dụng Đạo Hồn Đồ để khống chế lại phần lớn núi lửa. Nhưng bộ phận địa hỏa còn lại đã khuếch tán ra phạm vi quá lớn, nếu chỉ dựa vào một châu chúng ta là không được."
"Như vậy có thể tổ chức một trận thi đua hồn thổ để trực tiếp động viên Khế Hồn Sư trong chiến khu cùng nhau hỗ trợ ngăn chặn núi lửa lan tràn."
"Dạng này chúng ta sẽ có thể giảm đi áp lực. Thậm chí ban thưởng đều không cần chúng ta đưa ra, bởi vì núi lửa trong dãy núi Hoành Nhạc sẽ mang ra rất nhiều tài nguyên trong lòng đất."
"Một khi núi lửa dập tắt hoặc là bị dẫn đi, vậy nham thạch liền phía dưới sẽ mang ra có rất nhiều tinh thạch với khoáng thạch trân quý, và còn có hồn thực sinh trưởng trong nham thạch núi lửa, cùng với nồng đậm năng lượng hệ thổ và năng lượng hệ hỏa."
Hà Huyên nói: "Sau ngày 15 tháng giêng thì khoảng một tuần nữa là sắp đến khai giảng đúng không? Thời gian nột tuần này sẽ kịp sao? Những bạn học kia còn kịp thời tham gia không? Loại thi đua hồn thổ này muốn dập tắt núi lửa thì độ khó sẽ tương đối cao, ban thưởng tuy tốt nhưng khó làm được mục tiêu. Mà bình thường Khế Hồn Sư trung và cao cấp đều sẽ không tham gia."
Lâm Dương khẽ gật đầu nói:
"Quân chủ lực vẫn là sinh viên và Khế Hồn Sư cấp thấp thôi!"
"Chúng ta sẽ bố trí Đạo Hồn Đồ nên cũng không cần bao lâu, ba đến bốn ngày là đủ rồi.chiến khu Tinh Đấu bên kia không biết đã xử lý như thế nào về cái tình huống hồn thổ khuếch tán này, còn chúng ta bên này chỉ có thể xử trí như thế."
Nhạc Tử Lân đồng ý nói: "Biện pháp này thật ra không tệ, cũng coi là lợi dụng hồn thổ khuếch tán lần này! Tôi nhìn thấy nên quyết định như vậy và thảo luận chế định thật tốt và kỹ càng quy tắc là được rồi."
Còn lại rất nhiều đại lão của châu Tây Nhạc cũng nhao nhao gật đầu.
Vào lúc hoàng hôn, Vương Triệt mở to hai mắt.
Sau hơn nửa ngày tu luyện, sức mạnh của bách luyện hồn khí đã tăng lên không ít, việc hấp thụ Hồn Hoàn đã giúp anh đột phá hồn lực gần như tăng thêm một cấp.
Lúc tỉnh dậy Vương Triệt nhìn thấy Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo đang chơi đùa bên kia, chắc hẳn cả hai đã tu luyện gần xong hết rồi.
Khi chơiđùa Tiểu Mao Trùng đã dùng tơ trùng để bao vây Hùng Bảo, còn Hùng Bảo sẽ có nhiệm vụ tìm cách thoát ra.
Tiểu Mao Trùng không giây nào ngừng tay để hãm hại Hùng Bảo.
Tại bốn phía còn có nhiều sinh viên vây quanh nhìn xem.
"Bành! ! !"
Một tiếng động thật to và Hùng Bảo khẽ đẩy tay chân, mấy sợi tơ trùng trên người nó liền đứt ra.
Xung quanh liền vang lên một tràng vỗ tay ngay lập tức.
Trên mặt Hùng Bảo cũng lộ rõ một vẻ ngượng ngùng.
Vương Triệt: "..."
Thấy Vương Triệt đã dậy nên Tiểu Mao Trùng và Hùng Bảo mới dừng tay lại.
Vương Triệt lướt mắt nhìn các bạn học nói: "Bây giờ tôi phải về rồi."
Anh phát hiện trong ánh mắt của bọn họ đang có gì đó hơi khác thường, nhưng mà anh cũng chẳng hỏi gì nhiều.
Trên đường trở về, Hứa Hải Phong đi bên cạnh Vương Triệt trầm giọng hỏi: "Lão Vương, cậu nói thật với tôi đi, hơn 130 cái vảy rồng kia có phải của cậu hay không?"
Vương Triệt nói: "Cậu đoán xem!"
Hứa Hải Phong cười lớn nói: “Phải!”
Vảy rồng là bảo bối, cho dù đó là vảy rồng đã lột xác để lại thì nó vẫn là bảo bối.
Với cả số lượng nhiều như vật nên rất dễ bị người khác để ý.
Cho nên, bình thường khi thống kê thì mọi người chỉ báo ra số lượng chung, chứ không ghi chính xác là ai có bao nhiêu.
Nói chung là chỉ cần bản thân mình biết mình đang có bao nhiêu là được rồi.
Hứa Hải Phong nói:
“Hiện giờ trên Internet đang bùng nổ! Gần đây thành Thiên Tâm xem như là có chút tiếng tăm, vì vậy cậu vẫn nên cẩn thận một chút! Số lượng nhiều như vậy mà cậu lại là người nổi tiếng, nói không chừng sẽ rất dễ để cho người khác đoán được. "
"Bạn học thì không nói làm gì, nhưng trong lòng tôi vẫn có chút dè chừng."
"Nếu cậu có sáu đến bảy cái hay là mười mấy đến 20 cái, thì bọn tôi còn dám khoác loác khoe khoang ra ngoài."
"Nhưng mà vãi nồi cậu lại có nhiều cái như vậy, bọn tôi ai cũng sợ mà không dám lộ ra bên ngoài, vì sợ cậu sẽ bị hại"
Vương Triệt cười nói: "Không cần phải lo đến mức đó đâu, tôi có hậu thuẫn rất mạnh nên cùng lắm chỉ là ngấp nghé, rồi bọn họ cũng chỉ có thể mua từ tôi thôi."
Hứa Hải Phong cười mắng: “Biến đi, tôi đây còn không hiểu cậu sao? Câu mà còn có người bên trên nữa à? Đừng nói với tôilà cô chú của cậu đều là Thiên Vương ẩn dật nhé?"
"Hay cậu còn là con trai Thiên Vương gì đó! Ơ, đừng nói với tôi là cái Võ Hồn kia của cậu… Chẳng lẽ cậu thật sự là con của Thiên Vương sao? Còn cô dì chú bác của cậu cũng thật sự là Thiên Vương ư?"
Vương Triệt. "..."
Lâm Hi đi bên cạnh không nhịn được mà bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận