Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 720: Em Phải Thỉnh Giáo Vương Triệt Nhiều Hơn

Hiệu trưởng Nam cẩn thận nhìn chằm chằm video một hồi rồi nói: "Nó vừa biết làm ruộng lại vừa biết chế biến món ăn... Mấu chốt là sức chiến đấu của nó còn mạnh ngoại hạng... Mà đứa nhóc này chỉ mới một tuổi thôi. Năm tôi còn ở đại học thì còn không sánh bằng nó."
Giáo sư Trần không khỏi nói:
"Một con Lục Mao Trùng mà lại có thể yêu nghiệt đến vậy sao? Các ông nhìn xem thủ pháp chế biến của nó thuần thục như vậy, nếu đó là tự học thì tôi không tin. Đây nhất định là có cao nhân chỉ điểm, chẳng lẽ lại là Vương Triệt?"
"Tôi dạy cho Tiểu Áp của tôi hơn nửa năm nhưng nó cũng chỉ miễn cưỡng có thể thao tác. Mà linh trí của Tham Chủy Tiểu Áp làm sao thấp hơn Lục Mao Trùng được?"
"Cạc cạc!"
Tham Chủy Tiểu Áp lập tức kêu lên vài tiếng để phụ họa, nó thừa nhận linh trí của mình sẽ cao hơn một con Lục Mao Trùng.
Nhưng vì sao con Lục Mao Trùng này lại có trình độ và thuần thục cao như vậy?
Điều này thật không khoa học!
Hiệu trưởng Nam chiếu lại video lại và phóng to mấy điểm nói: "Ông không thấy gì à? Nhìn chỗ này đi, Vương Triệt đứng bên cạnh giật giật bờ môi hiển nhiên là đang nhắc nhở chỉ điểm cái gì đó. Nếu không với trình độ của Lục Mao Trùng thì mấy chỗ vừa rồi nhất định nó sẽ bị làm sai, vậy nó sẽ luyện chế không ra mấy cái bánh bích quy hình lá cây vừa rồi. Ngoại trừ em ấy chỉ điểm ra thì còn ai có thể nữa?"
Giáo sư Trần nhìn kỹ một chút và phát hiện đúng thật là như vậy.
Lần này đã khiến cho đám người đều trở nên bối rối.
Vậy đến cùng trình độ của Vương Triệt cao đến bao nhiêu?
Một con Lục Mao Trùng mà đã có thể dạy tốt đến như vậy, thế chẳng lẽ nên nói thiên phú của con Lục Mao Trùng này vốn đã phi thường cao hay sao?
Lẽ nào Vương Triệt chỉ là người có tác dụng dẫn đường?
Các vị giáo sư đều lâm vào trầm tư, trong chốc lát cả đám liên tục hoài nghi nhân sinh.
Giáo sư Vân đồng ý với lời nói của của Hiệu trưởng Nam nên nói: "Khụ khụ, việc này chúng ta biết là được rồi. Chúng ta nhất định không được truyền ra việc này, nếu không sẽ đả kích quá lớn đối với những sinh viên khác."
Các vị giáo sư rất tán thành mà gật đầu.
Cái này mà còn không phải chuyện lớn à?
Thi đấu Thực Vương đã được các bạn học nghiên cứu biết bao năm, vừa học nông nghiệp và vừa học nấu ăn, rồi tràn đầy tự tin để đến tham gia thi đấu.
Nếu như một thiên tài được 85 điểm thì mọi người nhất định sẽ có thể tiếp nhận.
Nhưng kết quả nếu phát hiện đối thủ của mình cũng chỉ là một con Lục Mao Trùng dễ thương và còn đạt được 85 điểm.
Nhưng tác phẩm của mình chỉ vừa đạt tiêu chuẩn hoặc là chẳng có điểm số.
Như vậy chuyện này còn để cho bọn họ chịu nổi sao?
Loại chênh lệch cực lớn này sẽ đả kích lòng tin của vô số sinh viên.
Sẽ thời thời khắc khắc để cho bọn họ cảm nhận được mình là thứ phế vật.
Đồng thời, thi đấu Thực Vương trong Tiết Đông Nông này lại là do một con Lục Mao Trùng đoạt được xưng hào Thực Vương, vậy chuyện này nhất định sẽ làm cho dư luận tạo thành chấn động cực lớn.
Mà 85 điểm này sẽ có thể là điểm số cao nhất trong thi đấu Thực Vương của cả chín đại chiến khu.
Bởi vì sau khi thi đấu Thực Vương kết thúc, bọn họ đều sẽ biết được tình huống đại khái của thi đấu Thực Vương tại các chiến khu còn lại.
Và trên cơ bản hạng nhất đều là từ 70 điểm đến 80 điểm.
Hiệu trưởng Cố nói: "Cậu nhóc Vương Triệt này cũng không phải là người quá thích giấu tài, nhưng em ấy cũng không thích sinh hoạt của mình bị quấy rầy. Trận thi đua trước đó và đại hội Trân Tu hôm qua thì em ấy xác thực cũng không ẩn giấu cái gì, nhưng cuối cùng lại khá ít nổi danh. Những người thích làm ruộng đều sẽ có tâm tính điềm đạm như thế, cho nên loại chuyện này các ông biết và tôi biết là được rồi. Chúng ta mau lấy video đi và đừng rêu rao ra ngoài."
Các lão giáo sư khác đều gật đầu đồng ý.
Sau khi thi đấu Thực Vương kết thúc.
85 điểm là điểm số vô cùng chói mắt.
Nhưng tại toàn bộ các đại chiến khu thì vẫn có thể tiếp nhận.
Do điểm số này vẫn không đủ để đả kích quá nhiều người.
Ngược lại là còn khích lệ cho rất nhiều tuyển thủ.
Bởi vì điểm số này cũng không phải là xa xa không thể chạm tới, mà rất nhiều người cũng chỉ thiếu đi mấy điểm hoặc là mười mấy điểm mà thôi.
Còn có vài tuyển thủ cho là mình chỉ thua ở phương diện nông nghiệp.
Ví dụ như Trần Điền chẳng hạn.
Trần Điền rất kích động mà nói với giáo sư Trần:
"Thưa thầy! Bạn học Vương Triệt của đại học Lâm Hải thật là mạnh! Nhưng nếu như em cũng có thể hoàn thành yếu tố ẩn của Thanh Trĩ Hoa vậy hẳn là em sẽ có thể đuổi kịp cậu ta!"
"Vì trình độ nấu ăn của em cũng không thấp hơn cậu ta bao nhiêu!"
Giáo sư Trần suy nghĩ rồi trong chốc lát ông cũng không biết nên nói cái gì.
Cuối cùng ông chỉ có thể cười cười và vỗ vai Trần Điền, nói: "Vậy em phải cố gắng hơn nữa, hi vọng lần tiếp theo... Ừm, hi vọng có một ngày thầy có thể nhìn thấy em vượt mặt cậu ta."
Được giáo sư Trần cổ vũ khiến cho lòng tin của Trần Điền tăng lên gấp bội nên cậu ta liên tục gật đầu.
Tại một bên khác, Giáo sư Vân nói: "Minh Loan, về sau em hãy tiếp xúc với cậu nhóc Vương Triệt kia nhiều hơn chút nữa nhé."
Thẩm Minh Loan vừa cười vừa nói: "Vâng, em biết ý của thầy rồi. Thầy muốn để cho em và cậu ta giao lưu trao đổi phương thức chế biến món ăn phải không? Em hiểu rồi ạ!"
Giáo sư Vân nói: "Không, ý của thầy là em phải học tập cậu ta nhiều hơn, thỉnh giáo cậu ta nhiều hơn."
Thẩm Minh Loan suy nghĩ rồi nói: "Chậc... Ở phương diện nấu ăn này em nghĩ mình và cậu ta cũng không chênh lệch quá lớn đâu đúng không thầy?"
Giáo sư Vân vừa cười vừa nói: "Có đấy! Em phải tin tưởng thầy chứ!"
Thẩm Minh Loan: "Vâng."
Thẩm Minh Loan nhìn giáo sư Vân mà như có điều suy nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận