Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 423: Từng Tràng Tiếng Cười

Vương Triệt nói:
"Nếu như là ở bên trong hồn thổ, tôi còn có thể có biện pháp nhìn thấy."
"Hồn thổ hiện đại đối với Khế Hồn Sư chúng tôi mà nói vừa là bảo địa cũng vừa là sân huấn luyện. Về sau tôi sẽ có rất nhiều thời cơ tiến vào."
"Về phần ngủ say trong lòng đất hay mộ địa thì cực kỳ phiền toái. Khả năng chỉ tại một ít di tích mới có."
Không Thần Long nhắm mắt lại, tựa như đang nhớ lại và cảm thấy rất thương cảm.
Long trảo của nó nhẹ nhàng chuyển động, từ trên người mình bứt ra một cái vảy rồng màu tím đen.
Không Thần Long nói:
"Đây là vảy rồng không gian dùng làm tín vật. Tôi đã ngưng tụ tinh thần ý chí của tôi trong đó. Nếu cậu gặp được bọn họ thì hãy dùng cái này xem như tín vật, để chứng minh lai lịch của cậu."
"Tôi còn nhớ, lúc ấy cùng tôi tiến vào hồn thổ gần nhất và cũng quen thuộc nhất là một con Siêu Huyễn Long. Nó là một con hồn thú hệ Tinh Thần của Long tộc. Mộng Cảnh Không Gian cũng là Hồn kỹ mà tôi và nó khi còn bé cùng nhau chơi đùa mà lĩnh ngộ ra được. Về sau tôi cảm thấy chiêu này có chút yếu, nên sau đó liền nghiên cứu với nó để khai phá ra chiêu thức có thể ảnh hưởng, thậm chí thay đổi cả sinh mệnh khác, chính là Hồn kỹ Tinh Thần Mộng Cảnh. Từ đó mới có tính công kích nhất định, sau đó truyền thụ cho các Hồn thú hệ Tinh Thần và hệ Không Gian, rồi về sau truyền thừa xuống."
Lĩnh ngộ ra Hồn kỹ lúc chơi đùa sao...
Chiêu Tinh Thần Mộng Cảnh này là do bọn mi chỉnh sửa ra sao?
Cũng bởi vì Mộng Cảnh Không Gian không có gì dùng, cho nên bọn mi không có truyền thừa xuống...
Khá lắm! Nhưng mà những Long tộc này có thiên phú xác thực rất mạnh.
"Dùng lời của nhân loại các cậu dể nói, thì nó chính là bạn thân của tôi! Tôi không biết tình huống của nó bây giờ thế nào!"
Vương Triệt làm một cái dấu tay OK.
Để ra ngoài ta liền hỏi một chút.
Không Thần Long nghi ngờ nói:
"Đúng rồi, bên ngoài hình như đang có cường giả của nhân loại các cậu muốn đi vào bên trong lĩnh vực không gian này của tôi."
"Chỉ có một vị mà muốn đến giải quyết tôi sao? Không phải nói quá nhưng thật sự một người là không đủ! Chẳng lẽ là muốn đến nhìn xem tình huống của tôi sao?"
Vương Triệt sững sờ, Không Thần Long hiện tại đang ở trạng thái thanh tỉnh nên nó có thể cảm ứng được sự việc bên ngoài.
Vương Triệt gật đầu nói: "Có lẽ vậy!"
Không Thần Long hỏi: "Vậy được, chờ đến khi hắn tiến vào thì tôi cũng vừa vặn nói một chút kế hoạch của tôi với hắn. Cậu có cần tôi giữ bí mật chuyện của cậu không?"
Vương Triệt cười nói: "Có thể như vậy là tốt nhất!"
Có một số việc nếu nói ra thì việc giải thích sau đó sẽ càng phiền phức. Vương Triệt hơi suy tư vì tựa như anh đã hiểu ra chuyện gì.
Không bảo mật cũng không có việc gì, vì bí mật của anh có rất nhiều, những gì Không Thần Long biết đến cũng là một chút mà thôi.
Không Thần Long nói:
"Được rồi, Thanh Thanh Trùng đã tiến vào mộng cảnh của nó."
"Còn có một chút thời gian thì cậu hãy cùng tôi trò chuyện về thế giới này đi! Hoặc là tâm sự về chuyện riêng của cậu cho ta biết thì như thế nào?"
Vương Triệt đáp: "Không có vấn đề!"
Một người một rồng liền vui vẻ hàn huyên nói chuyện.
Khi thì cả hai đều vô cùng trầm mặc, khi thì cả hai đều bật cười ha ha.
Không Thần Long cảm thấy vị nhân loại này có kiến thức quá phong phú, thậm chí sự hiểu rõ đối với Long tộc phảng phất như còn biết nhiều hơn so với nó!
Điều này khiến cho nó cảm thấy rất hưng phấn, và lại có chút kích động!
Cùng lúc đó...
Vị Diễm Dương Thiên Vương kia vãn đang khoan thai tới chậm, rốt cục ông ta cũng đã tiến vào bên trong lĩnh vực không gian của Không Thần Long.
Diễm Dương Thiên Vương thở dài trong lòng: "Lúc này quá mạnh cũng không phải chuyện tốt."
Huyễn tượng vệ thú huyễn hóa ra Cổ Hồn thú đều cực kỳ mạnh.
Mà lĩnh vực không gian của Không Thần Long đã xảy ra biến hóa kì dị khiến ông ta càng thêm cẩn thận từng li từng tí.
Hắn có mười phần thực lực nhưng chỉ dám phát huy ra một hai phần.
Hao phí không ít thời gian mới giải quyết Cổ Hồn thú mà huyễn tượng vệ thú huyễn hóa ra trong khối đất lơ lửng thứ tư.
Hết cách rồi, vào thời điểm này thực lực càng thấp ngược lại là chuyện tốt.
"Không biết phía trên thế nào rồi... Đợi lát nữa tiến vào lĩnh vực không gian của Không Thần Long mình nhất định phải cực kì cẩn thận."
Diễm Dương Thiên Vương hít thở sâu rồi tiến vào bên trong vòng sáng.
Cảnh sắc chung quanh liền biến hóa trong chớp mắt.
Tất cả dường như đã thay đổi.
Ngẩng đầu nhìn một cái đã thấy một bầu trời đầy sao.
Đến rồi!
Tinh thần lực của Diễm Dương Thiên Vương tựa như dòng lũ cuộn trào, bao trùm lấy toàn thân ông ta.
Với sự áp bức từ lĩnh vực không gian của Không Thần Long, ông ta không phải chưa từng gặp qua.
Vì đây cũng không phải lần đầu tiên ông ta tới đây.
Làm Thiên Vương của châu Tây Nhạc, cách mỗi một năm Lâm Dương đều phải tới đây để nhìn xem trình trạng của Không Thần Long, nhằm phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn.
Nên là ông ta đã quen tay hay làm.
Thế nhưng vừa mới chuẩn bị thật tốt thì....
Diễm Dương Thiên Vương lại không cảm nhận được bất kỳ sự áp lực nào.
"Ha ha ha..."
"Ha ha ha ha..."
Ở nơi xa chỉ có từng tràng tiếng cười đang không ngừng truyền đến.
Còn kèm theo tiếng long ngâm kỳ lạ.
"? ? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận