Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1111: Kiếm Bộn

Thời Lưu Đại Thánh đã nhịn không được mà mở miệng nói:
"Dù cậu không muốn nhưng trước tiên cậu vẫn có thể giữ lại để ban tặng cho con tiểu côn trùng kia của cậu mà! Cậu thật sự là vô lễ! Dù sao đó cũng là ý chí của bậc tiền bối! Làm sao cậu lại có thể cự tuyệt như thế chứ?"
Vương Triệt quay người nhìn về phía hai vị Đại Thánh, thần sắc của anh dần dần khôi phục và hỏi: "Các vị là Đại Thánh của Vạn Thú Sơn phải không?"
Thời Lưu và Khô Mộc nhẹ gật đầu.
Vân Diễm Hồ kêu lên một tiếng rồi nhảy ra ngoài từ phía sau lung Vương Triệt. Nó nhảy đến bên cạnh Thời Lưu Đại Thánh và hét lớn: "Oa, Thời Lưu bà bà à, cậu ta làm ta sợ muốn chết! Cái gì chứ? Ta chỉ là một con tiểu hồ ly mấy ngàn năm tu vi hồn lực, vậy mà lại để cho ta tới làm loại công tác nguy hiểm như thế! Ta không làm nữa! Kim Ưng Đại Thánh quá bắt nạt tiểu hồ! Vị nhân loại này thật là đáng sợ!"
Thời Lưu Đại Thánh sờ vào đầu Vân Diễm Hồ, nói: "Cậu ta nào có đáng sợ như mi nói đâu? Người ta chỉ là một vị thiếu niên 19 tuổi và có thực lực cực kỳ mạnh mà thôi!"
Vân Diễm Hồ run lẩy bẩy nói: "Hu hu hu, cậu ta bình thường cái rắm á! Không phải thế đâu! Các ngài không biết đấy thôi, mới vừa rồi một ánh mắt của cậu ta mà kém chút nữa đã giết chết ta rồi đó!"
Thời Lưu: "..."
Khô Mộc: "..."
Hai vị Đại Thánh không khỏi nhìn về phía Vương Triệt với ánh mắt cực kỳ thanh đạm và cũng tương đối bình tĩnh.
Vương Triệt nói: "Hẳn là nó đã bị những tên Quỷ Hồn Sư vừa rồi dọa cho phát sợ!"
Vân Diễm Hồ nhìn anh một cái và dụi dụi con mắt: "..."
Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!
Cậu ta lúc này và vừa rồi hoàn toàn không phải cùng một người!
Khí thế kém nhau quá xa!
Thời Lưu Đại Thánh e hèm một cái rồi nói: "Tiểu Diễm, mi đừng sợ!"
Vương Triệt nói: "Vừa rồi các vị có ý tứ gì? Các vị đã biết về con Tiểu Mao Trùng kia của tôi rồi sao? Tình huống của nó như thế nào rồi? Không đúng! Các vị và tôi đã làm ra giao dịch chứ không phải là vị Kim Ưng Đại Thánh kia à? Vả lại đối tượng sẽ là Từ Lực Kiếm mới đúng chứ! Cùng với Tiểu Mao Trùng không có quan hệ gì hết! Tại sao các vị lại biết nó đang cần gì?"
Thời Lưu Đại Thánh liền nói đơn giản một phen.
Sau khi nghe xong thì Vương Triệt hơi trầm mặc.
Anh đã hiểu ra là anh đã bị chơi!
Thời điểm anh và Bôn Lôi Thú đặt điều kiện thì bọn người Thời Lưu Đại Thánh đã biết về đám nhóc Tiểu Mao Trùng rồi.
Sau khi biết rõ năng lực của bọn nó thì đoán chừng bọn họ đã mang theo Từ Lực Kiếm đến chỗ mà Vân Hải Thanh Long đang độ kiếp.
Nói cách khác, vô luận là Vương Triệt có làm giao dịch với Bôn Lôi Thú hay không, nhưng Từ Lực Kiếm đều sẽ bị mang đến đó tu luyện.
Đây cũng là một lần giao dịch kiếm bộn không lỗ!
Vương Triệt cảm thấy chuyện này cũng không quan trọng, rốt cuộc ba đứa nhóc kia đã cầm đi quá nhiều chỗ tốt của Vạn Thú Sơn như vậy mà.
Vương Triệt nói: "Tiểu Mao Trùng đã có huyết mạch của Không Thần Long cho nên nó cũng không cần đến ý chí linh hồn của Đế Thanh Long nữa, mà nó cũng đã có linh hồn của chính nó rồi."
Thời Lưu Đại Thánh gật đầu, nói:
"Xác thực là như vậy! Nhưng mà ý chí linh hồn của tiền bối Đế Thanh Long lại không phải là thứ tầm thường! Tôi sẽ nói cho cậu biết, ý chí linh hồn của ông ấy mà được giao phó cho nhân loại các cậu, vậy một khi các cậu có thể chịu được thì sẽ có khả năng sinh ra Võ Hồn Đế Thanh Long."
"Mặc dù tiền bối Đế Thanh Long đã không còn nữa, nhưng nếu như ông ấy còn tồn tại dưới dạng Võ Hồn thì tại bên trong nhân loại các cậu cũng sẽ rất có ý nghĩa."
Vương Triệt thản nhiên nói: "Tôi không cần Võ Hồn thêm nữa!"
Vì hai cái Võ Hồn kia của anh đã quá đầy đủ rồi!
Thời Lưu Đại Thánh: "..."
Vị Khô Mộc Đại Thánh kia chậm rãi nói: "Nhưng bên trong ý chí linh hồn của tiền bối Đế Thanh Long thế nhưng đang ẩn chứa lực lượng của ông ấy. Mặc dù tôi không biết cậu vừa rồi đã làm sao để thức tỉnh được lực lượng của ông ấy, nhưng thật ra cậu cũng không hoàn toàn khống chế được có phải không? Thật sự đến một chút lực lượng của ông ấy mà cậu cũng không thể khống chế được! Cậu chỉ gián tiếp để cho ý chí linh hồn của ông ấy đi công kích mà thôi."
Đại Thánh đúng là rất lợi hại, dù cho không nhìn thấy trận chiến đấu kia nhưng cũng có thể nhìn ra được.
"Tiền bối Đế Thanh Long chính là Long Tổ thời đại viễn cổ! Trước khi ông ấy tạ thế thì đã đem lực lượng của mình phong ấn bên trong ý chí linh hồn, nếu không vừa rồi sau khi cậu thức tỉnh ý chí linh hồn của ông ấy thì cậu cũng sẽ không có khí thế và long uy mạnh đến như vậy."
"Khi cậu đã cộng minh và hơi đạt được một chút lực lượng của ông ấy, nhưng cũng đã có thể mang cho cậu sự tăng thêm cực lớn."
"Hơn 1000 năm trước, cũng đã có nhân loại cộng minh và đạt được một bộ phận lực lượng của tiền bối Đế Thanh Long. Về sau khi hắn đi ra Vạn Thú Sơn thì đã trở thành Long Đế đại danh đỉnh đỉnh của chiến khu Đông Hoa các cậu."
"Vị Long Đế này đã đạt được một loại lực lượng được gọi là Ngự Long chi lực. Đó là thứ lực lượng mà ngay cả Chân Long cũng đều có thể bị hắn khống chế! Cậu chắc hẳn cũng biết về hắn mà!"
Vương Triệt liền gật đầu, vì đây là nhân vật lịch sử trong sách giáo khoa nên anh tất nhiên sẽ biết đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận