Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 896: Sinh Mệnh Nguyên Thạch

Chiến Thiên Vương trầm giọng nói:
"Đây tuyệt đối là một loại cổ chiến pháp cực mạnh nào đó rồi! Theo suy đoán của tôi thì hẳn là con gấu trúc này đã lấy địa hỏa để rèn luyện thân thể nhằm tăng lên cực lớn cường độ thân thể! Hỏa diễm càng lợi hại thì hiệu quả rèn luyện sẽ tăng lên càng cường hãn!"
"Dám vừa đến đã lấy địa hỏa để rèn luyện, thật sự là đủ điên cuồng mà! Hơi không cẩn thận thì sợ là đến mạng nhỏ của con gấu trúc này cũng khó đảm bảo!"
"Cái loại cổ chiến pháp này có điều kiện tu luyện cực kỳ hà khắc, vả lại sự thống khổ trong đó thì hồn sủng tầm thường sẽ không thể tiếp nhận nổi, đồng thời bản thân hồn sủng còn phải có tố chất thân thể không tầm thường mới được."
"Mỗi một lần tu luyện thì đều có tiến bộ rất rõ ràng, chỉ là non nửa giờ như thế mà từ bên trong hình ảnh cũng đã cảm giác ra cường độ thân thể của con gấu trúc này đã tăng lên nửa cái đẳng cấp! Nếu đổi thành một con hồn sủng hiếm có khác thì dù có tăng lên 400 đến 500 năm tu vi hồn lực nhưng đều chưa hẳn sẽ có hiệu quả tiến bộ cường đại như vậy!"
Thiên Vương sẽ có ánh mắt rất siêu phàm, nên lập tức liền nhìn ra mánh khóe.
Nhưng mà cho dù có nhìn ra thì cũng chỉ có thể liên tục cảm thấy chấn kinh than thở mà thôi!

Địa hỏa phun ra từ thân thể cự nham quái đã chậm rãi dập tắt.
Hùng Bảo dùng bàn chân bước lên trên thân cự nham quái và kêu ngao ngao vài tiếng.
Chưa đủ! Tôi còn muốn tu luyện nhiều thêm một chút nữa! Vẫn còn chưa đủ!
Cự nham quái: "..."
Nếu như cự nham quái còn có ý thức thì đoán chừng nó sẽ trực tiếp bị tức giận đến tan thành từng mảnh.
Hùng Bảo nhảy xuống đất, toàn thân nó đỏ bừng một chút, nhưng quần áo trên người nó là dạng đặc chế nên vẫn còn nguyên vẹn.
Trước khi đến đây Vương Triệt đã nhờ cho công ty Mỹ Trùng sử dụng tơ trùng của Tiểu Mao Trùng để chế tạo ra bộ quần áo này.
Ngay cả ‘tiên thiên hồn hỏa’ của chính Tiểu Mao Trùng cũng đều thể đốt đốt cháy nó. Cho nên loại địa hỏa nơi này cũng sẽ không thể đốt cháy quần áo của Hùng Bảo.
Có thể nói là Vương Triệt đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ.
Thuần thục cho Hùng Bảo ăn thuốc bổ đan dược, giảm xuống nhiệt độ, dùng hai tay khôi phục, kích phát năng lượng địa hỏa còn sót lại.
Cũng không lâu lắm, Hùng Bảo đã khôi phục như lúc ban đầu.
Cái thao tác thuần thục này khiến cho đám người trong phòng chỉ huy trên ngọn hải đăng đều sửng sốt một hồi.
Vào lúc này, Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm cũng đã quay về.
Sau mấy lần càn quét bằng tơ trùng, rốt cuộc Tiểu Mao Trùng cũng đã tìm thấy được đồ tốt.
Vương Triệt nhìn xem thứ đó mà hơi sững sờ.
"Ồ, vật này là..."
Vương Triệt nhặt lên món đồ mà Tiểu Mao Trùng đã phát hiện.
Đó là một khối đá hình thoi hiện ra màu lửa hồng nhàn nhạt.
Nhẹ nhàng nắm trong tay là sẽ có thể cảm nhận được năng lượng sinh mệnh khổng lồ trong đó!
Vương Triệt thầm nghĩ: "Đây là một khối Sinh Mệnh Nguyên Thạch, vả lại nó đã chuyển hóa thành thuộc tính hệ hỏa diễm..."
Sinh Mệnh Nguyên Thạch đương nhiên chính là đồ tốt.
Lúc trước khi đồ giám Hồn thú thời cổ đại được mở ra cũng là nhờ thứ này.
Loại đá này ẩn chứa năng lượng sinh mệnh thuần túy nhất, nó thuộc về đồ vật phi thường hiếm thấy!
Vương Triệt ở học viện Lâm Hải đều không tìm thấy thứ này để trao đổi.
"Chà, đồ giám Hồn thú thời cổ đại kia đã rất lâu rồi không có mở ra, thật không nghĩ tới ta lại ở chỗ này tìm thấy hai khối."
Vương Triệt đem hai viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch kia trực tiếp đặt vào bên trên vòng tay hình tam giác.
Nếu như không phải tận lực đi tìm vật liệu cần thiết để mở ra đồ giám Hồn thú thời cổ đại, vậy Vương Triệt muốn mở ra vòng tay tam giác này một lần nữa thật sự rất không dễ dàng.
Lần thi đua này mà Vương Triệt có thể tìm tới năm viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch, vậy việc mở ra đồ giám Hồn thú thời cổ đại một lần nữa cũng là chuyện không tệ.
Đến lúc đó anh cũng có thể để cho Hùng Bảo tìm tới một loại Hồn kỹ truyền thừa.
Hai viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch rơi vào bên trong lỗ khảm của vòng tay hình tam giác, chúng lập tức hóa thành hai vệt ánh sáng rồi biến mất không thấy gì nữa.
Đồng thời thanh năng lượng của vòng tay hình tam giác cũng đốt sáng lên một ô.
Vòng tay hình tam giác có tổng cộng có năm ô vuông năng lượng.
Vương Triệt nhìn xem con cự nham quái kia mà trong lòng bắt đầu suy nghĩ:
"Thật không nghĩ tới chung quanh con cự nham quái kia sẽ còn giấu thứ đồ tốt này."
"Loại Sinh Mệnh Nguyên Thạch này chính là trân bảo, chỉ có cực ít bộ phận Hồn thú mới có thể hình thành một viên lúc tiến hóa đến giai đoạn thứ ba."
Trước đó Vương Triệt cũng đã thấy U U Lộc tiến hóa thành Thải Hồng Lộc và đã hình thành một viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
Nó có thể căn cứ vào hoàn cảnh để chuyển hóa thành các loại hình năng lượng sinh mệnh tương ứng, và còn có thể tăng lên tuổi thọ của hồn sủng.
Chỉ là tiêu chí có thể tăng lên tuổi thọ thì gần như đã làm cho giá trị của nó không thể đánh giá.
Tuổi thọ cũng đồng nghĩa với hạn mức tu vi hồn lực cao nhất của hồn sủng!
"Chẳng lẽ cự nham quái tiến hóa cũng sẽ sinh ra Sinh Mệnh Nguyên Thạch sao?"
Vương Triệt khẽ nhíu mày vì anh ngược lại là không rõ lắm về điểm này.
Có lẽ đây là Sinh Mệnh Nguyên Thạch do con Hồn thú khác tiến hóa mà sinh ra.
Hồn sủng hoang dã tiến hóa đến giai đoạn thứ ba vốn là đã cực kỳ hiếm thấy, mà vẫn là có cực ít bộ phận Hồn thú khi tiến hóa mới có thể xuất hiện Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
Cho nên muốn tìm được một viên thì độ khó tất nhiên là rất lớn.
Năm viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch để đổi lấy một lần mở ra đồ giám Hồn thú thời cổ đại, và sẽ có thể học tập được Hồn kỹ truyền thừa.
Cứng rắn mà nói thì vẫn là kiếm lời.
"Dãy núi Hoành Nhạc khổng lồ như vậy, biên giới của hai ba tầng đầu vậy mà đã có Sinh Mệnh Nguyên Thạch, vậy mấy tầng sau hẳn là cũng có."
Vương Triệt tính toán trong lòng, nếu có cơ hội anh sẽ đi tìm thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận