Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 112: Vết Tích Còn Lưu Lại

Quả là con Cầu Vồng Lộc Vương này đã ban cho Lục Mao Trùng lợi ích cực kỳ to lớn.
Chỉ một việc là đề cao tuổi thọ hạn mức cao nhất cho Lục Mao Trùng, thì giá trị đã khó mà lường được.
Chớ nói chi nó còn ban cho Lục Mao Trùng năng lượng sinh mệnh hệ Mộc, vì số năng lượng này còn nhiều hơn so với việc Lục Mao Trùng ăn hết đám lá cây thông sữa kia, và lấy được hết năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa ẩn chứa trong đó.
Mà đám lá cây kia còn phải từ từ ăn thì mới có thể hấp thu được năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa.
Nhưng con Cầu Vồng Lộc Vương này lại có thể trực tiếp ban cho, nên điều này mang tới chỗ tốt nhiều lắm.
Chưa kể Lục Mao Trùng còn có thể học được một chiêu trăm năm Hồn kỹ hạch tâm hệ Thảo Mộc.
Vương Triệt trầm tư nhìn về phía Lục Mao Trùng, anh cũng không biết nên nói là đứa bé này có vận khí tốt, hay là mình có vận khí tốt nữa.
"Khó trách vì sao những Khế Hồn Sư đều muốn đến vùng dã ngoại... Không nói đến việc tiến vào khu rừng Phù Không kia, mà chỉ là những khu vực dã ngoại như này, thì cũng đã có thể gặp được không ít kỳ ngộ rồi..."
"Nếu chỉ là tu luyện bình thường, vậy đừng nói đến chuyện tăng lên tuổi thọ hạn mức cao nhất, mà dù chỉ thu hoạch được năng lượng sinh mệnh hệ Mộc và học được một chiêu Hồn kỹ hạch tâm hệ Thảo Mộc kia, thì cũng đều là những chuyện vô cùng khó khăn."
Vương Triệt đạt được chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích và lá cây Thông Sữa Dương Tinh, cũng là do anh một đường chiến thắng rất nhiều đối thủ, và nhờ vận khí tốt nên anh mới rút thưởng ra được.
Nghĩ đến điều này, Vương Triệt liền cảm khái không thôi.
Từ biệt Cầu Vồng Lộc Vương, Vương Triệt tiếp tục hướng về phía vị trí khu rừng Phù Không để tiến lên.
Ngay sau khi Vương Triệt rời đi không lâu.
Lý Phó Quan lái một chiếc xe việt dã cải tiến chạy đến vùng thung lũng này.
Lý Phó Quan híp mắt lại, đưa mắt nhìn quanh bốn phía, nói:
"Khá lắm! Đánh chết nhiều con Ô Ô Hươu như vậy, và với loại thương thế này chắc chắn là do U Lâm Xà gây ra. Nhưng đây không phải là trận đấu bình thường, vì nếu như U Lâm Xà đã giết nhiều con Ô Ô Hươu đến thế, và nhìn vào vết cắn của nó, đã chứng tỏ nó không phải là U Lâm Xà hoang dã. Thì ra nó đã ngụy trang thành U Lâm Xà hoang dã."
"Những người kia thật sự chưa từ bỏ ý định a! Hèn chi đám Cảnh Giới Ưng không phát ra thông tin cảnh báo."
Một cô y tá mặc áo trắng xinh đẹp, mang theo hộp thuốc đi xuống từ chiếc xe việt dã. Cô ấy một bên trị liệu cho đám Ô Ô Hươu bị thương, và một bên phẫn nộ nói ra: "Thật là tàn nhẫn!”
Bỗng nhiên có một vị binh sĩ chạy tới báo cáo: “Lý Phó Quan, xung quanh đây đã được thăm dò rất kỹ càng. Chắc hẳn con U Lâm Xà kia đã chạy trốn. Khẳng định nó là Hồn thú do nhân loại bồi dưỡng, và thực lực của nó cực kỳ mạnh. Căn cứ vào tình hình chiến đấu, hẳn là Cầu Vồng Lộc Vương ở trong tộc đàn Ô Ô Hươu, đã đánh cho con U Lâm Xà kia phải bỏ chạy. Nhưng tại vết tích trong hiện trường, lại có tro tàn do lửa cháy và một số sợi tơ trắng. Chuyện này thật sự hết sức kỳ quái."
Lý Phó Quan híp mắt, nói:
"Tơ trắng thì tôi biết, hẳn là do Lục Mao Trùng của anh bạn Vương Triệt đã sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ. Vì tin tức này là do anh ta thông báo mà. Còn đám tro tàn do lửa cháy kia là rất đáng chú ý.”
“Vì tại tình huống bình thường, Cầu Vồng Lộc Vương sẽ có thể đánh bại U Lâm Xà hoang dã. Nhưng nếu như con U Lâm Xà kia là hồn sủng do nhân loại huấn luyện, vậy linh trí của nó sẽ cực kỳ cao, cho nên Cầu Vồng Lộc Vương chưa hẳn có thể đánh bại được nó. Vậy tôi khẳng định là đã có bên thứ ba tham dự vào trận chiến của chúng."
Lý Phó Quan thuận theo vết tích kia để suy đoán một chút.
"Đám tro tàn do lửa cháy này nhìn qua giống như là Hồn kỹ của hồn sủng hệ Hỏa, tên là Hỏa Luân Xung Kích. Nhưng để có thể lưu lại vết tích hỏa diễm trên mặt đất như thế thì... Chẳng lẽ lúc đó đã có hồn sủng hệ Hỏa tham dự vào sao? Thật có ý tứ! Mà bên người anh bạn Vương Triệt kia chắc hẳn không có người nào khác đi cùng mới đúng. Chớ nói chi là có hồn sủng hệ Hỏa."
"Chẳng lẽ là do..."
Lý Phó Quan nhíu lại lông mày, trong đầu ông ta toát ra một ý nghĩ rất không có khả năng xảy ra.
Sau đó ông ta quay người nhìn lại.
Lúc này, ông lão mù lòa đã xuống xe và đi tới dò xét một trận, rồi ông ta thản nhiên nói:
"Lấy uy lực của chiêu thức Hỏa Luân Xung Kích kia, đối với U Lâm Xà trăm năm tu vi hồn lực trở lên mà nói, sẽ không có cách nào tạo thành hiệu quả tổn thương. Đây chính là chiêu thức được tiến giai từ Hỏa Luân Xung Kích, gọi là Liệt Diễm Trùng Kích, và là trăm năm Hồn kỹ hạch tâm trong hệ Hỏa."
Nghe vậy, con ngươi của Lý Phó Quan hơi chút co lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận