Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 165: Yếu Tố Quan Trọng Nhất

Vương Triệt thầm nghĩ, cha mẹ anh hẳn là dạng người thuộc về tư chất kém nhất, nên dù có dùng ngoại lực cũng không thể thức tỉnh được Võ Hồn.
Bởi vậy chiến khu sẽ trực tiếp đề nghị bọn họ không thức tỉnh Võ Hồn.
Với loại tình huống này, đại khái chính là không thể có Võ Hồn.
Chỉ có thể thanh thản ổn định mà làm một người bình thường, và cũng không cần gánh vác gì nhiều.
Thế giới này có rất nhiều người có Võ Hồn,
nhưng người bình thường lại càng nhiều hơn. Làm người bình thường để bồi dưỡng thế hệ đời sau cũng là một lựa chọn tốt.
Coi như không có Võ Hồn, nhưng đây cũng không phải là chuyện mất mặt gì.
Nếu thế hệ mình không có, nhưng đời sau chưa hẳn là không có.
Vả lại, người bình thường vẫn có thể bồi dưỡng hồn sủng, nhưng trên cơ bản họ chỉ có thể bồi dưỡng được một con.
Thầy giáo Trịnh tiếp tục nói:
"Có ba yếu tố tương quan với Võ Hồn gồm: hình thái, phẩm cấp, tư chất."
"Hình thái sẽ quyết định phương hướng phát triển của Võ Hồn các em trong tương lai."
"Phẩm cấp sẽ quyết định cường độ cao thấp của Võ Hồn các em trong tương lai."
"Tư chất sẽ quyết định tốc độ tu luyện và hạn mức cao nhất của Võ Hồn các em trong tương lai!"
"Mà tư chất của Võ Hồn là thứ quan trọng nhất! Bởi vì đây là thứ duy nhất để các em có thể tăng lên ngay từ bây giờ!"
"Tại thời cổ đại, bởi vì không có sinh mệnh hồn ước, nên phẩm cấp và tư chất của Võ Hồn sẽ móc nối với nhau. Phẩm cấp càng cao thì tư chất tiên thiên sẽ càng tốt, cuối cùng sẽ có thể tu luyện tới đẳng cấp càng cao!"
"Phẩm cấp càng thấp thì tư chất tiên thiên sẽ càng thấp, coi như đã thức tỉnh Võ Hồn nhưng cuối cùng cả đời cũng chỉ có thể tu luyện đến cấp mười mấy hai mươi mà thôi."
"Nếu để cho tư chất tiên thiên cố định, vậy sau này sẽ vô pháp thay đổi tư chất."
"Nhưng tại thời hiện đại, tư chất Võ Hồn ngoại trừ móc nối với phẩm chất Võ Hồn ra bên ngoài, nó còn móc nối với sinh mệnh hồn ước!"
"Cho nên phẩm cấp Võ Hồn đã không còn quan trọng nữa, chỉ cần các em đã thức tỉnh Võ Hồn và cố gắng bồi dưỡng hồn sủng, để tăng lên sinh mệnh hồn ước giữa các em và hồn sủng, như vậy cường độ thân thể của các em sẽ đạt được sự tăng trưởng. Nhờ đó tư chất Võ Hồn cũng sẽ được tăng theo!"
"Cho dù các em có thức tỉnh ra loại Võ Hồn có phẩm chất thấp nhất, nhưng chỉ cần các em cố gắng bồi dưỡng hồn sủng, thì Võ Hồn của các em cũng sẽ được tăng lên. Nếu bồi dưỡng hồn sủng càng mạnh thì tư chất Võ Hồn tăng lên càng nhiều."
"Đồng thời, trong tương lai tỷ lệ các em có thể tu luyện tới đẳng cấp cực hạn sẽ càng cao!"
"Đương nhiên, việc bồi dưỡng cần chất lượng chứ không cần số lượng. Không phải bồi dưỡng hồn sủng càng nhiều thì càng tốt, mà càng chất lượng mới càng tốt!"
Thầy giáo Trịnh nói đến đây, ông ấy đưa mắt nhìn xem sắc mặt của các bạn học đang mười phần nghiêm túc, nên liền cảm thấy hài lòng mà nhẹ gật đầu. Sau đó ông ấy tiếp tục nói:
"Cho nên, tại sao mỗi một người giáo viên như thầy đều muốn các em cố gắng huấn luyện cho hồn sủng, bồi dưỡng cho hồn sủng, muốn dạy cho các em cách huấn luyện hồn sủng cơ sở nhất? Tại sao mỗi ngày thầy đều phải đốc xúc các em? Các em đang nghĩ rằng đó là vì bản thân thầy sao?"
"Không! Chính là vì các em đấy!"
"Đây là thời cơ duy nhất để các em có thể thay đổi vận mệnh chính mình!"
Rất nhiều học sinh bị thầy giáo Trịnh nói đến mặt đỏ tới mang tai.
Trong thời đương đại này, việc bồi dưỡng hồn sủng đã sớm trở thành tiêu điểm chính.
Đạo lý này người người đều biết.
Nếu không phải như vậy thì các Khế Hồn Sư cố gắng đi bồi dưỡng hồn sủng để làm gì?
Có một đống lớn Khế Hồn Sư thức tỉnh ra Võ Hồn có phẩm chất thấp, nhưng họ vẫn có thể tăng lên tư chất của mình để đi được càng xa.
Vì sao chế độ giáo dục lại quy định, trước khi học sinh thức tỉnh Võ Hồn cần phải để cho học sinh tuyển chọn hồn sủng, và trong vòng một học kỳ phải tiến hành huấn luyện và bồi dưỡng hồn sủng.
Chính là vì tại giai đoạn này, các em học sinh có thể nhanh chóng tăng lên tư chất tiên thiên của Võ Hồn.
Một vị học sinh hỏi:
"Thưa thầy, nếu đã như vậy thì tại sao chúng em không thể bắt đầu bồi dưỡng hồn sủng ngay từ khi sáu bảy tuổi? Làm như thế sẽ bồi dưỡng được hơn mười năm, dù bồi dưỡng có kém đi nữa thì tư chất Võ Hồn của chúng em cũng có thể tăng lên một đoạn rất lớn mà!"
Thầy giáo Trịnh nổi giận nói: "Thầy muốn cho em một bạt tay quá! Hồn sủng có lực lượng mạnh đến bao nhiêu mà em còn không biết rõ à? Nếu để các em bồi dưỡng khi mới sáu bảy tuổi, khi đó một đám nhóc con mà lại nắm giữ loại lực lượng này, em có biết sẽ tạo thành bao nhiêu uy hiếp đối với xã hội hay không?"
"Luật pháp đã quy định, mười tám tuổi trở xuống không được bồi dưỡng hồn sủng. Mười tám tuổi cũng chính là thời kỳ các em sử dụng hồn sủng, nếu các em dám lạm dụng lực lượng của hồn sủng thì sẽ nhận lấy chế tài từ luật pháp."
"Huống hồ, lúc các em mới sáu bảy tuổi thì lực lượng linh hồn còn không ủng hộ các em ký kết sinh mệnh hồn ước cùng với hồn sủng."
"Em đó! Sau khi tan học chép lại mười lần tài liệu giảng dạy « kết cấu xã hội giữa hồn sủng và nhân loại » cho thầy!"
"Ngay cả kiến thức trung học cơ sở mà hiện tại cũng quên mất! Đúng là không thể nói nổi!"
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận