Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 547: Tiến Hóa

Xác thực cảnh này để cho bọn người Khổng Thập Cẩm cảm thấy rất giật mình.
Bởi vì bọn họ đều rất khó làm được như vậy.
Nên trong lòng cũng hơi bội phục Mạc Nam.
Mặc kệ thế nào, chí ít anh ta đã không sợ sóng lớn và súng nước xoắn ốc mà dám xông lên cứu hồn sủng của mình, chỉ điểm ấy thì cũng đã đủ để bọn họ tự hỏi mình có làm được hay không.
Nhưng vào lúc này, Độc Mạt Oa ở phía xa xa lại phát ra từng tiếng kêu gọi.
Trong tiếng kêu của nó tựa như có hơi chấn kinh.
Bốn phía bỗng nhiên có càng ngày càng nhiều Qua Độc Oa đang bắt đầu chạy tới, và đồng thời phát ra tiếng kêu oa oa.
Cảnh này lập tức hấp dẫn đám người.
Ngay cả thầy Nham Sơn cũng hơi nghi hoặc, không biết tình huống này là như thế nào.
Vương Triệt nói: "Nó sắp tiến hóa! Có thể con Độc Mạt Oa kia đang sắp tiến hóa!"
Thầy Nham Sơn nghe vậy liền sững sờ, hơi không dám tin tưởng nên nói: "Tiến hóa sai? Để Độc Mạt Oa hoang dã tiến hóa thành Cự Chiểu Độc Oa là chuyện phi thường khó khăn... Thầy đã làm hơn 20 năm ở học viện, nên đã nhìn qua không ít Độc Mạt Oa, nhưng chưa từng thấy qua Cự Chiểu Độc Oa... Chớ nói chi là thấy nó tiến hóa..."
Hồn thú không có sinh mệnh hồn ước sẽ không thể kết hợp với Võ Hồn của nhân loại.
Nếu chúng muốn tiến hóa là chuyện phi thường khó khăn.
Tựa như những hồn thú thời viễn cổ, dù tu luyện tới mấy vạn năm tu vi hồn lực nhưng chúng cũng rất khó để tiến hóa.
Cho nên sẽ tấn công nhân loại để thu hoạch Võ Hồn cho mình tiến hóa. Nhưng lúc này chúng cũng chưa nhất định có thể hoàn toàn tiến hóa.
Thầy Nham Sơn nhìn về phía Vương Triệt hỏi: "Làm sao em biết?"
Vương Triệt nói: "Em đoán!"
Tại mảng nghiên cứu hồn sủng này hiển nhiên thầy Nham Sơn cũng không quá tinh thông.
Vì ông ấy chỉ am hiểu làm ruộng vàà thám hiểm nơi hoang dã để thu thập các loại tài liệu.
Vì không phải mỗi một giáo viên đều toàn năng.
Giáo viên bên trường đại học Lâm Hải ít có người am hiểu về hồn sủng.
Coi như có thấy thì cũng chưa chắc có thể nhìn ra vì sao.
Vì hồn sủng hoang dã tiến hóa có liên quan không lớn đối với giới hạn tu vi hồn lực.
Bọn chúng muốn tiến hóa đều cần điều kiện và thường là điều kiện rất đặc thù.
Vương Triệt không phải hoàn toàn suy đoán, mà lấy kiến thức của anh là nửa suy đoán và nửa nhận định.
Thầy Nham Sơn: "..."
Điều này mà cũng có thể đoán ra sao?
Sự thật đã chứng minh Vương Triệt đoán đúng.
Toàn thân con Độc Mạt Oa đang bắt đầu nổi lên số lượng lớn ánh sáng.
Thầy Nham Sơn hít sâu một hơi nói: "Nó thật sự tiến hóa rồi kìa!"
Ở nơi hoang dã mà được nhìn thấy một con Độc Mạt Oa tiến hóa, vậy đây chính là một chuyện vô cùng mới mẻ.
Hơn nữa còn là tiến hóa đến giai đoạn thứ ba.
Nương theo từng tiếng kêu của đám Qua Độc Oa vang lên, toàn thân Độc Mạt Oa liên tục lấp lóe ánh sáng. Nó đáp xuống trên lá sen và đúng là bắt đầu nuốt đi những viên độc bảo kia!
Mỗi khi nuốt vào một viên là ánh sáng trên người nó lại càng sáng thêm một phần.
Nhìn thấy cảnh này mà đám người cảm thấy giật mình.
Thầy Nham Sơn cũng kinh ngạc hỏi: "Ồ! Nó nuốt độc bảo của mình để tiến hóa sao?"
Với tất cả kinh nghiệm nơi hoang dã của mình nhưng đây cũng là lần đầu tiên ông ấy gặp qua.
Vương Triệt nói:
"Ngay từ đầu con Độc Mạt Oa kia hẳn là đã muốn thử nghiệm tiến hóa."
"Bản thân nó đã rất quen thuộc với chuyện này, nhưng nếu chỉ dựa vào lực lượng bản thân mà nó muốn tiến hóa thành công thì sẽ cực kỳ khó khăn. Cho nên nó chỉ có thể mượn nhờ một vài lực lượng khác và độc bảo của bọn chúng thật ra năng lượng dư thừa của bản thân bọn chúng tạo ra."
"Loại vật dư thừa bài xuất này dưới tình huống bình thường xác thực không có tác dụng quá lớn với bọn chúng."
"Nhưng nếu như tại thời khắc mấu chốt thì đều có thể trợ giúp bọn chúng tiến thêm một bước."
"Cho nên con Độc Mạt Oa này đã tích trữ số lượng lớn độc bảo. Và đám Qua Độc Oa còn lại cũng đi thu thập độc bảo để dâng hiến cho Độc Mạt Oa, vì muốn trợ giúp nó tiến hóa."
Thầy Nham Sơn lần đầu tiên nghe được loại thuyết pháp này.
Ông ấy lẩm bẩm nói: "Nếu như độc bảo có thể thúc đẩy Độc Mạt Oa tiến hóa là sự thật, vậy đây tuyệt đối là một phát hiện trọng đại. Số lượng Cự Chiểu Độc Oa hoang dã là rất ít, đại khái 80 năm trước mới có một con Cự Chiểu Độc Oa ở hồ Bích Nguyệt. Về sau vì tuổi thọ đã cạn nên nó đã tạ thế, từ đó liền không còn Cự Chiểu Độc Oa xuất hiện nữa."
"Mặc dù nhân loại chúng ta đã có thể nhanh chóng bồi dưỡng ra Cự Chiểu Độc Oa, nhưng chúng lại khác nhau rất lớn so với Cự Chiểu Độc hoang dại."
"Nhắc đến chuyện này, thầy nhớ đã từng nghe mấy đồng nghiệp đang làm nghiên về cứu hồn thú đã nói qua, quy luật tiến hóa của hồn sủng hoang dã đều không có quy luật."
Trước mắt nhân loại nghiên cứu về hồn sủng thì đều là Khế Hồn Sư và nhân loại ký kết sinh mệnh hồn ước.
Bởi vì giá trị nghiên cứu cao nên nếu tùy tiện nghiên cứu ra một con đường tiến hóa, vậy giá trị cũng sẽ cao đến mức quá đáng.
Bình thường hồn thú hoang dã được nghiên cứu là khá ít, vả lại cũng không tiện để nghiên cứu chúng.
Tăng thêm chu kỳ sinh trưởng của hồn thú hoang dã rất dài, nên lại càng không tiện để nghiên cứu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận