Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 461: Đại Học Tổng Hợp Bắc Giang

Về Khải Huyền Cup của châu Tây Nhạc thì Mục Dao đã có nghe nói qua, vì châu lục của cô cũng có giải đấu tương tự.
Nhưng cho dù là quán quân thì số fan chất lượng cũng không thể cao như vậy được.
Mục Dao cũng cười nói: "Thì ra bạn học Vương Triệt lợi hại như vậy! Thế thì tâm lý của tôi đã cân bằng rồi. Chắc là anh ấy đang khiêu chiến cửa ải thứ năm đó! Tại cửa ải thứ năm sẽ phải đối mặt với một con Diêm Hồn Vương."
"Diêm Hồn Vương sao?"
Đám người lập tức sững sờ.
Bọn họ xém tí đều không qua được cửa thứ ba đấy.
Căn bản đều không nhìn thấy cảnh tượng của mấy cửa ải đằng sau là như thế nào, nhiều lắm là chỉ biết tên gọi là gì.
"Đây thật sự là huấn luyện cho học sinh à? Tôi không tin?"
"Ba cửa ải ở phía sau cũng đều là chuẩn bị cho sinh viên mới đúng."
"Hỏng rồi, Vương Triệt không qua được đâu! Anh ấy chắc hẳn sẽ thất bại tại của ải thứ năm thôi."
"Tôi cảm thấy Vương Triệt có chút hi vọng... Tôi có nhìn qua một chút, nếu lựa chọn phần thi dễ nhất ở cửa ải thứ năm thì anh ấy vẫn có cơ hội thành công."
...
Mục Dao nghe những học sinh này đàm luận về vị bạn học Vương Triệt này mà cảm thấy rất thú vị.
Cô không thể không nghe ngóng nhiều hơn một tí.
Nói chuyện một hồi thì rất nhanh đã quen thuộc hơn.
Chủ yếu là do dáng vẻ thật thà xinh xắn của Mục Dao, dáng người cũng tốt, giọng điệu nói chuyện cũng nhỏ nhẹ, là một cô gái ngọt ngào điển hình của châu Bắc Giang.
Cho nên ai cũng nguyện ý chia sẻ với cô.
"A! Con Lục Mao Trùng kia lợi hại như vậy sao? Ngay cả Thước Tiên Long cũng đều có thể đánh bại!"
"Bạn chỉ bất ngờ như thế là do không phải người ở bên châu Tây Nhạc, vì xem trận tranh tài chung kết của Khải Huyền Cup ở châu Tây Nhạc thì bạn có thể phá tan nhận thức về hồn sủng đấy."
"Ví dụ như Triệu Y Hiệp, cậu tới đây. Thấy không, ngay cả Khiếp Ti Tiểu Tích của cậu ấy mà cũng được đánh với người ta một trận rồi tiến hóa thành Phi Thiên Cuồng Tích."
"Còn có cả con Bão Sơn Trúc Hùng này nữa! Châu Tây Nhạc chúng tôi đã nghiên cứu ra dạng tiến hóa mới nhất của loài gấu trúc, nó là hồn sủng hệ Thổ có sức lực cực kỳ mạnh, nhưng khi so sức lực với con Lục Mao Trùng kia thì đều không thể thắng nổi."
"Thật sao? Con Lục Mao Trùng này có sức lực mạnh đến thế à?"
"Đây đã là cái gì! Đến con Liệt Diễm Tước kia của Thôi Ngạo là hồn sủng song hệ gồm hệ Hỏa và hệ Thiên Không, nó khắc chế phần lớn hồn sủng tham gia tranh tài và cả hai hệ của nó đều khắc chế Lục Mao Trùng, nhưng cũng đã bị người ta đánh bại rồi."
Mục Dao nghe thấy mà trong miệng liên tiếp phát ra âm thanh kinh ngạc.
Nhìn thấy các học sinh ở châu khác và một đống tuyển thủ cùng nhau đàm luận, không tiếc lời mà buông ra sự ca ngợi cho Vương Triệt.
Nhìn vẻ mặt bọn họ trở nên khiếp sợ như thế, tựa như thổi phồng một cách rất thoải mái chân thực.
Dù sao cũng là tăng thể diện cho châu của mình.
Bạch U U phất phất tay, nói: "Được rồi được rồi, từng người một nói thôi! Nhìn xem các người đã dọa người ta sợ rồi kìa! Đều nổ ít lại vài câu đi!"
Mục Dao lúng túng sờ lên đầu con Trí Tuệ Đậu Đinh đang nằm trong ngực cô ấy.
"Tôi thực sự chưa từng thấy qua một con Lục Mao Trùng lợi hại như vậy... Nhưng khi nghe các bạn nói thế thì đúng thật là nó rất lợi hại. Đúng rồi, các bạn đều đã chọn được trường đại học hết chưa? Có ai tới châu Bắc Giang của tôi học không? Tôi học tại trường đại học Bắc Giang ngành hồn thuật, nói không chừng sau này sẽ là bạn học của nhau đấy!"
"Có, môn học tự chọn của tôi là ngành đấu hồn tổng hợp tại trường đại học Bắc Giang!"
"Tôi! Tôi cũng vậy!"
"Còn có tôi nữa! Tôi cũng sẽ đi tới châu Bắc Giang!"
Mục Dao xem xét có tầm mười người lựa chọn châu Bắc Giang để học đại học.
Cô không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Giống như là Triệu Y Hiệp và Trần Phi đều lựa chọn đi đến châu Bắc Giang.
Mục Dao cảm thấy kỳ quái nên hỏi: "Châu Tây Nhạc của các bạn có nhiều người lựa chọn đến châu Bắc Giang như vậy sao?"
Bạch U U nói: "Bởi vì chúng tôi nghe nói hình như như Vương Triệt cũng đi tới châu Bắc Giang để học đại học. Cụ thể thì chúng tôi không biết là anh ấy học trường đại học nào, nhưng hẳn là đại học tại châu Bắc Giang của bạn, cho nên có ít người cũng muốn đi theo! Dù sao đối với chúng tôi mà nói, chỉ cần không phải mấy cái trường đại học hàng đầu kia thì chênh lệch cũng không lớn."
"Phong cảnh châu Bắc Giang cũng tốt, bạn gái cũng rất xinh đẹp! Rất tốt!"
"Châu Tây Nhạc bên này thật sự rất buồn chán!"
Đại học Bắc Giang là trường đại học tổng hợp của châu Bắc Giang.
Và cũng là trường đại học nhất lưu tại châu Bắc Giang.
Mục Dao lấy làm kinh hãi rồi chợt cười nói: "A, thật sao? Vậy thì đại học Bắc Giang chúng tôi phát tài rồi! Có một học sinh lợi hại như vậy đến đại học Bắc Giang chúng tôi thì quá tốt rồi!"
Mục Dao xác thực rất cao hứng.
Tại đại học tổng hợp Bắc Giang, mặc dù hàng năm đều có không ít thiên tài.
Nhưng tại các loại xếp hạng thi đấu ở trong chiến khu thì đa phần đều xếp ở phía sau, cứ năm nào cũng như năm nấy.
Nếu có một học sinh như Vương Triệt nhập học thì sau này đại học Bắc Giang sẽ có thể trỗi dậy!
Vả lại còn có thể được học chung một trường với một vị thiên tài như thế, vậy sau này các bạn học sẽ có thể được học hỏi nhiều hơn một chút.
Người ta có thể đem Lục Mao Trùng bồi dưỡng lợi hại đến như vậy, thế thì tại phương diện bồi dưỡng hồn sủng này khẳng định là rất mạnh.
Trong lòng Mục Dao có một ít sự chờ mong.
Vào lúc này, có một vị sĩ quan với vẻ mặt không thay đổi đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận