Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 744: Lấy Đi Hỏa Chủng

Ngọn lửa cháy bùng lên, tơ trùng ngập trời và cùng vô số dây thừng cành cây quấn lấy nhau lần nữa!
Nhưng lần này, tơ trùng bùng cháy hỏa diễm lại không bị dây thừng cành cây của gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ kia thiêu cháy và đóng băng.
Mà ngọn lửa rực cháy trên tơ trùng ngược lại còn thiêu cháy hết dây thừng cành cây và hòa tan cho chúng từ từ mềm ra.
Tất cả dây thừng cành cây dài vô tận đều bị thiêu rụi hết.
Gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ rất kinh hãi, hoàn toàn không ngờ tới tơ trùng lúc này lại có uy lực cường đại như vậy.
Hoàn toàn khác một trời một vực so với khi nãy.
Hơn nữa, Hỏa Diễm trên các dây thừng cành cây hỏa diễm đều nhanh chóng bị hấp thụ và hoàn toàn không thể chống cự!
Chúng đã bị tơ trùng khắc chế!
Lục Mao Trùng hình thái Hỏa Diễm Chân Long ban đầu phun ra lưới trùng cũng có thể vây nhốt Thái Thản Cự Thú.
Tuy hình thể của gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ này còn lớn hơn mấy phần so với Thái Thản Cự Thú ban đầu, cành cây cũng dài như vô tận, tốc độ sinh trưởng lại cực nhanh, nhưng cũng không thể chống lại những tơ trùng này.
Cành cây bị thiêu rụi làm gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ trở nên yếu ớt.
Từ Lực Kiếm phát ra lôi quang, chém tới từng đạo lại từng đạo kiếm quang, lập tức chém đứt toàn bộ dây thừng cành cây đang quấn lấy xung quanh mình.
Sau đó nó trực tiếp bay về phía hào quanh màu xanh lục trên đỉnh đầu gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ.
Gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ còn muốn ngăn cản, nhưng Lục Mao Trùng lại liên tiếp sử dụng Hỏa Diễm để tấn công.
Giống như Lưu Tinh Chích Quang mà đạp lên hư không, dường như tấn công bằng Hỏa Diễm đã sắp biến thành Bạo Diễm Tiễn Đạp, lưu lại dấu chân hỏa diễm trong không trung để ngăn cản đòn tấn công của gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ.
Điều này đã tạo điều kiện cho Từ Lực Kiếm tiến công.
Từ Lực Kiếm bay vèo một cái là đã lấy được viên hỏa chủng hào quang màu xanh lục, rồi nó lập tức bay xuống lao vụt về phía Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng thấy vậy mà ánh mắt lóe sáng, râu rồng đang bùng cháy ngọn lửa phấp phới, và nó lại há miệng ra.
Một sợi tơ trùng rực lửa men theo các góc độ và trực tiếp bao quanh gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ.
Sau đó soạt một tiếng đã quấn chặt lấy nó!
Giọng nói già nua của gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ vang lên: “Dừng dừng dừng! Mi đã lấy được Hỏa Chủng rồi, đã qua ải rồi! Khảo nghiệm đã kết thúc!”
Lục Mao Trùng: “…”
Lục Mao Trùng hơi bất mãn mà nhìn gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ một cái.
Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung ẩn giấu trong tay Vương Triệt chấn động, long ảnh liền bay ra từ giữa trán Lục Mao Trùng và chui lại vào trong Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.
Lục Mao Trùng dần dần trở lại nguyên hình, tơ trùng rực lửa kia cũng dần dần biến mất.
Lục Mao Trùng nhảy vọt từ không trung lên trên người Từ Lực Kiếm một cách điêu luyện và cả hai bay về bên cạnh Vương Triệt.
Vương Triệt nhìn viên hào quang màu xanh lục kia, quả nhiên là một trái cây tràn ngập ánh áng màu xanh lục, khí tức dường như ngưng thành chất rắn, lại hình thành từng đường vân đẹp mắt trong không trung.
Vương Triệt cảm nhận được năng lượng sinh mệnh của nó dồi dào.
Vương Triệt thầm nghĩ: “Đúng là thiên tài địa bảo!”
Thứ đồ này rất tốt chẳng trách tại sao gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ lại thiết lập khảo nghiệm như thế.
“Chúc mừng cậu, thiếu niên nhân loại, cậu đã hoàn thành khảo nghiệm của Thiên Quan Hỏa Chủng.”
Giọng nói của gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ dường như có phần vui vẻ và cũng có phần cảm thán.
Trong tiếng cảm thán bao hàm niềm vui, và Thiên Quan Hỏa Chủng lần này đã kết thúc tại đây.
Hình ảnh trực tiếp bị cắt tại lúc này.
Nhưng những người xem hình trực tiếp tại sân vận động thủ đô Giang vẫn chưa thể định thần.
Trong đầu bọn họ vẫn đang nghĩ đến, sau khi Lục Mao Trùng biến hóa thành hình thái hỏa diễm rực cháy kia, tuy vẫn không giống như một con rồng khổng lồ, nhưng khí thế cực kỳ bá đạo và thực lực vô cùng đáng sợ.
Đặc biệt là chiêu phun tơ kia, hỏa diễm giống như mưa bay đầy trời và quấn lấy cây cổ thụ cao hơn trăm mét.
Thật khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi!
Hàng Tinh Không Vân truyền hình trực tiếp nên mọi góc quay đều vô cùng chuyên nghiệp.
Như lúc Lục Mao Trùng biến hình sẽ là hình ảnh quay gần sát, và lúc nó thi triển chiêu phun tơ thì hình lại ảnh kéo ra xa. Chưa đến một phút ngắn ngủi mà đã khiến cho vô số người xem đều cảm thấy giống như đang xem một bộ phim điện ảnh bom tấn vậy!
Phát sóng trực tiếp cũng đã kết thúc.
Vương Triệt cất đi viên Hỏa Chủng này và cảm nhận hồn lực còn dư lại.
Chỉ trong một lúc anh đã dùng đến một phần ba hồn lực.
Cùng với thực lực của Lục Mao Trùng càng mạnh, vậy hồn lực tiêu hao để tiến vào hình thái Chân Long cũng sẽ càng nhiều.
Gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ nhìn sang Lục Mao Trùng một chút, dường như đối với hồn thú có tuổi tọ cao như nó thì chẳng có chuyện kỳ lạ hiếm thấy gì mà chưa từng thấy qua.
Gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ hỏi: “Thiếu niên nhân loại, cậu tên là gì?”
Vương Triệt đáp: “Tôi tên là Vương Triệt, khảo nghiệm đã hoàn thành vậy ông có thể đưa chúng tôi ra ngoài được chứ?”
Gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ nói: “Vương Triệt à… đương nhiên là được rồi.”
Gốc Băng Linh Cổ Thần Thụ đã trở lại trạng thái ban đầu, sinh mệnh lực của nó quả thực rất kinh người, dường như cũng không có tiêu hao chút gì.
Cành cây của nó cũng đã mọc ra lại và vẫn rậm rạp như trước.
Nhánh cây hàn băng và hỏa diễm đều phân biệt ra hai bên, còn màu xanh lục trên đỉnh đầu vẫn không hề thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận