Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 866: Ba Loại Cự Thú Thời Viễn Cổ

Nhân viên nghiên cứu xem xét Hùng Bảo vài lần rồi nói: "Có phải do Huyết mạch đã được thức tỉnh không? Mấy tháng trước, học viện Lâm Hải truyền đến video trưởng thành cùng các loại số liệu nhưng cũng không có chỗ nào giống vậy."
Bởi vì Hùng Bảo được chuyển giao đến học viện Lâm Hải, nên cứ vài tháng một lần là học viện Lâm Hải sẽ báo cáo về tình huống của Hùng Bảo một cách cặn kẽ.
Hiển nhiên, bên tổng bộ nghiên cứu hồn sủng Tây Nhạc này cực kỳ chú ý tới tình trạng của Hùng Bảo.
Hà Huyên nói:
"Nếu huyết mạch đã thức tỉnh thì con Khí Hợp Trúc Hùng này liền phải tiến vào căn cứ ICU của chúng ta. Có thể cứu sống hay không đều không nói được, vậy làm gì còn có sức để mà đứng lên."
"Cự thú từ thời viễn cổ tất nhiên không có con nào yếu, chỉ cần huyết mạch thức tỉnh một chút thì sức mạnh đã cực kỳ khủng bố rồi."
Nghiên cứu viên có chút ngượng ngùng mà cười một tiếng.
Lúc này, Hùng Bảo đã lấy lại tinh thần mà nhìn Khí Hợp Trúc Hùng đang đứng ở xa. Nó có chút ngượng ngùng nhưng vẫn đi tới rồi kêu lên vài tiếng ngao ngao tỏ ý xin lỗi.
Nó muốn nói mình không phải cố ý.
Khí Hợp Trúc Hùng duỗi ra tay gấu muốn sờ đầu của Hùng Bảo nhưng lại vô thức rút về.
Sau đó nó cũng kêu vài tiếng ngao ngao để biểu thị mình không sao.
Vương Triệt hỏi: "Tức là các vị đã nghiên cứu ra huyến mạch của cự thú, nhưng cụ thể là huyết mạch của loại cự thú nào?"
Hà Huyên nói: "Không thể tìm ra cụ thể giống loài được, bởi vì thời gian quá xa xưa, mà huyết mạch của Hùng Bảo lại quá yếu kém, cho nên chúng tôi cũng chỉ kết hợp rất nhiều văn hiến cổ tịch và tiến trình văn minh lịch sử thì mới tìm ra có tầm ba loại huyết mạch cự thú tương tự."
Vương Triệt hỏi: "Ba loại nào vậy giáo sư?"
Hà Huyên nói: "Một là Hùng Phách Cự Thú nhất tộc! Tại thời đại viễn cổ chúng là Hùng Phách nhất tộc, là loài gấu chính thống duy nhất sở hữu huyết mạch cự thú. Bởi vì bản thân chúng chính là cự thú. Về sau Hùng Phách nhất tộc thuần chủng đã tuyệt diệt vào thời cổ đại. Gấu trúc hẳn là loài chiếm đa số trong bộ phận loài gấu, và trên lý thuyết bọn chúng đều sở hữu huyết mạch của Hùng Phách nhất tộc. Nhưng mà huyết mạch ngày nay đã quá loãng để có thể phân tích ra được."
Vương Triệt chưa bao giờ nghe qua loại huyết mạch này.
Hồn thú đã tuyệt diệt ở thời Cổ Đại thì ngay cả Hồn thú đồ giám thời cổ đại cũng không có.
Hồn thú ở bên trong vòng tay đồ giám của Vương Triệt đều là Hồn thú thời cổ đại còn chưa bị tuyệt diệt.
Hà Huyên nói tiếp: "Thứ hai là Hung Lão Thôn Thiên Thú. Đây là một loại cự thú cực lớn ở thời viễn cổ. Theo như truyền thuyết, bọn chúng có thể thôn phệ các loại năng lượng rồi tiêu hóa một cách kinh người. Khởi nguyên của loài gấu trúc có quan hệ chặt chẽ cùng với loài Thôn Thiên Thú này. Có lời đồn ràng gấu trúc đã kế thừa khả năng tiêu hóa vô cùng cường đại của Thôn Thiên Thú. Đây là loài vẫn còn tồn tại sau thời cổ đại, và cuối cùng đã trở thành gấu trúc thời hiện đại."
Vương Triệt cũng đã nghe nói qua về giống loài này.
Chủ yếu là anh nghe Không Thần Long nói qua.
Loại hồn thú này quả thật ăn rất tốt, vả lại chúng không kiêng kị cái gì cả mà cái gì cũng ăn được.
Chúng càng ăn thì càng mạnh, và về sau còn có thể cướp đoạt năng lực của đối phương nên mười phần biến thái.
Chúng cũng rất ưa sinh sản, so với Long tộc còn cao hơn... Bản thân Không Thần Long đương nhiên là đã cự tuyệt về tính ưa sinh sản của Long tộc.
Nhưng Thôn Thiên Thú xác thực rất ưa sinh sản, và chúng còn đặc biệt ưa thích bạn lữ là loại Hồn thú khác.
Cho nên Thôn Thiên Thú đã lưu lại rất nhiều Hồn thú tạp chủng, và không ít Hồn thú khi tìm hiểu về nguồn gốc đều nhìn thấy cái bóng của Thôn Thiên Thú.
Hà Huyên nói tiếp:
"Thứ ba là Thái Thản Cự Thú nhất tộc. Ở thời đại viễn cổchúng có thể dùng tay không xé nát Cự Long, đó là một loại Hồn thú vô cùng cường đại. Bọn chúng có năng lực mạnh mẽ và cũng giống như hồn sủng Long tộc, bởi vì quá mạnh mẽ nên khả năng sinh sản đều rất kém. Hiện tại ở Lôi Minh Hồn Thổ tại châu Bắc Giang vẫn còn có một con Thái Thản Cự Thú thuần chủng, nhưng để tiếp xúc với nó là chuyện cực kỳ khó."
"Vì sinh sản khó khăn cho nên cho nên huyết mạch còn sót lại của bọn chúng đều cực kỳ mạnh."
"Hiện tại chúng tôi chỉ phỏng đoán được có ba loại cự thú này thôi. Hùng Bảo muốn tiến hóa thì chỉ có thể từ ba loại huyết mạch cự thú này mà tiến hành. Bản thân tôi cho rằng loại thứ nhất sẽ có tỉ lệ lớn nhất."
Vương Triệt hỏi: "Nếu nó lựa chọn không tiến hóa thì sao?"
Hà Huyên không cần nghĩ ngợi mà liền nói: "Nếu không tiến hóa thì tuổi thọ của gấu trúc sẽ không quá cao. Cậu bồi dưỡng cho nó đến tu vi hồn lực bốn vạn năm thì sẽ là cực hạn. Chỉ có sau khi tiến hóa thì nó mới có thể đột phá giới hạn mà vào cấp bậc Hồn thú mười vạn năm."
Hồn sủng nào có thể bồi dưỡng đến cực hạn thì tất nhiên sẽ có quan hệ với tuổi thọ của hồn sủng.
Vương Triệt tự nhiên là biết điều này.
Cho nên Hùng Bảo sẽ phải tiến hóa.
Hà Huyên nói:
"Đối với Võ Hồn của cậu thì tôi cũng không quá hiểu biết. Nếu như Võ Hồn của cậu có thể giúp cho Hùng Bảo tiến hóa, vậy đây cũng là một con đường khác. Hoặc là cậu có thể thử đi tìm kiếm con Thái Thản Cự Thú kia xem. Tôi nghe được từ phía hiệu trưởng Lâm là lúc trước cậu đã có thể đánh lên tầng thứ 6 của Lôi Minh Hồn Thổ mà chỉ là khi đó cậu còn chưa có Hùng Bảo. Điều này có nghĩa là cậu cũng đã gặp con Thái Thản Cự Thú kia, và cậu có thể nhờ mấy vị Thiên Vương ra mặt để thuyết phục Thái Thản Cự Thú xem thử nó có thể thể giúp được Hùng Bảo hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận